Trong phạm vi 10 mét có điều tra viên xuất hiện, đủ để cho đồng phục màu xanh lá cây của Tô Dung đang ở gần công xưởng lập tức phát ra tiếng tích tích chói tai.
Tích tích tích tích tích!
Tiếng kêu chói tai vang khắp 'Khu công viên chú hề', lập tức hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.
"Nhân viên đồng phục xanh lá cây ở đó!" Nghe được lời này, tất cả điều tra viên đều biết xảy ra chuyện gì, trong mắt lóe lên ánh sáng mừng như điên.
Bọn họ thật sự muốn rời khỏi quái đàm quy tắc này, có rất nhiều điều tra viên đừng nói là 12 con dấu, ngay cả 10 con dấu cũng gom không đủ. Mặc dù giữa các điều tra viên có trao đổi tình báo với nhau, nhưng chuyện này cũng không đại biểu bọn họ đủ thời gian và may mắn hoàn thành những trò chơi kia. Nếu không phải sợ bỏ qua cái gì, rất nhiều người thật sự không muốn đi 'Khu công viên chú hề'.
Kết quả không ngờ gặp phúc trong họa, nhân viên đồng phục xanh lá cây lúc trước không tìm được lại ở chỗ này. Trải qua một trận tìm kiếm vất vả, lúc này tìm được sao có thể không để mọi người vui mừng chứ?
Có điều tra viên lanh mắt chú ý đến ánh sáng xanh tản ra từ trên người Tô Dung, trong mắt của hắn cũng dâng lên ánh sáng xanh. giống như sói đói, nhanh chóng xông đến chỗ Tô Dung.
Nhưng một giây tiếp theo, một tiếng khóc chói tai khó nghe vô cùng lớn vang lên, lấy một phương thức càng vang dội vang khắp toàn bộ 'Khu công viên chú hề', tất cả mọi người nghe được âm thanh này đều không nhịn được che lỗ tai ngồi chồm hổm xuống, trên mặt bày ra sự đau đớn.
Tô Dung cử động cổ tay, [Xẻng phệ linh] xuất hiện trong tay. Có tiếng khóc phụ trợ, cô xông thẳng về phía trước, không chút do dự xông về phía nhân viên đồng phục đỏ một tay cầm bàn là một tay che lỗ tai, đau đớn ngồi chồm hổm dưới đất. Tô Dung nhanh chóng cướp lấy cái bàn là ở trong tay của hắn ta, lại vung [Xẻng phệ linh] lên đập thật mạnh vào bàn là.
Đồng thời, cô quay đầu nở nụ cười vô cùng tự tin với Bạch Liễm đã không biết lúc nào hiện ra thân hình: "Lần sau gặp lại!"
"Đinh!"
Tiếng gãy lìa thanh thúy vang lên.
Một giây tiếp theo, tất cả mọi người đều cảm thấy một trận chóng mặt, sau đó bên tai vang lên tiếng thông báo hình như mang theo chút xíu vui sướng, làm cho người ta có một loại cảm giác không kịp chờ đợi ---
[Chúc mừng điều tra viên Hoa Hạ 'Cà Phê' hủy diệt thành công nguồn ô nhiễm của [Quái đàm quy tắc cố định] Khu vui chơi Mắt To. Khu vui chơi Mắt To sẽ không hạ xuống địa cầu nữa.]
Sau khi một trận chóng mắt đi qua, Tô Dung lại mở mắt ra, cô đã ở trên giường của phòng ký túc xá rồi.
Cô thành công rồi!
Đúng như Tô Dung đoán, bàn là sắt trong tay nhân viên đồng phục đỏ kia chính là nguồn ô nhiễm của Khu vui chơi Mắt To.
Sở dĩ có phán đoán như vậy, đơn giản cũng là bởi vì bàn là sắt kia thoải mãn điều kiện là nguồn ô nhiễm mà Tô Dung tổng kết ra được: Ở trong 'Khu công viên chú hề', có tác dụng kéo dài, không bắt mắt, không bị người chú ý nhiều.
Hơn nữa suy nghĩ kỹ một chút, sau khi bàn là sắt in lên trên mặt chú hề, bộ dạng của chú hề được chế tạo ở công xưởng giống như đúc với ‘nó’ ở trong màn hình lớn. Từ một loại ý nghĩa nào đó, bàn là sắt kia là công cụ chế tạo ra một nhóm 'Nó'.
Chỉ cần ý thức được điểm này, có thể hoàn toàn phát hiện ra bàn là sắt chính là nguồn ô nhiễm của quái đàm quy tắc này.
Dĩ nhiên đừng thấy bây giờ Tô Dung nói rất đơn giản, nhưng thực tế phần lớn mọi người đều không có phát hiện ra được chuyện này.
Ở chỗ này, thật ra 'Nó' rất khôn khéo vận dụng tâm lý tránh né của con người, ví dụ như người bình thường đi trên đường nhìn thấy được một loại hình ảnh tàn nhẫn nào đó, ai cũng sẽ theo bản năng khắc chế mình không nên nhìn lâu.
Ngay cả Tô Dung lúc ấy, cũng theo bản năng thu hồi tầm mắt lại, không muốn nhìn cảnh bàn là sắt ấn vào trên mặt người.
Bản thân quái đàm quy tắc này có nguy hiểm tứ phía, để cho người ta đối phó không kịp. Lúc này tiềm thức chỉ cần bị quấy nhiễu một chút, cũng đủ để cho điều tra viên khinh thường nguồn ô nhiễm chính là cái bàn là sắt đó.
Bởi vì sự tồn tại của Tô Dung và Bạch Liễm, 'Khu công viên chú hề' và 'Nó' cũng không cố gắng nhắm vào điều tra viên, hoàn toàn chỉ muốn giết cô mà thôi.
Dưới tình huống này, thật ra trước đó có rất nhiều điều tra viên đi đến khu công viên chú hề, nhưng những người này lại không trở về được, không có chút tin tức nào lộ ra, có thể thấy khu công viên này tuyệt đối có nguy hiểm mà bọn họ còn chưa kích hoạt đến.
Mà không nói những nguy hiểm này, sau khi điều tra viên đi vào công xưởng, thấy được quy tắc sợ rằng cũng sẽ lập tức rối loạn, càng không cần nói đến chuyện tìm nguồn ô nhiễm gì đó.
Đạo lý chỗ an toàn nhất chính là chỗ nguy hiểm nhất, quả thật rất đúng.
Nói thật lúc cuối cùng dốc hết sức lực đánh về phía bàn là sắt kia, mặc dù trong lòng Tô Dung chắc chắc 90%, nhưng trong lòng vẫn vô cùng căng thẳng hốt hoảng. Chỉ có cô biết, lúc ấy lòng bàn tay đều là mồ hôi, gần như không cầm chắc được [Xẻng phệ linh].
Không thành công thì thành nhân, một khi cô tìm nhầm nguồn ô nhiễm, chuyện phải đối mặt tiếp theo chính là công kích quần công của nhân viên đồng phục đỏ và điều tra viên, tuyệt đối không thể sống được.
Mặc dù cô cũng không phải là lần đầu tiên mạo hiểm trong quái đàm quy tắc, nhờ phúc của 'Nó', lúc muốn tìm được 'Khu công viên chú hề', cô cũng đã lấy tính mạng của mình mạo hiểm rồi.
Mà chỗ khác chính là, lần muốn tìm cửa vào của khu công viên, mặc dù tình huống cũng vội vàng nguy hiểm như thế, nhưng cô vẫn có lựa chọn khác. Mà lần cuối cùng này thì lại không có, phải dốc hết sức lực.