Tiếp theo vì đào ra càng nhiều người nằm vùng trong đại học Q, bọn họ còn có rất nhiều chuyện phải làm. Chỉ có ngàn ngày làm cướp, nào có đạo lý ngàn ngày đề phòng cướp? Đối với sinh viên, sự bảo vệ cũng chỉ có thể làm đến trình độ như vậy mà thôi.
Trên đường trở về, Điền Khinh Khinh và Liễu Đình Nhã đều lo lắng bất an. Tạ Kha Kha đi trở về với một điều tra viên cùng lầu ký túc xá, Liễu Đình Nhã không cùng một lầu ký túc xá với Tô Dung và Điền Khinh Khinh, cho nên bọn họ lựa chọn đưa cô ấy về trước.
"Đây là xảy ra chuyện gì? Đang ở trường học thật tốt sao đột nhiên lại biến thành phim gián điệp thời chiến rồi." Điền Khinh Khinh bất mãn oán giận, lại hỏi: "Hai người nói có phải chỉ có trường học chúng ta bị như thế này, hay là đại học P cũng bị?"
Tất cả điều tra viên ở độ tuổi này đều được sắp xếp trong hai trường đại học này, trái lại không cần lo lắng những đại học khác có vấn đề.
"Chắc là đều có." Tô Dung thở dài, trả lời: "Chẳng qua tóm lại có chính phủ bảo vệ, mấy ngày nay mọi người đi gần Tạ Kha Kha một chút, cọ vận may của cậu ta."
Liễu Đình Nhã và Điền Khinh Khinh lập tức gật đầu.
Thời gian trôi qua cực nhanh, trong nháy mắt đã đến tháng 5. Mùa hè đến làm cho Tô Dung thật sự rất buồn bực, ngay cả áo khoác cũng không thể mặc, cô chỉ có thể cố ý mua mấy cái quần có nhiều túi, mặc vào làm cho cô cảm giác mình giống như đang là một nghệ sĩ hop hop.
Thứ 7 đang lúc nghỉ trưa trong phòng ký túc xá, trước mắt Tô Dung đột nhiên tối sầm lại, không chút báo trước đã tiến vào trong quái đàm quy tắc.
Lúc mở mắt ra lần nữa, cô không tiếng động thở dài. Có nên nói hay không đây, mặc dù đều là bị chọn vào quái đàm quy tắc không báo trước, nhưng lần này cô đang ngồi ở trên giường, lúc trở về cũng không cần lo lắng mình đột nhiên bị ngã xuống.
Trước tiên vẫn quan sát hoàn cảnh một chút đã, trần nhà màu trắng, chóp mũi là một mùi nước khử trùng quanh quẩn, Tô Dung lập tức ý thức được bây giờ mình đang ở bệnh viện.
Bệnh viện, đây chính là một địa điểm vô cùng kinh khủng trong phim kinh dị. Trong nháy mắt Tô Dung đã tưởng tượng ra rất nhiều thứ, sau đó lập tức nghe được một tiếng thét kinh hãi: "A! Đây là xảy ra chuyện gì?"
Nghe được tiếng kêu này, Tô Dung nhíu mày. Chẳng lẽ trong quái đàm quy tắc có người mới? Nếu không cũng sẽ không kinh ngạc như vậy.
Nhưng khi Tô Dung định ngồi dậy kiểm tra tình huống, cô đột nhiên dựng lại.
Tô Dung kinh ngạc trợn to mắt, lại nằm trở về lần nữa, vươn tay sờ bụng của mình. Vốn dĩ cái bụng bằng phẳng đã biến thành tròn vo, chính là bộ dạng của một người phụ nữ mang thai.
Mới vừa rồi lúc cô đứng dậy cảm nhận được lực cản từ bụng, hơi cúi đầu nhìn xuống, đã thấy cái bụng nhô lên.
