Tô Dung: "..."
Điền Khinh Khinh: "..."
Hai người bọn họ không hẹn mà cùng yên lặng, trong lòng dân lên một câu hỏi --- đây là đang nói mình sao?
Nếu bàn về mặt dày, vẫn là Tô Dung hơn Điền Khinh Khinh.
Sau khi yên lặng một chút, cô bình tĩnh gật đầu, dưới ánh mắt thán phục của Điền Khinh Khinh, nói: "Vậy quả thật rất thần kỳ, chẳng qua chuyện này có thể đi nói bên ngoài sao?"
"Có thể." Tôn Giai Kỳ biến cô băn khoăn cái gì, giải thích: "Bởi vì người bạn kia có hình tượng rất tốt, nghe nói sẽ lập tức lấy thân phận điều tra viên đi lên tivi phổ cập một ít kiến thức về quái đàm quy tắc. Cho nên cũng không cần giấu diếm."
Thì ra là như vậy, Tô Dung lộ ra ánh mắt đã hiểu.
Vì để cho người dân hiểu rõ hơn về quái đàm quy tắc, cách mỗi đoạn thời gian Hoa Hạ sẽ làm một tiết mục như vậy. Vừa phổ cập kiến thức vừa kể lại một ít chuyện thú vị mà các điều tra viên gặp ở trong quái đàm quy tắc.
Tất nhiên quái đàm quy tắc vô cùng đáng sợ, nhưng nếu như chưa đi đã bị dọa sợ cho vỡ mật, vậy khi đi vào chỉ có một con đường chết. Cho nên lúc phổ cập kiến thức về tình huống nguy hiểm, quốc gia cũng sẽ để vào một ít nội dung hài hước.
Tiết mục này vén một góc khăn che mặt của điều tra viên thần bi, lúc trước mỗi lần phát sóng đều được khen ngợi.
Lúc này Điền Khinh Khinh cũng đã khôi phục bình thường, hỏi dò: "Bạn của cậu biết xong thì có phản ứng như thế nào?"
"Vui vẻ đi, dù sao đây chính là điều tra viên mà!" Tôn Giai Kỳ nhún vai: "Nhưng cũng thật tức giận, bạn tốt lại giấu mình lâu như vậy.”
Thật ra Tô Dung không quá để ý chuyện giấu diếm thân phận này. Về công, quốc gia không hy vọng điều tra viên tuyên truyền thân phận của mình ra ngoài, về tư như vậy có thể gặp nguy hiểm, về công về tư cô điều chiếm lý, có cái gì phải thấp thỏm bất an?
Mắt thấy Điền Khinh Khinh còn muốn tiếp tục hỏi thăm, cô lắc đầu một cái, tựa vào trên gối, mở diễn đàn quái đàm.
[Bài viết tập họp điều tra viên đã tham gia "Quái đàm quy tắc Tiểu khu Vui Vẻ"]
[Lầu chủ: Theo lệ tôi sẽ nói trước, thứ quan trọng nhất của quái đàm quy tắc này chính là che giấu thân phận, chỉ cẩn điều tra viên ẩn núp thân phận, trên cơ bản đã có thể thông quan được một nửa rồi. Mà một nửa còn lại thì phải dựa theo vận may, điều kiện tiên quyết là chú ý đến vấn đề của tủ quần áo và món đồ chơi mèo mun.
Tôi thuộc loại có đạo cụ có thể ẩn núp được thân phận một lần, cho nên quả quyết sử dụng đạo cụ này. Những ngày tiếp theo việc ẩn núp này mang lại lợi ích rất lớn cho tôi, chiều ngày thứ ba tôi vẫn luôn ở trong phòng, trước mắt không có vấn đề gì, chờ đến 11 giờ, quái đàm đáng chết này bắt đầu cho quỷ quái hoành hành, hơn nữa đáng hận nhất là để cho món đồ chơi mèo mun kia tấn công tôi. Cũng may tôi có đạo cụ quái đàm giúp đỡ, tóm lại cuối cùng bình an thông quan.
