Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 690

Chương 690 -
Chương 690 -

Tô Dung gật đầu, đi tới trước, ngồi xổm xuống ở cánh đồng lúa mì, thử lắc lắc cây lúa mì, làm ra vẻ như sắp cắt.

Có thể thấy bằng mắt thường, mặc dù cây lúa mì vẫn chưa có hành động tấn công thực sự nào, nhưng những bông lúa xung quanh đã quay về phía Tô Dung. Rõ ràng là chỉ cần cô động tay, chúng sẽ động tay theo.

Thấy vậy, Tô Dung dứt khoát rụt tay lại, thử dò hỏi: "Chúng tôi có thể dùng thứ gì đó để đổi lấy một ít lúa mì không?"

Cô vừa nói lời này, những người khác đều nhìn nhau, không ngờ cô lại thực sự bắt chuyện với lúa mì.

Đáng tiếc, lúa mì không hề chuyển động, nhìn thấy Tô Dung thu tay lại, nó lại trở về hình dạng bình thường di chuyển trong gió, tựa như thật sự chỉ là một hạt lúa mì bình thường.

Cô không hề xấu hổ, đứng dậy nhìn Tạ Kha Kha vừa rồi nói: “Mang cho tôi một con dê trắng đến đây.”

Trong lần trò chuyện với dê đen trước đây, Tô Dung được biết dê trắng đã hoàn toàn mất đi nhận thức về bản thân, không khác gì những con dê bình thường, đồng thời chúng cũng là đối tượng bị bức hại chính trong biệt thự này, chúng bị tàn sát, ăn thịt và làm rượu.

Bị bức hại theo cách này, theo một nghĩa nào đó, có nghĩa là bọn nó không còn bị quy tắc kiểm soát nữa, dù sao quy tắc cũng hạn chế điều tra viên, nhân viên và BOSS, nhưng sẽ không ai hạn chế một con dê vô tội.

Tạ Kha Kha nghe xong lời này, lập tức ngoan ngoãn đi kiếm một con dê trắng, gần đồng lúa mì có không ít dê trắng, dù sao lúa mì cũng là một trong những thức ăn của dê.

Nhưng mà nói đến, nhìn theo cách này thì rất đáng sợ, dê và lúa mì đều có bản chất là con người, kiểu ăn thịt đồng loại này cũng là chỗ thể hiện sự tàn ác của quái đàm quy tắc này.

Tô Dung ấn đầu dê vào gần thân rễ lúa mì, con dê nhai như cô mong đợi, một lúc sau, một miếng lúa mì gãy ra khỏi thân rễ, được cô thành công bỏ túi.

Vì không phải con người không gây ra thiệt hại nên lúa mì không phát động tấn công.

"Giải quyết." Sau khi tìm được cách lợi dụng sơ hở, Tô Dung quả quyết bắt đầu xoay người đi về.

Tạ Kha Kha vội vàng bước theo sau: "Tiểu Nhất, bây giờ cô định đi đâu thế?"

Phía sau họ còn có một đám người nữa, là những người vừa nãy ở trên cánh đồng lúa mì. Thấy Tô Dung mới đến chưa đầy năm phút đã giải quyết gọn gàng vấn đề mà họ đã đau đầu mãi mà không nghĩ ra được. Vài người cũng không định tiếp tục lãng phí thời gian của mình nữa. Thà đi theo một người giỏi để học hỏi kinh nghiệm còn hơn là ngồi đó suy nghĩ lung tung.

"Tôi muốn quay về đi vệ sinh." Tô Dung chậm rãi nói ra quyết định của mình.

Câu nói này vừa thốt ra, Tạ Kha Kha còn chưa kịp phản ứng gì thì đám người phía sau họ đột nhiên cứng đờ người. Sau đó giả vờ như không có chuyện gì, họ tản ra rồi trò chuyện với nhau.

Người ta đi vệ sinh mà họ còn đi theo thì hơi biến thái rồi.

"Thực ra tôi định đến ký túc xá của người giúp việc." Đợi đến khi họ đều đi rồi, Tô Dung mới trả lời lại. Trong số những người vừa rồi, rất có thể có người giúp việc trà trộn vào, đương nhiên cô sẽ không thể chủ động tiết lộ mục đích của mình trước mặt họ.

Đợi đến khi họ đều đi rồi, Tạ Kha Kha mới thắc mắc hỏi: "Có phải tôi bị ảo giác không nhỉ? Tôi cứ thấy hôm nay Tiểu Nhất có vẻ rất gấp gáp."

Nghe vậy, Tô Dung khựng lại một chút, trong lòng cảm thán sự nhạy bén của cậu ta. Sau đó cô gật đầu: "Đúng là hơi gấp. Nếu có thể, tôi muốn tìm hiểu rõ ràng toàn bộ bối cảnh của "Trang viên Sơn Dương" trước khi chủ trang viên đến. Nếu không thì sau khi chủ trang viên đến, e rằng chúng ta..."

Liên quan đến chuyện vừa nãy cô phát hiện vẫn còn đến ba mươi điều tra viên, cô mới nhận thức được một điều. Bây giờ ngay cả số người chết vẫn chưa đến một nửa, vậy thì sau khi chủ trang viên đến chắc chắn sẽ giết người hàng loạt. Rốt cuộc, quái đàm quy tắc này là do "Nó” mở ra để bù đắp vào chỗ thiếu hụt, mục đích mở ra chắc chắn là để giết chết tất cả điều tra viên.

Nếu có thể hiểu rõ toàn bộ bối cảnh, có lẽ sẽ có cơ hội ngăn chủ trang viên quay lại.

Hơn nữa, còn có mối nguy hiểm tiềm ẩn là những người giúp việc giả dạng thành điều tra viên, nhiệm vụ quá khó khăn, khiến cô không thể không vội vàng.

Nhưng những lời của Tạ Kha Kha cũng nhắc nhở cô, cô không thể quá vội vàng, ít nhất là nên suy nghĩ trước về mục đích của chuyện cần làm trước mắt.

Bởi vì ký túc xá người giúp việc là nơi duy nhất cô chưa đến. Cô cảm thấy nơi ở của người giúp việc chắc chắn ẩn chứa bí mật và có lẽ bí mật này có thể giúp cô tìm được thứ mình muốn.

Nhưng trước khi bắt đầu cuộc thám hiểm, cô cần phải chuẩn bị thật kỹ.

Dựa vào tình hình của những người đến nơi ở của người giúp việc vào ngày đầu tiên, có thể thấy rằng nơi ở của người giúp việc thực ra là một không gian độc lâp. Điều này có nghĩa là cô không thể Tô Dung [Thuật đổi vị trí dưới nước] để rời đi.

Theo lời kể của người đàn ông bị thương khi ở ký túc xá giúp việc, sức chiến đấu của người giúp việc chắc là "người giúp việc trong phòng" > "người giúp việc ngoài hành lang" > "người giúp việc bên ngoài."

Đối với hai loại sau, cô tự tin rằng mình có thể đối phó được, chỉ có người giúp việc trong phòng là cô không chắc lắm. Tốc độ nhanh đến mức người thường không thể nhìn thấy, ngay cả khi cô đã tăng điểm nhiều lần cũng không thể làm được. Nhìn vào chi tiết nhỏ có thể biết được toàn bộ, e rằng sức mạnh của mình không bằng đối phương.

Nhưng nếu muốn khám phá, đương nhiên phải vào phòng người giúp việc, chứ không thể chỉ quanh quẩn ở hành lang được. Trong trường hợp nào, mới có thể vào phòng người giúp việc mà không bị tấn công?

Bình Luận (0)
Comment