Tô Dung thở dài, xoa mi tâm. Không biết tại sao, cô luôn cảm giác cái tên của tiểu khu này hình như có chút quen thuộc, chắc là có chút giống với siêu thị An Vui lúc trước.
Nghĩ như vậy, Tô Dung bắt đầu tìm kiếm gian phòng này. Cả căn phòng chỉ có một cái giường, một tủ treo quần áo, một cái tủ đầu giường và một bộ bàn ghế. Trên giường ngoài trừ chăn gối thì không có thứ gì cả, trên bàn có một ống bút đựng mấy cái bút cùng với một xấp giấy trắng ra, thì cũng không có gì cả.
Kéo ngăn kéo tủ đầu giường ra, cuối cùng cô cũng phát hiện được một ít thứ.
Trong tủ đầu giường có một chìa khóa màu đen, phía trên có dán một dãy số --- 3310. Chắc cái chìa khóa này là chìa khóa phòng, Tô Dung bỏ nó vào trong [Ví sinh tiền] mà mình lúc nào cũng mang theo bên người.
Đi tới cửa sổ bên cạnh mép giường, bộ dạng của tiểu khu bên ngoài rất bình thường, chỉ là nếu lại nhìn xa xa, bên ngoài tiểu khu tràn đầy sương mù, nhìn qua không thể tùy tiện đi ra.
Tô Dung mở cửa, đi tới phòng khách. Phòng khách trống không, chẳng qua đồ điện cơ bản đều có. Cái phòng này là phòng ở một người tiêu chuẩn, phòng khách, phòng ngủ, nhà vệ sinh, phòng bếp, đều đầy đủ hết.
Trên cửa phòng khách, cô lại nhìn thấy được một phần quy tắc khác.
Tô Dung đi đến đọc cẩn thận.
《 Hướng dẫn hành vi ở nhà của tiểu khu Vui Vẻ》
Một, trong tủ lạnh có thể để vật phẩm, nhưng xin chắc chắn đó là vật phẩm mà bạn bỏ vào trong tủ lạnh. Nếu như bên trong có nhiều thứ bạn không nhận biết, xin lấy nó ra đặt vào trong túi sách vật tư cùng với những rác rưởi khác để ở ngoài cửa.
Hai, không nên sử dụng tivi trong phòng khách, nếu như thấy tivi mở, xin nhanh chóng trở lại phòng ngủ, cho đến ngày hôm sau mới đi ra ngoài.
Ba, trong tủ quần áo trong phòng ngủ ít nhất phải treo một cái áo (quần, váy), nhưng không thể đầy đủ cả bộ.
Bốn, trên ghế salon có đồ chơi hình mèo, là phúc lợi của tiểu khu cho chủ nhà. Đồ chơi hình mèo là an toàn, nếu như thấy được đồ chơi hình mèo biến thành đồ chơi hình sơn dương, lập tức vứt món đồ chơi đỏ đi, cũng gọi điện thoại cho phòng quản lý tài sản, chúng tôi sẽ đưa cho bạn một món đồ chơi mới.
Năm, lúc không ở trong nhà vệ sinh nên che kín gương, trừ nhà vệ sinh ra, trong nhà sẽ không có bất kỳ nơi nào xuất hiện gương nữa.
Sáu, trong phòng bếp không tồn tại túi không phải túi vật tư.
Lúc nhìn thấy quy tắc thứ ba, sắc mặt của Tô Dung lập tức thay đổi, không kịp xem quy tắc phía sau, đã nhanh chóng chạy về phòng ngủ, vừa chạy vừa cởi áo khoác mỏng bên ngoài, ném vào trong tủ quần áo.
Sau khi Tô Dung ném xong, thở phào một hơi nhẹ nhõm, thầm mắng một tiếng. Nếu như không phải mới vừa rồi cô vì muốn xác nhận thân phận của mình đã ở chỗ này bao lâu mới mở tủ quần áo ra xem thử, sợ rằng còn phải một lát sau mới đi kiểm tra tủ quần áo.
Loại đồ ô nhiễm này, thời gian càng dài thì càng nghiêm trọng, nếu phản ứng kịp thời, cũng có thể giảm thiếu một phần ô nhiễm.
Chẳng qua Tô Dung rất rõ ràng, bây giờ cô tuyệt đối đã bị ô nhiễm. Giống như lúc mới bắt đầu của "lầu ký túc xá 44", bởi vì một ngày trước đó nguyên chủ kéo rèm cửa sổ lên, cho nên bọn họ đang mang theo ô nhiễm trước rồi.
Bây giờ cũng giống vậy, khẳng định trên người cô đã có ô nhiễm.
Chỉ là không biết ô nhiễm này là thay đổi dạng nhận biết gì, có giống với lầu ký túc xá 44 không.
Tô Dung nhíu mày, lại lần nữa trở về xem quy tắc. Trong phần quy tắc này chỗ bị tô đỏ, là quy tắc thứ 2.
[Nếu như thấy tivi mở, xin nhanh chóng trở lại phòng ngủ], cái này là sai, nhưng đúng là không nên sử dụng tivi, hơn nữa sau khi rời khỏi phòng khách chờ đến ngày thứ hai đi ra thì không thành vấn đề.
Cho nên vấn đề ở chỗ là nếu tivi được tự động mở ra, khi đó cô phải phản ứng như thế nào.
Chỗ sai của quy tắc đã nói cho cô biết, trực tiếp trở về phòng ngủ là không được. Như vậy chỉ có hai loại khả năng.
Một là phải rời đi, nhưng không thể đi vào phòng ngủ, có thể vào nhà vệ sinh, cũng có thể đi vào phòng bếp.
Loại thứ hai chính là không có đi đâu cả, chỉ cần tắt tivi là được.
Dĩ nhiên, thật ra trên lý thuyết còn có một loại khả năng nữa, là sau khi làm gì đó ví dụ như tắt tivi thì rời khỏi phòng khách đến phòng khác mà không phải phòng ngủ. Nhưng trong thực tế trải qua nhiều quái đàm quy tắc loại khả năng này tương đối nhỏ.
Bởi vì trong quái đàm quy tắc "nó" bị hạn chế rất lớn, không thể thay đổi quá nhiều quy tắc. Trong một quy tắc có thể thay đổi một ít, nhưng cũng chỉ có như vậy, không thể thay đổi quá nhiều.
Tô Dung không nhịn được thể dài, lại lần nữa trở về phòng khách. Trước nhìn sopha một cái, trên sopha có một con mèo bông màu đen nhỏ, xiên xiên vẹo vẹo được đặt phía trên. hai lỗ tai mèo nhọn nhọn, giống như sừng dê vậy.
Sừng dê?
Tô Dung bỗng dưng trợn to mắt.
Cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện, dựa theo hai phần quy tắc của quái đàm quy tắc này, nếu như "nó" muốn thông qua ô nhiễm thay đổi nhận biết của một người, như vậy có khả năng sẽ thay đổi hai nơi.
Một là nhận biết đối với sinh vật "thân thể quái dị", hai là nhận biết giữa mèo và sơn dương.
Bây giờ cô đã bị ô nhiễm, như vậy nhận biết bị thay đổi không phải là thú bông mèo mini này sao?
Tô Dung lập tức ném món đồ chơi này từ cửa sổ phòng ngủ, sau đó trở về phòng khách, đi đến chỗ điện thoại bàn nhấn nút gọi cho phòng quản lý.
Rất nhanh điện thoại đã được kết nối, đầu bên kia là một giọng nói nữ vang lên: "Chủ nhà phòng 3310, xin chào cô, xin hỏi cô cần giúp đỡ gì không?"