Tô Dung lại lần nữa chống tay đỡ thân thể dậy, lúc này mới có thể ngồi dậy được. Cô cúi đầu nhìn một cái, qua nhiên cái bụng bị áo bệnh nhân màu xanh da trời che lại đang gồ to lớn, giống như phụ nữ mang thai như thật.
Cái quái đàm quy tắc muốn để cô luôn giữ trạng thái như vậy sao? Tô Dung bắt đầu muốn giết người rồi.
Hiển nhiên muốn giết người cũng không chỉ có một mình cô, trong phòng mấy người lục tục đứng dậy, một người nam trong đó vô cùng tức giận, gần như sụp đổ nói: "Má nó! Ông đây là nam! CMN sao lại mang thai chứ?"
"Ha!" Dù dưới tình huống nghiêm trọng thế này, cô gái còn lại trong phòng cũng không khỏi nở nụ cười. So sánh với mấy người đàn ông cùng ở đây, các cô cũng không được gọi là quá xui xẻo.
Quả nhiên loại may mắn dưới chót này cũng cần có gì đó để làm nổi bậc lên.
Tô Dung nhìn xung quanh chỗ này một vòng, bên trong gian phòng này có tổng cộng bốn người, trong đó có hai nam hai nữ. Giường bệnh của cô là ở cạnh cửa sổ, nhóm con gái trừ cô ra còn có một cô gái tóc ngắn, mặt trẻ con, nằm ở giường bên cạnh cô. Bộ dạng lớn bụng của cô ấy để cho người ta có xúc động muốn bảo cảnh sát bắt tội phạm xâm hại trẻ con.
Hai người đàn ông đối diện, người đàn ông ở giường đối diện cô chính là người mới vừa la to kia. Anh ta cắt tóc đầu dầuddinh, nhìn vào chính là một trai thẳng chính hiệu. Cũng khó trách sẽ cảm thấy sụp đổ khi thấy bụng mình lớn như vậy.
Một người đàn ông khác thì khoảng 40 tuổi, biểu hiện thành thục không ít với nam tóc ngắn, nhưng cũng mím chặt mỗi, bộ dạng không thể tiếp nhận được.
Tô Dung và cô gái tóc ngắn nhìn nhau một cái, bắt đầu tìm quy tắc của quái đàm quy tắc này.
Rất nhanh cô đã tìm thấy được quy tắc dán ngay ở cửa.
《 Chế độ quy định của phòng bệnh sản phụ ở bệnh viện Thánh Anh》
Cảm ơn bạn đã lựa chọn bệnh viện của chúng tôi, để giúp đỡ ngài sinh ra đứa bé. Vì sự an toàn tính mạng của bạn và đứa trẻ, làm ơn tuân thủ như quy tắc sau.
Một, phụ nữ có thai không thích hợp vận động mạnh, không thích hợp nói chuyện lớn tiếng, không thích hợp tiếp xúc với thức ăn bị sống nguội.
Hai, mỗi ngày phụ nữ có thai đều cần vận động một giờ trong vườn hoa ở bệnh viện.
Ba, nếu như cảm thấy thân thể không thoải mái, xin nhanh chóng nhấn vào nút màu xanh da trời ở mép giường. Chú ý chắc chắn là nút màu xanh da trời, nếu không thì đừng nhấn xuống.
Bốn, tám giờ mỗi buổi sáng, sẽ có nhân viên y tế đến đưa thuốc dưỡng thai. Thuốc dưỡng thai có tác dụng tốt với thân thể, cần uống mỗi ngày.
Năm, 10 giờ mỗi tối là thời gian cấm cửa, mời trước 10 giờ tối trở lại phòng bệnh.
Sáu, thời gian ăn sáng là 9 giờ, ăn trưa là 12 giờ, ăn tối là sáu giờ, đều sẽ được đưa đến phòng bệnh đúng giờ, nhưng trước khi xe thức ăn đến thì đóng cửa lại, sau khi nghe được tiếng gõ cửa mới mở cửa nhận cơm.