Sống sót giống với tôi còn có một điều tra viên, người này rất trâu bò, một đường giết về phía quỷ quái, cổ thủ trận địa. Cứ thể dựa vào giá trị vũ lực thông quan.
Bạn hỏi tôi làm sao biết được? Cả một buổi chiều tôi chỉ bị một quỷ quái chặn cửa, dù thời gian nguy hiểm đã đến cũng không có quỷ quái nào đến bắt tôi. Các người nói những quỷ quái kia sẽ đi đâu (cười)]
[Lầu 1: Ha ha ha ha cười phát tài.]
[Lầu 2: Có nên nói hay không, lầu chủ có chút may mắn.]
[Lầu 3: Tôi cũng muốn loại đồng đội có thể hấp dẫn toàn bộ hỏa lực như vậy.]
[Lầu 4: Không ai tò mò người này rốt cuộc là ai sao? Giá trị võ lực mạnh như vậy, nhất định là điều tra viên tinh anh thiên về sức mạnh.]
[Lầu 5; Cùng tò mò.]
[Lầu 6: Đừng lạc đề tài, tôi sẽ nói chuyện mà có thể mọi người không biết. Mọi người đều đã biết, sau khi vượt qua được ba ngày, chúng ta chỉ cần trả phòng thì có thể rời đi. Nhưng nếu như lúc trước quyết định trả phòng của mình ở chung với người khác, vậy người trả phòng kia nhất định phải dùng tiền quái đàm để lại thuê một phòng nữa, sau đó lại phải trả phòng thì mới có thể rời đi được. Đừng hỏi, người bị hố này chính là tôi. Tôi dùng khoảng 500 tệ quái đàm. Trước đó tôi cũng đã hỏi, nếu như không có tiền thì sẽ ở lại chỗ này mãi mãi.]
[Lầu 7: m hiểm như vậy???]
[Lầu 8: Tôi cũng biết chuyện này, lần quái đàm tôi tham gia, đến ngày thứ 3 thì chúng tôi còn năm người, trừ tôi ra, thì bốn người còn lại kia đã trả phòng của mình sau đó ở cùng với nhau. Còn vì sao tôi lại không tham gia với bốn người này, bởi vì nguyên nhân dùng đạo cụ, tôi từ trong miệng người phòng quản lý tài sản lấy được tình báo, ở chung nhiều người dễ dàng hấp dẫn quỷ quái, bởi vì có bọn họ hấp dẫn hỏa lực, trái lại tôi ở một mình một phòng lại an toàn hơn rất nhiều]
[Lầu 9: Thật ra còn có một phương pháp thông quan đơn giản khác, nếu như bạn là tiến sĩ hóa học, sinh vật học của trường học nổi tiếng, có thể thương lượng với phòng quản lý tài sản, trải qua kiểm tra gia nhập 'Sở nghiên cứu số 3'. Bọn họ sẽ trực tiếp đưa bạn ra khỏi quái đàm. Dĩ nhiên người đó không phải là tôi, là một đại lão cùng lần quái đàm với tôi.]
[Lầu 10: Không có người nào nói đến những người ô nhiễm trong quái đàm kia sao? Bọn họ có chút mạnh đến bất ngờ, hoàn toàn đánh không chết. Cũng may trên thực tế những thứ này không có mạnh như giáo đồ tà giáo, nếu không....]
[Lầu 11: Ác mộng lại tái diễn, chỉ có tôi nói chuyện với người ô nhiễm sao? Nói chuyện với người ô nhiễm sẽ bị trực tiếp ô nhiễm, cũng may tôi là làm chuyện này ngày đầu tiên, lúc ấy uống viên thuốc do phòng quản lý tài sản đưa đến, mới có thể bảo vệ được tính mạng.]