Xu lợi tránh hại là bản năng của con người, ai cũng không muốn nhắc đến chuyện này trước. Giống như ai nhắc trước thì sẽ bị 'Nó' chú ý đến vậy.
Chỉ có Tạ Kha Kha ngốc nghếch, vừa nghĩ đến chuyện này đã nói ra, hơn nữa còn kiên định mình là người đầu tiên nghĩ đến.
Mấy người xung quanh thật sự có chút cạn lời, qua một lúc lâu Đường Linh gật đầu một cái: "Đúng vậy, chúng ta nên tìm 'Khu công viên chú hề' rốt cuộc ở chỗ nào, không nên né tránh nữa."
"Nhưng rốt cuộc là đang ở đâu?" Tạ Kha Kha gãi đầu nói: "Tôi đã đi qua ba khu công viên kia, nhưng cũng không nhìn thấy cửa vào nào khác.”
Adam ở một bên suy nghĩ một chút, phân phó người bên cạnh: "Đi đến quảng trường nhìn thử, vốn dĩ quảng trường chính là chỗ đi thông với mỗi khu công viên."
Mà Đường Linh thì nhìn về phía Tạ Kha Kha: "Bây giờ cậu có muốn đi đến chỗ nào không?"
Sau khi nhìn thấy trình độ may mắn của Tạ Kha Kha, tất nhiên cô ấy không ngại lợi dụng một chút. Nơi mà người này muốn đi, nói không chừng chính là mục tiêu của bọn họ.
"Không có..." Tạ Kha Kha lắc đầu, một lát sau nói: "Nếu không chúng ta ở lại chỗ này đợi một lát?"
Đường Linh gật đầu, mọi người mỗi người một ngả.
---
Trở về 'Khu công viên chú hề'.
Bạch Liễm ngồi ở trên cao của công xưởng nửa ngày cũng phát hiện chuyện khu công viên này có hình dạng vòng tròn, tất nhiên rõ ràng biết bây giờ Tô Dung đang nghi ngờ cái gì. Rõ ràng tất cả đầu mối đều chỉ 'Khu công viên chú hề' chính là vòng quay chọc trời, nhưng tại sao chỗ ống khói cao nhất lại không phải là câu trả lời? Chẳng lẽ còn có chỗ nào cao hơn ống khói sao?
"Có phải phương hướng của chúng ta đã sai rồi, khu công viên này hoàn toàn không có vòng quay chọc trời?" Anh do dự một chút: "Có thể phán đoán ban đầu của chúng ta đã xảy ra vấn đề rồi."
"Nhưng trên bản đồ không có vòng quay chọc trời." Tô Dung lấy bản đồ của Khu vui chơi Mắt To, "Lúc trước nhân viên đã nói, trên bản đồ có hiển thị tất cả hạng mục trò chơi, chỉ có vòng quay chọc trời cùng với 'Khu công viên chú hề' là không có trên bản đồ. Vậy rốt cuộc vòng quay chọc trời ở chỗ nào chứ?"
Đúng là như vậy, có khả năng 99% 'Khu công viên chú hề' có vòng quay chọc trời, chỉ là không biết bọn họ bỏ quên chỗ nào, sống chết không tìm ra được.
"Chờ một chút?" Đột nhiên Tô Dung chợt đứng dậy: "Chúng ta nghĩ không sai, nơi này chính là vòng quay chọc trời, nhưng nó là vòng tròn của vòng quay chọc trời!"
Từ hình dạng to lớn của vòng quay chọc trời có thể biết, cái này do một cây cột cùng với một vòng tròn tạo thành. Như vậy điểm cao nhất của vòng quay chọc trời có lẽ là đỉnh của cây cột, hoặc là bên mép của vòng tròn.
Nói cách khác, bọn họ không nghĩ sai, nhưng lại tìm sai!
