Tô Dung nhanh chóng mở điện thoại, nạp thẳng 648 tệ vào trò chơi Gacha mà cô đã tải về trước đó, sau đó quay liên tiếp vài lần mười lần, lần nào cũng ra đồ vàng, thậm chí có lần còn ra được ba quả trứng vàng.
Tô Dung: !
Chỉ như vậy cô đã thỏa mãn, trải nghiệm của một người may mắn đúng như cô mong đợi.
Khi nhấp vào lần rút thăm mười lần thứ sáu, kết quả là không có một nhân vật màu vàng nào xuất hiện, Tô Dung biết rằng thẻ trải nghiệm may mắn của mình đã kết thúc.
Cô thất vọng đặt điện thoại xuống, ánh mắt mất đi sự sáng ngời, lại quay trở lại thành người xui xẻo.
Sau khi thong thả sắp xếp đồ đạc xong, Tạ Kha Kha ngồi xuống, nhận ra sự khác thường của Tô Dung. Cậu ta liếc nhìn chiếc điện thoại cô đặt trên bàn, giao diện chính là những nhân vật mà cô đang sở hữu.
Cậu ta vui vẻ nói: "Cậu cũng có hai nhân vật mới này à, tôi cũng rút được! Cậu tốn bao nhiêu? Hôm qua tôi mới rút được cả hai đến mức đầy hoa."
"Hoa" là cần phải hợp thành hai thẻ giống hệt nhau mới có thể có được, một thẻ tối đa có thể nở năm bông hoa, tức là cần sáu thẻ vàng giống nhau mới có thể làm cho một thẻ vàng đầy hoa.
Có thể làm cho tất cả các thẻ vàng này đầy hoa không chỉ là biểu hiện của tiền bạc mà còn là biểu hiện của vận may. Bởi vì dù có nhiều tiền đến mấy cũng không thể ngăn cản đợt thẻ điên cuồng đưa ra những nhân vật khác.
Trong game, hoạt động này mới diễn ra được bốn ngày, trước hôm nay, Tô Dung thậm chí còn không rút được một nhân vật nào trong đợt thẻ. Trong khi Tạ Kha Kha đã có hai nhân vật đạt đến mức đầy hoa rồi.
Tô Dung: "..."
Cô ghét những người may mắn!
Thấy cô không trả lời, Tạ Kha Kha cũng không tức giận, vui vẻ mở diễn đàn: "Để tôi xem lần này 'Cà Phê' đã tiêu diệt quái đàm quy tắc gì."
Nghe cậu ta nói, Tô Dung có chút phấn chấn. Cô cũng có ý định này, về quái đàm quy tắc này, vì không đi toa 5, toa 6 nên thực ra có nhiều thứ cô không biết.
Tác dụng của diễn đàn chính là cái này, để các điều tra viên biết được những điều mà họ không biết. Đây không chỉ đơn thuần là để thỏa mãn sự tò mò mà còn là để truyền đạt kinh nghiệm. Những thứ mà người khác thử nghiệm sai chính là những thứ mà chính bạn có thể tránh được vào lần sau.
《"Bài đăng tập hợp các điều tra viên về quái đàm quy tắc của tàu hỏa Tiêu Hoa"!》
[Chủ lầu: Thật âm hiểu, quái đàm quy tắc này thật âm hiểm. Nếu tôi không uống nước khoáng trước đó và nhận ra rằng chúng tôi là con người chứ không phải thức ăn, thì bây giờ e rằng tôi đã không thể đăng bài này được rồi.
Những người đã thông qua chắc đều nhận ra rồi đúng không? Quy tắc quái đàm này đang dẫn dụ chúng ta coi nơi đó là đường tiêu hóa, từ đó khiến chúng ta nghĩ rằng mình là thức ăn. Tất nhiên, dù có nghĩ đến điều sau hay không, chỉ cần thực sự coi đoàn tàu là đường tiêu hóa, chúng ta sẽ không thể tìm thấy buồng lái. Suy cho cùng, đường tiêu hóa thì làm gì có buồng lái.
