Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 622

Chương 622 -
Chương 622 -

Mà trước đó, Tô Dung còn có một chuyện cần làm. Đó chính là đi đến tòa nhà chính phủ, nói chuyện hoàng tuyền với bọn họ.

Vốn dĩ âm tào địa phủ chính là một phần quan trọng trong cuộc sống, trông coi sinh tử của tất cả mọi người. Mà bây giờ chỗ này đã bị "nó " nhìn chằm chằm, thậm chí 'Chìa khóa cứu đời' còn mở một quái đàm quy tắc, muốn lợi dụng điều tra viên, cướp quyền lực của Phong Đô Đại Đế,

Dưới tình huống này, nếu như thế giới hiện thực không hành động, một khi để cho "nó" đạt được mục đích, bọn họ sẽ không còn bất kỳ phần thắng nào nữa.

Nếu so với tất cả những chuyện này, đối với sinh viên học sinh, nghỉ hè chính là thời gian hạnh phúc nhất. Nhất là sinh viên không cần tựu trường trước thời hạn, không có bài tập hè, có hai tháng để nghỉ ngơi, đủ để cho người ta nhảy cẫng hoan hô.

Dĩ nhiên đại học Q có bài tập, ví dụ như hạng mục hợp tác, thực hành xã hội gì đó. Nhưng tóm lại không cần mỗi ngày sáng dậy 8 giờ đi học, một chút bài tập này cũng không được đặt vào trong mắt.

Sau khi tạm biệt những người bạn cùng phòng, Tô Dung kéo rương hành ly lớn, cùng nhau lên xe lửa với Tạ Kha Kha. Vốn dĩ cha mẹ Tạ Kha Kha muốn trực tiếp lái xe đón cậu ta, kết quả bị Tạ Kha Kha lấy lý do muốn trở về với Tô Dung từ chối.

Lúc nói đến chuyện này, bộ dạng của cậu ta giống như đang muốn khen ngợi: "Như thế nào, tôi đối với cậu tốt đúng không? Vì không để cho cậu cô đơn, cố ý ngồi xe lửa với cậu."

Lúc này Tô Dung đang xem bài tập của mình, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên: "Tại sao không trực tiếp để cho ba mẹ của cậu đón tôi về cùng luôn?"

Tạ Kha Kha: "..."

Cậu ta yên lặng mấy giấy, bộ dạng giống như bây giờ mới nghĩ ra vấn đề này: "Đúng nha, còn có thể như vậy."

Suy nghĩ rơi vào điểm mù chính là như vậy, rất dễ dàng coi thường một ít chuyện khác. Mấy ngày trước trong quái đàm quy tắc, Tô Dung đã trải qua bẫy rập mà chuyện suy nghĩ rơi vào điểm mù mang đến.

"Nghỉ hè có muốn cùng nhau đi ra ngoài chơi không?" Tạ Kha Kha cũng không phải là người vì chuyện nhỏ mà buồn rầu xoắn xuýt, sau khi nhìn phong cảnh hồi lâu, lại lên tiếng hỏi.

Nói thật Tô Dung thật sự không quá muốn đi ra ngoài, cô cảm thấy lấy vận may của mình, đại khái sau khi đi ra ngoài sẽ bị chọn vào quái đàm quy tắc. Mặc dù ở nhà cũng có hi vọng bị chọn, nhưng trong nhà của cô đã trải qua một lần quái đàm quy tắc, có khả năng rất nhỏ sẽ xảy ra lần nữa.

Nhưng người mời là Tạ Kha Kha, Tạ Kha Kha chính là người đại biểu cho vận may. Đi ra ngoài với cậu ta, an toàn hơn rất nhiều.

Tô Dung suy nghĩ một chút, quyết định vẫn là nên hỏi trước: "Cậu định đi chỗ nào chơi."

Nếu như là mấy cái trò mật thất, nhà ma gì đó, cô sẽ không đi tìm đường chết.