Bạch Liễm cũng nhanh chóng hiểu được ý của Tô Dung, đôi mắt sáng lên:"Em nói đúng! Chỗ cao của 'Khu công viên chú hề' cũng không phải là đỉnh của vòng quay chọc trời, vùng mép mới là nơi cao nhất!"
Còn về chuyện rốt cuộc vùng mép đó ở chỗ nào, chỗ này cũng rất dễ tìm. Hai người trực tiếp đi đến một đầu đối diện nối với lỗ hổng màu đen và dây chuyền sản xuất, dán giấy giám sát vào trên đó.
Tô Dung cúi đầu nhìn thử, hợp đồng trong túi đã biến thành từng điểm sáng biến mất rồi.
Bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ rồi!
Còn không chờ Tô Dung và Bạch Liễm lộ ra vẻ vui mừng, một giây tiếp theo, dị biến xảy ra, tiếng radio làm cho người ta chán ghét lại vang lên: "Ai nha, hình như trong khu vui chơi của ta có mấy con chuột nhỏ đi vào. Lần này cuối cùng đã để cho ta đuổi kịp rồi."
Lời này vừa ra, hai người Tô Dung nhất thời cảm thấy có một dự cảm xấu dâng lên. Mấy con chuột nhỏ này là ai, không có người nào hiểu rõ hơn bọn họ.
Quả nhiên, radio tiếp tục nói: "'Khu công viên chú hề' sẽ mở ngay lập tức, mời tập thể du khách đi đến ‘Khu công viên cảnh sát trưởng bánh bích quy’."
Sau đó Tô Dung đã nhìn thấy đồng phục xanh lá cây được che giấu dưới [Mặt nạ ảo thuật] phát ra ánh sáng màu xanh, ngay cả [Mặt nạ ảo thật] cũng không che được. Chỉ cần thấy được cô, nghe được âm thanh và ánh sáng này, không thể nào không nhận ra cô chính là nhân viên đồng phục xanh lá cây.
'Nó' đang muốn đuổi tận giết tuyệt!
"Quá không biết xấu hổ!" Tô Dung không nhịn được tức giận mắng một câu.
Bạch Liễm cũng có chút cạn lời: "Xem ra ở trong quái đàm quy tắc này 'Nó' có thể tùy ý thay đổi đồng phục làm việc của các nhân viên, nhưng tiếc là không thể cởi đồng phục làm việc ra được.”
Đúng vậy, Tô Dung cũng nghĩ như thế. Một khi cởi bộ đồng phục này, nhất định sẽ xảy ra chuyện không thể nào cứu vãn được. Cho nên mặc dù bị hạn chế khắp nơi bởi nó, cô cũng không có ý định cởi đồng phục ra.
Chẳng qua một khi điều tra viên đi đến, cô sẽ không còn chỗ ẩn núp nữa. Toàn bộ Khu vui chơi Mắt To đều đã mở, cô lại không có bất kỳ chỗ ẩn núp nào.
Mà mới vừa rồi thời gian CD đã qua, cô cảm ứng thử [Thuật đổi vị trí trong nước], xác định quả nhiên 'Khu công viên chú hề' là một không gian độc lập, không có cách nào trực tiếp rời đi được.
Muốn chạy đến khu công viên khác, nhất định phải đi ra bên ngoài. nhưng bây giờ nhất định bên ngoài đã có rất nhiều điều tra viên, đi ra không khác tự tìm đường chết cả.
Hơn nữa bởi vì nguyên nhân quy tắc, Tô Dung cũng không có cách nào rời khỏi quái đàm quy tắc này. Công việc của cô yêu cầu cô phải đến 12 giờ đêm mới có thể rời đi.
Tất cả giống như đi vào ngõ cụt.
Bạch Liễm cũng hiểu, một khi các điều tra viên đi vào chỗ này, Tô Dung lập tức phải đối mặt với cục diện tự giết lẫn nhau. Mà một mình Tô Dung, thật sự không có cách nào thắng được những điều tra viên khác.