"Có bút giấy không?" Đột nhiên Tô Dung lên tiếng hỏi.
Mọi người ngẩn người một lúc, sau đó số 5 lấy giấy bút đưa cho cô: "Cô muốn làm gì vậy?"
Tô Dung gật đầu, dựa lưng vào tường, viết viết vẽ vẽ trên giấy một hồi. Sau đó gấp giấy lại, đặt sau đèn hiệu: "Nếu như một người trong các người phát hiện mình là con người cuối cùng, hoặc những người còn lại không có xung đột lợi ích nào, vậy có thể chạm vào và mở tờ giấy này ra."
Nói xong, cô cố ý lại lấy ra một tờ 【 Giấy hợp đồng 】, viết nội dung vừa nói lên trên, sau đó nói với mọi người: "Đến đây ấn dấu tay đi."
Vài ván trước cô đã xác định, hàng thay thế đã chiếm giữ thân thể của chủ sở hữu ban đầu, kế thừa trí nhớ của chủ sở hữu ban đầu, ngay cả những thói quen nhỏ cũng giống hệt nhau.
Trong trường hợp này, mặc kệ là người thay thế hay chính chủ in dấu tay, hợp đồng sẽ có hiệu lực với cả hai người cùng lúc. Rốt cuộc, quái đàm quy tắc này không quan tâm đến linh hồn, chỉ nhận biết cơ thể.
Thấy những người này biểu hiện không tệ, không có phần cản trở cô, cô không ngại cung cấp cho họ một chút trợ giúp nhỏ nhoi. Mặc dù không chắc có tác dụng hay không, cũng không chắc có thể sử dụng được hay không, nhưng ít nhất đó cũng là tấm lòng của cô.
Nhìn thấy nội dung trên giấy, xác định rằng không có gì bất lợi với mình, mấy người do dự một lúc lâu, vẫn ấn dấu tay. Sau khi ấn dấu tay, người số 2 hỏi: "Trong tờ giấy của cô có nội dung gì vậy?"
"Một số...bí kíp chơi ma sói." Tô Dung nghiêng đầu trả lời.
Mọi người nghe thấy vậy thì hít thở cũng trở nên dồn dập, ánh mắt nhìn tờ giấy cũng trở nên nóng bỏng. Mặc dù bọn họ không biết Tô Dung đã viết cái gì, nhưng nhìn cô chơi ma sói lợi hại như vậy thì bí kíp chơi ma sói của cô chắc chắn cũng phải hữu dụng.
Đáng tiếc là đã ký tên rồi, cho dù có muốn lấy sớm hơn cũng không được.
Bọn họ không cố gắng dùng tình cảm để giữ Tô Dung lại, dù sao thì nói thật, bây giờ có thể đi được cũng là do may mắn, nếu ở lại thì không biết phải đợi bao lâu mới có thể đi được? Không thể yêu cầu người khác thắng liên tiếp 11 ván được.
Nếu Tô Dung thực sự ở lại, thì sau này chắc chắn sẽ bị nhắm đến. Còn không bằng bây giờ để cô rời đi, tiện thể xem xem sau khi cô rời đi thì sẽ xảy ra chuyện gì. Nếu thực sự có người thay thế thì lúc đó bọn họ nhắm vào người thay thế cũng không muộn.
"Tôi muốn sử dụng đặc quyền." Tô Dung nói to.
Giữa bàn là chiếc máy phát ra ánh sáng đỏ nhấp nháy, giọng nói máy móc vang lên: "Bạn có bốn lần loại trừ, hãy chọn người mà bạn muốn loại trừ."
Sau đó, một bục nhỏ xuất hiện tại vị trí của cô ấy, trên đó có 12 nút từ 1 đến 12.
Tô Dung nhấn bốn nút 4, 5, 6, 9.
Ngay sau đó, một cánh cửa bất ngờ xuất hiện bên dưới bảng đèn phía trước. Tô Dung mỉm cười, quay đầu vẫy tay với mọi người: "Tôi đi trước đây."
