Tiểu Lý nghĩ đến toa tiếp theo là toa số 4, vội vàng bước đến trước nhân viên phục vụ áo đỏ: "Chúng tôi muốn mua áo mưa.”
Nhân viên phục vụ áo đỏ đã đoán trước được điều này nên gật đầu, lấy ra một vài chiếc áo mưa bằng nhựa màu xanh có thể che toàn thân: "Một chiếc 50 tệ quái đàm.”
Mức giá này không đắt, cả bốn người đều có thể chấp nhận được. Thực ra, sau khi trải qua nhiều quái đàm quy tắc, mọi người sẽ nhận ra rằng, tệ quái đàm thực sự rất quan trọng. Không có thì chưa chắc sẽ chết, nhưng có thì chắc chắn sẽ tiện hơn.
Giống như chiếc áo mưa này, trên thực tế quy tắc chỉ đề xuất cho điều tra viên mua, không nói là bắt buộc mua. Nghĩa là dù không mua thì vẫn được. Nhưng dù là ai cũng đều biết, có áo mưa chắc chắn an toàn hơn không có áo mưa.
Toa số 4 bị rò rỉ nước, nhưng bản thân việc rò rỉ nước này thực ra cũng không cần phải mặc áo mưa. Vì quy tắc đã quy định như vậy, nên Tô Dung đoán rằng thứ bị rò rỉ trong toa số 4 có thể không phải là nước thông thường, có lẽ là mưa axit cũng nên.
Có tiền thì có cách tiêu tiền của người có tiền, không có tiền thì có cách tiêu tiền của người không có tiền. Nếu không có áo mưa, thì phải cố hết sức để tránh mưa. Trong lúc bận rộn mà mắc sai lầm, thì thà mất tiền để tránh họa còn hơn.
Mặc dù 50 tệ quái đàm không đắt, nhưng anh chàng cool ngầu vẫn cảm thấy xót xa. Anh ta không có khả năng kiếm tiền, tiền quái đàm đều là tình cờ có được, tiêu rồi là hết.
Nhìn những người khác móc tiền ra một cách hào phóng, anh ta không khỏi hỏi: "Sao mọi người lại có nhiều tệ quái đàm thế? Làm như chỉ có mình tôi là thiếu tiền vậy.”
"Anh không biết sao?" Kỳ Kỳ tỏ vẻ ngạc nhiên, "Diễn đàn có hướng dẫn mà.”
Anh chàng cool ngầu: "?"
Tô Dung: "?"
Tiểu Lý cũng gật đầu một cách đương nhiên: "Đúng vậy, tôi xem hướng dẫn trên diễn đàn tìm được phương pháp kiếm tiền phù hợp với mình. Mặc dù kiếm không được nhiều, nhưng còn hơn không, dù sao cũng kiếm được 50 tệ quái đàm.”
Lúc này, anh chàng cool ngầu thực sự muốn khóc: "Không lẽ trên toàn thế giới chỉ có mình tôi không biết có hướng dẫn này sao?"
Tô Dung lặng lẽ giơ tay: "Tôi cũng không biết.”
Trước đây cô còn thắc mắc tại sao mình không tìm ra cách kiếm tiền nào, nếu không phải do thực lực mạnh, dựa vào việc mạo hiểm kiếm tiền thì có lẽ trên tay cô không có tệ quái đàm nào. Nhưng những điều tra viên khác có vẻ như không trải qua nhiều quái đàm quy tắc vậy mà vẫn luôn có thể lấy ra một số tiền.
Bây giờ xem ra là nhờ diễn đàn giúp đỡ, còn cô thì chẳng biết gì cả. Về tầm quan trọng của thông tin, thì đúng là cô đã chủ quan.
Anh chàng cool ngầu và Tô Dung đồng cảnh ngộ, hai người họ thức thời không hỏi nữa. Đợi ra ngoài, họ sẽ tự nhiên vào diễn đàn để xem phương pháp kiếm tiền, bây giờ không nên lãng phí thời gian.