Nguồn gây ô nhiễm của quái đàm quy tắc này chính là sự hiểu lầm này, cho dù coi đoàn tàu là đường tiêu hóa hay coi bản thân là thức ăn đều khiến ô nhiễm trở nên nghiêm trọng hơn, trong đó trường hợp sau thì ô nhiễm nghiêm trọng hơn. Chỉ cần có một chút suy nghĩ như vậy, thì trừ khi uống nước khoáng, nếu không thì tuyệt đối không thể thoát khỏi suy nghĩ đó, chỉ có thể trơ mắt nhìn ô nhiễm ngày càng nghiêm trọng.
Theo suy đoán của tôi, nhân viên áo đỏ đóng vai tế bào máu, nhân viên áo đen có lẽ đóng vai tế bào ung thư gì đó. Còn nhân viên áo trắng... Từ việc anh ta không thể đến toa số 4, tôi đoán rằng anh ta có thể là thứ gì đó như thuốc tiêu hóa. Một khi đến toa số 4, sẽ kích hoạt một lượng lớn axit dạ dày. Vì tôi cũng chưa từng đưa anh ta vào đó, nên đây chỉ là suy đoán mà thôi.
Cuối cùng, tôi đã dựa vào một đạo cụ quái đàm do một điều tra viên mang theo để đục một lỗ trên tường toa số 1, nhờ đó mới tìm ra cách vượt qua, cảm ơn đồng đội!
Đúng rồi, trong quái đàm quy tắc này chỉ có hai chúng tôi sống sót, những người khác... đều rất kiên định cho rằng mình là thức ăn. Kéo thế nào cũng không kéo được, một lòng muốn chết, tôi chịu thua.]
[Lầu 2: Trải nghiệm của tôi và chủ thớt khá giống nhau, điểm đáng sợ nhất của toa số 5 là càng đi vào thì đầu óc càng không tỉnh táo, ở đó có ô nhiễm tự phát. Nếu không kịp thời ngăn chặn, khi vào toa số 6 sẽ trực tiếp trở thành người ô nhiễm.
Tôi thực sự đồng cảm với đoạn cuối của chủ thớt, những kẻ bị ô nhiễm đó cố chấp đến chết, dù tôi có nói thế nào thì họ cũng không tin. Tức chết chết tôi!]
[Lầu 3: Không biết tình hình bên các người thế nào, nhưng bên tôi thì thực sự rất thảm. Sau khi số lượng người bị ô nhiễm vượt quá một nửa số người, họ bắt đầu cưỡng ép bắt cóc điều tra viên đến toa số 6.
Tôi chưa từng gặp phải một quái đàm quy tắc nào kinh tởm như vậy, chỉ riêng việc trốn tránh những kẻ bị ô nhiễm này đã tiêu tốn phần lớn sức lực của tôi. Nếu không phải do tình cờ, tôi đã phải chết trong quái đàm quy tắc này rồi.]
[Lầu 4: Người bị ô nhiễm sao, bên chúng tôi chỉ có hai người bị ô nhiễm, lúc đầu không ai phát hiện ra, mãi đến cuối cùng mới phát hiện.]
【Lầu 5: Lầu 3! Quái đàm quy tắc của tôi cũng vậy, số lượng người bị ô nhiễm còn nhiều hơn cả điều tra viên, sau đó bọn họ bắt đầu lan truyền điên cuồng. Tôi thấy quái đàm này rất dễ bị ô nhiễm, bọn họ còn bao che cho nhau, lần lượt từng người một, biến cả điều tra viên bình thường thành người bị ô nhiễm.】
【Lầu 6: Nhìn lại thì nếu số người bị ô nhiễm ít hơn điều tra viên, họ sẽ chọn ẩn náu làm gián điệp. Nếu nhiều hơn điều tra viên, họ sẽ bắt đầu bắt cóc công khai. Về cơ bản là cân bằng hoặc bị phát hiện sớm, thì sẽ chia thành hai phe, lừa dối điều tra viên không biết rõ tình hình, tranh thủ biến tình hình thành loại thứ hai.】