Tạ Kha Kha gãi đầu: "Còn chưa nghĩ ra, nhưng mà nghỉ hè phải đi ra ngoài chơi một chút đúng không! Có thể đi ra ngoại ô du lịch, tôi cũng đã học đại học rồi, cũng muốn tự mình đi ra ngoài du lịch một lần."

Mặc dù lời này của cậu ta rất giống như đang còn thời phản nghịch, nhưng đây cũng chỉ là chuyện cậu ta muốn tự đi du lịch mà thôi.

Chắc đi ra ngoại ô du lịch cũng không có nguy hiểm gì, Tô Dung gật đầu: "Nếu như cậu quyết định thời gian, nói cho tôi là được, đến lúc đó tôi xem thử mình có thể đi được không."

Rất nhanh xe lửa đã đến trạm, Tô Dung tạm biệt Tạ Kha Kha, một mình bước lên con đường về nhà. Trước khi nghỉ hè, cô cố ý thuê một người đến quét dọn vệ sinh. Cho nên lúc về nhà rất sạch sẽ, không có bởi vì cô đi học mà nhà cửa tràn đầy bụi bặm.

Ngày đầu tiên trở về nhà nên làm gì, tất nhiên là nằm cả ngày trên giường rồi. Dù ở thế giới trước tốt nghiệp rất nhiều năm, Tô Dung vẫn vô cùng thành thạo nằm trên giường, bày ra bộ dạng lười biếng, không muốn làm gì.

Ngày thứ ba nằm đến tối, Tô Dung sửa sang lại quần áo, dùng [Thuật đổi vị trí dưới nước] đến tòa nhà chính phủ.

Bởi vì lúc trước đã có hai lần, lần này Khổng lão cố ý đặt một chậu nước trong phòng họp, để cho cô lúc nào cũng có thể đi qua. Đồng thời ở chỗ đó đặt một điện thoại có thể trực tiếp liên lạc với ông ấy và đám người Đường Linh, thuận tiện cho Tô Dung tìm được người.

Một cú điện thoại, Tô Dung mới biết bây giờ bọn họ đang bận chuyện đại lục mới. Nhưng nghe được cô đến, hơn nữa còn muốn nói chuyện quan trọng, vẫn nhanh chóng phải Đường Linh cùng một người khác chạy đến.

Trước tiên Tô Dung giao viên thuốc tháng này cho Đường Linh, sau đó nói chuyện về hoàng tuyền.

Dĩ nhiên cô cố ý không nói chuyện mình đã đi qua chợ quỷ, điểm chính câu chuyện đều là quán bar Bến Đò.

Nghe xong lời của cô, vẻ mặt Đường Linh trở nên nghiêm túc: "Khó trách dựa vào điều tra của chúng ta, 'Chìa khóa cứu đời' thỉnh thoảng sẽ phái một bộ phận nhân viên ra ngoài, nhưng lại không tìm ra được địa điểm. Thì ra là bị phái đến chỗ này!"

"Vậy các người có cách gì không?" Mặc dù chuyện tiếp theo không liên quan gì đến mình, nhưng Tô Dung vẫn hỏi.

Đường Linh cũng không giấu diếm, giải thích cặn kẽ: "Chờ sau khi chị báo cáo tin tức này với cấp trên, chắc trước tiên sẽ tìm tọa độ của quán bar Bến Đò. Mặc dù 'Chìa khóa cứu đời' tìm được trước, là bởi vì có ký hiệu của "nó". Chúng ta không có, tìm ra được tương đối khó khăn, chẳng qua chúng ta cũng có cách của mình, em không cần lo lắng.”

Sau khi nói xong lời này, cô ấy tiếp tục nói: "Tiếp theo phải nhìn xem thử có thể hợp tác với người của quán bar Bến Đò hay không, em nói ở trong đó có Phong Đô Đại Đế đúng không. Có thể hợp tác là tốt nhất, trực tiếp một lưới bắt hết đám người 'Chìa khóa cứu đời' ở bên ngoài kia. Không thể không sao, chúng ta đuổi ‘Chìa khóa cứu đời’ đi là được."

Bình Luận (0)
Comment