Nói xong, cô bước qua cánh cửa đó một cách nhanh chóng.
Cô đã thành công thoát khỏi quái đàm quy tắc này.
...
Số 12 không biết mình đã chơi ma sói bao nhiêu lần, nói thật là bây giờ anh ta chỉ cần nói chuyện thôi cũng thấy đau đầu rồi. Thắng rồi thua, thua rồi thắng, không biết đã tiễn bao nhiêu bạn bè rồi, cũng không biết có bao nhiêu người đã âm điểm đến mức không thể quay lại được. Thậm chí có hai người vì suy sụp, bị phạt vì chửi nhau trong trò chơi nên trực tiếp thành âm 999 điểm.
Bây giờ trong quái đàm quy tắc này chỉ còn lại mình anh ta là không bị thay thế.
May mắn là có rất nhiều lần người chơi bị thay đổi nhiều lần, vì vậy những người giả khác không biết ta anh ta là người thật duy nhất vào lúc này, nếu không số 12 nghĩ có lẽ bọn họ sẽ nhắm vào mình.
"Chúng ta nghỉ ngơi một chút đi, tôi muốn ngủ một giấc, nửa tiếng đủ để tôi ngủ một giấc ngắn." Lúc này đột nhiên số 12 nói một câu như vậy.
Những người khác cũng nghĩ như vậy, chơi nhiều ván ma sói như vậy, họ cũng rất mệt mỏi, nếu có thể nghỉ ngơi một lát, tất nhiên là tốt nhất.
Mọi người lần lượt tìm một góc dựa vào tường nhắm mắt dưỡng thần, điều chỉnh lại tinh lực.
Nhân lúc mọi người nhắm mắt, số 12 vươn tay, lấy tờ giấy mà Tô Dung để lại từ rất lâu ở sau tấm bảng đèn trên đầu mình. Trước đó anh ta đã thử nhiều lần, đều không chạm tới được, bây giờ cuối cùng cũng có thể lấy xuống, điều này cũng chứng minh trong quái đàm quy tắc này, anh ta là người duy nhất còn lại. Số 12 không biết nên vui hay nên buồn.
Trong lòng có vô số suy nghĩ, cuối cùng anh ta cũng mở tờ giấy ra.
"Đây là bản ghi chép thói quen nói dối của mọi người mà tôi đã quan sát được, hẳn có thể giúp anh phán đoán thân phận của họ, hy vọng hữu ích.
Số 1 nói dối sẽ nhìn ngang
Số 2 nói dối sẽ dùng rất nhiều từ ngữ khí.
Số 3 đứng sai phe sẽ chơi như sói, nếu là sói thật thì sẽ dùng chiêu đứng về phía tiên tri thật. (số 3 là Tô Dung đã rời khỏi, nhưng sẽ có một người thay thế giả làm số 3, tất cả hành động suy nghĩ đều giống Tô Dung)
Số 4 nói dối sẽ do dự, đắn đo và hay dùng từ ngữ khí.
Số 5 nói dối sẽ nhìn về phía trên bên phải
Số 6 không có biểu hiện gì đặc biệt
Số 7 khi nói dối sẽ chớp mắt nhiều hơn
Số 8 giống như số 3
Trước khi tôi rời đi, số 9 chưa từng là sói, nhưng khi làm thần lúc phát biểu sẽ không nói mấy chuyện ngoài luồng
Số 10 thích tấn công khi làm sói
Số 11 khi nói dối sẽ nắm chặt tay
Trước khi tôi rời đi số 12 chưa từng làm sói.
Hy vọng những thông tin này có ích. Đã sống sót để có được tờ giấy này rồi thì hãy cố gắng thêm chút nữa, cố lên!”
Số 12 mở to mắt: "!"
Số 3 thật là tuyệt vời!
Sau khi xem xong, tinh thần vốn đã mệt mỏi như được tiếp thêm sức mạnh, số 12 cảm thấy mình có thể cố gắng thêm chút nữa.