Bốn người mặc áo mưa vào đi đến cửa, nói với nhân viên phục vụ mặc đồ trắng đang đi theo sau: "Anh ở lại đây, không cần đi theo vào.”
"Các người mở cửa ra, tất cả mọi người ở đây đều phải vào.” Nhân viên phục vụ trả lời một cách bình tĩnh, chẳng hề quan tâm đến sự từ chối của họ. Giống như anh ta nói, sau khi mở cửa, họ cũng không còn thời gian để quan tâm đến anh ta nữa.
"Vậy anh hãy trở về toa số 2 ban đầu..." Tiểu Lý chưa nói hết câu thì đã bị Tô Dung ngăn lại.
Cô cau mày nói: "Nếu anh ta trở về toa số 2, chúng ta sẽ không thể quay lại được.”
Nếu toa số 3 không có nhân viên phục vụ mặc đồ trắng giúp mở đường, thì đó chính là bức tường đồng vách sắt, hoàn toàn không thể xuyên qua được. Vì vậy, anh ta phải ở lại toa số 3, để lại cho bọn họ một con đường rút lui.
Nghe vậy, Tiểu Lý nghĩ đúng là như vậy. Nhân viên phục vụ mặc đồ trắng không thể trở về, toa số 1 chắc chắn còn công dụng khác, nếu không thể quay lại thì có lẽ sẽ xảy ra vấn đề lớn.
"Nhưng nếu anh ta không trở về, chúng ta cũng không thể để anh ta đi theo đến toa số 4 được đi?" Kỳ Kỳ cau mày nói. Quy tắc đã nói rõ là không được để anh ta vào toa số 4, nếu thực sự vào đó, thì nguy hiểm mang lại có lẽ không nhỏ hơn so với việc không thể quay lại toa số 1.
Anh chàng cool ngầu đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nhìn về phía nhân viên phục vụ mặc đồ đỏ: "Khoan đã, nếu tất cả mọi người đều vào trong, thì tại sao anh vẫn ở đây?"
"Bởi vì tôi có thể không ở đây bất cứ lúc nào.” Nhân viên phục vụ mặc đồ đỏ trả lời.
"Ý anh là sao?"
Khi mọi người đều bối rối, Tô Dung đã hiểu ý của hắn: "Bởi vì người này bị bao bọc bởi bức tường, tạo ra một không gian khác, nên sẽ không bị hút vào."
Nhìn tiếp viên mặc áo trắng, Tô Dung nói: "Nếu vậy, sao hai người không ở cùng nhau? Khi nào chúng tôi cần sẽ quay lại, lúc đó anh sẽ xuất hiện đi? Dù sao nhiệm vụ của anh là giúp chúng tôi mà."
Nghe vậy, tiếp viên mặc áo trắng nhìn cô thật sâu, sau đó thực sự sự đi đến bên cạnh tiếp viên mặc áo đỏ.
Lúc này mọi người mới yên tâm, do Tiêu Lý dẫn đầu, mở cửa toa số 4. Vừa mở cửa, một lực hút lớn phát ra từ bên trong, hút tất cả những người đứng bên ngoài vào.
May mắn là không có nguy hiểm gì, họ chỉ đến toa số 4 mà thôi. Rốt cuộc toa số 4 cũng trở nên rộng rãi, nhìn không khác gì toa số 1, bên trong cũng có rất nhiều ghế.
Điểm khác biệt duy nhất là nơi này giống như Thủy Liêm Động, trên sàn có rất nhiều chất lỏng trong suốt, trên tường cũng có chất lỏng trong suốt chảy xuống. Người mà trước đó vẫn chưa gặp lại cuối cùng cũng gặp lại ở đây.
Nam quả cà, nữ cà chua và còn có hai điều tra viên cũng đang ngồi đây. Trong đó, nam quả cà không mặc áo mưa, đang nhúc nhích trên ghế để tránh chất lỏng trong suốt. Những người còn lại mặc áo mưa, ngồi yên trên ghế.