Một người nước ngoài tóc hồng phát máy phiên dịch và một tờ giấy có hoa văn kỳ quái, chờ sau khi phát xong thì mới cầm loa lớn tiếng tuyên bố: "Xé nát tờ giấy này, có thể tiến vào quái đàm quy tắc. Tôi đếm đến 3 mọi người cùng nhau xé, 1, 2,3!?"
"Rẹt rẹt!"
Tiếng đếm vừa nói xong, trong xưởng lập tức vang lên tiếng xé giấy. Trong nháy mắt xé tờ giấy kia, Tô Dung cảm thấy choáng váng hoa mắt.
Lúc mở mắt ra lần này, cô đã xuất hiện ở một đại sảnh. Đại sảnh thuần trắng, phối hợp với cây cột chạm trổ hoa văn mặt trắng, mặt đất cẩm thạch, nhìn qua rất có cảm giác nghệ thuật.
Còn không chờ Tô Dung quan sát nhiều hơn, đã nghe thấy một người phía trước mở miệng: "Cảm ơn mọi người đã đến thăm viện bảo tàng nghệ thuật Hoa Hồng của chúng tôi, trên quầy là hướng dẫn thăm quan của viện bảo tàng nghệ thuật của chúng tôi. Xin mọi người mỗi người nhận một tờ, cẩn thận đọc. Chúc mọi người có một buổi thăm quan vui vẻ."
Nói chuyện chính là một nhân viên mặc đồng phục xanh da trời, trên quầy có rất nhiều hoa hồng màu trắng, chính giữa chính là một chồng giấy hướng dẫn.
nghe được lời của nhân viên, mọi người cũng không chú ý quan sát cái khác, nhanh chóng đi lên nhận tờ hướng dẫn, rất sợ chậm một bước, bị người khác lấy hết.
Thừa cơ hội này, Tô Dung cũng nhìn thấy tướng mạo của những người khác.
Trong 12 người, có một người cũng là người Hoa giống cô, chỉ là không phải từ hai đại học đến, mà là người của đội ngũ thứ ba. Ngoài ra trong đám người này, cô nhìn thấy một người nước C.
Nhưng làm cho người ta bất ngờ nhất chính là, Adam lại cũng ở trong quái đàm quy tắc này! Chuyện này làm cho Tô Dung hơi mất bình tĩnh. Có người này ở đây, sợ rằng quái đàm quy tắc này sẽ không quá thuận lợi.
Sau khi nhận xong tờ hướng dẫn, trước tiên mọi người không có lật xem quy tắc, mà nhanh chóng tổ đội với nhau, Tô Dung tụm lại với người ở đội ngũ thứ ba, người nước C nhìn một vòng, cũng đi đến chỗ hai người Tô Dung.
Thật ra trong này còn có khuôn mặt của người châu Á, nhưng người kia trực tiếp chạy về phía Adam, nghĩ cũng biết không thể nào là người Hoa được.
Ba người bọn họ tổ đội, bên phía Adam bảy người tổ đội, còn có hai người không biết là người nước nào của châu u, rúc vào một chỗ với nhau.
Một trong hai người đó chú ý đến ánh mắt của Tô Dung, mong đợi nhìn cô, thật giống như muốn cho Tô Dung nhận bọn họ vào đội ngũ của cô.
Chỉ là Tô Dung vẫn lạnh nhạt thu hồi tầm mắt, không để ý đến đối phương. Nếu là bình thường, bây giờ đội ngũ bên của Adam có rất nhiều người, theo lý thuyết cô phải mời chào nhiều người hơn mới có thể có thực lực đối đầu với đối phương.
Nhưng người nhiều, tâm tư cũng nhiều, dễ dàng bị đối phương chui vào chỗ trống. Hơn nữa cô cũng không biết tình huống của hai người kia, lỡ như thật ra bọn họ chính là người Adam cố ý phân ra ngoài nằm vùng thì sao, vậy nếu như cô dẫn bọn họ vào đội không phải là dẫn sói vào nhà à.
"Tôi tên là Ngũ Minh Bạch, là một giáo viên. Trải qua hai lần quái đàm quy tắc." Ngũ Minh Bạch đẩy mắt kiếng tự giới thiệu mình. Thân hình của anh ta cao gầy, trên người mặc một bộ đồ vest màu xanh dương, đến gần có thể ngửi được mùi giấy trên người.
Người nước C duy nhất nhìn qua có bộ dạng lưng hùm vai gấu, rất tục tằng: "Tên họ của tôi rất dài, các người có thể gọi tôi là Pitt. Tôi cũng đã trải qua hai quái đàm."
Tô Dung nở nụ cười nói: "Tôi là Tô Dung, sinh viên năm nhất đại học Q, cũng trải qua hai quái đàm."
Sở dĩ còn nói thêm mình là sinh viên đại học năm nhất, chính là để cho hai người này chú ý đến tuổi của mình. 18 tuổi có thể thông qua được 2 lần quái đàm, đây là một chuyện rất hiếm thấy.
Cho bọn họ một ấn tượng "Cô gái tên Tô Dung này rất lợi hại", sau này lời cô nói đều sẽ được coi trọng. Tô Dung không muốn bởi vì bạn đồng đội không tín nhiệm mà thất bại.
Mặc dù hai lần không sao, nhưng vẫn tốt hơn một lần. Biết ba người bọn họ đều là hai lần, sắc mặt người trong tổ đều đẹp hơn một chút, nhưng cũng không đẹp bao nhiêu.
Người nào mà không biết ở cùng một tổ với Adam, đại biểu cho lành ít dữ nhiều, tất nhiên sắc mặt không thể tốt được.
"Trong ba người chúng ta nên chọn một người làm đội trưởng đi, nhưng vậy lúc có quyết sách khác nhau sẽ để cho đội trưởng quyết định. Một đội ngũ có một người lãnh đạo thì đội ngũ đó mới đoàn kết được." Ngũ Minh Bạch không hổ là giáo viên, đối với loại chuyện này rất có phương pháp của mình.
Pitt tự mình biết mình khoát tay: "Tôi không làm cái này, hai người cứ xem tôi là người chạy chân đi. Hai lần quái đàm của tôi đều là tăng lực lượng, tóm lại sức rất lớn, nhưng nếu về chuyện quyết định sách lực thì không được tốt lắm."
Ngũ Minh Bạch nhìn về phía Tô Dung, Tô Dung suy nghĩ một chút cũng lắc đầu: "Anh làm đi."
Rất rõ ràng tính cách của Ngũ Minh Bạch chính là người lãnh đạo, từ lúc mới bắt đầu chủ động giới thiệu, đề nghị, cũng có thể nhìn ra được chuyện này? Đối với loại người này, để cho anh ta làm lãnh đạo là tốt nhất, nếu như chỉ là một tổ viên, có lẽ cũng sẽ tranh giành quyền phát biểu.
Bọn họ là một tổ đội ba người, không cần phải tranh đoạt thứ không cần thiết.
Thấy cô nhượng bộ, Ngũ Minh Bạch cũng không làm ra vẻ từ chối: "Vậy thì tôi làm, hy vọng mọi người không nên đi lung tung. Vốn dĩ người của chúng ta đã ít rồi, tốt nhất cứ ở cùng một chỗ với nhau, như vậy sẽ an toàn hơn."
Sau khi chờ hai người còn lại gật đầu, anh ấy mới mở tờ hướng dẫn của mình ra: "Nhanh chóng đọc quy tắc đi, chờ lát nữa chúng ta cùng nhau thảo luận một chút."
《 Hướng dẫn thăm quan viện bảo tàng nghệ thuật Hoa Hồng》