Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 833

Chương 833 -
Chương 833 -

Nhưng ý nghĩ này chỉ thoáng qua rồi bị dập tắt. Cô vừa quên mất một chuyện, đó là bây giờ cô vẫn còn bị ràng buộc bởi quy tắc.

Trong số các quy tắc ban ngày, chỉ có ba điều đầu là có thể xác nhận không cần tuân thủ vào ban đêm, đó là những điều cần phải lịch sự và hiểu lễ phép. Nhưng những điều còn lại thì không thể xác định được.

Có thể mạo hiểm thử những điều không chắc chắn, nhưng chỉ khi không còn cách nào khác. Bây giờ cô đã nghĩ ra cách để khám phá căn phòng của anh trai, nên không định mạo hiểm liều lĩnh.

Mà hiện tại cô chưa chắc đã có thể trốn thoát thành công, vẫn nên đừng nghĩ tới những thứ linh tinh đó thì hơn.

"Không thèm trả lời anh sao?" Anh trai có vẻ hơi nghi hoặc hỏi, thế nhưng giọng nói lại thêm vài phần lạnh lẽo.

Xem ra không nói chuyện không phải là cách giải quyết đúng đắn, cô lập tức gấp rút nhớ lại các quy tắc. Quy tắc ban đêm số ba [Nếu có người chủ động bắt chuyện với bạn, hãy thuận theo, đừng nói bất kỳ lời phản bác nào. Kết thúc cuộc đối thoại càng nhanh càng tốt và rời đi].

Anh trai vừa vặn phù hợp với quy tắc này, chỉ vì anh ta là anh trai, là người nhà của mình, Tô Dung mới mất phương hướng, nhất thời không có manh mối.

Sắp xếp lại logic, cô đảo khách làm chủ hỏi: "Anh trai, sao anh lại ở đây?"

Cô vừa nói, vừa nắm lấy [Gương cô gái tự luyến], nếu đối phương muốn gây khó dễ, cô sẽ trực tiếp dùng đạo cụ.

Nhưng mà nói thật trong lòng Tô Dung cũng không chắc chắn, [Gương cô gái tự luyến] chỉ có thể khống chế con người, mà đối phương chưa chắc là người hay quỷ.

"Anh đi mua đồ, sao em lại ở trên cây?" Anh trai vừa cười vừa nhìn cô, biểu cảm giống như đang không hiểu cô làm gì ở đây.

Nhưng Tô Dung rõ ràng anh ta đang giả vờ, tên này tuyệt đối không chỉ đơn giản như bề ngoài. Nhưng mà nếu đối phương đã chọn cách giả ngốc thì cô cũng không cần phải chân thành: "Em ngủ không được, ra ngoài tản bộ. Cây này khá cao, lúc nãy em trèo lên ngắm trăng."

Bất kỳ ai cũng biết cô đang bịa chuyện, anh trai cũng không tức giận: "Em gái ngủ không được thì chi bằng đến phòng anh tâm sự thâu đêm đi. Nói ra thì anh em mình đã lâu lắm rồi chưa cùng nhau trò chuyện."

Nghe anh trai nói vậy, Tô Dung biết suy nghĩ trước đây của mình là đúng. Xem ra dù là ban đêm thì cũng không thể đến phòng anh trai được. May là lúc đó cô không liều lĩnh mạo hiểm, nếu không thì không biết sẽ thế nào.

Mặc dù vậy, tình hình hiện tại cũng không mấy khả quan, Tô Dung nhạy bén nhận ra không khí xung quanh dường như trở nên tĩnh lặng. Anh trai cứ thế đứng đối diện với cô một cách thản nhiên, không hề lo lắng cô sẽ bỏ trốn. Rõ ràng là lúc này bỏ chạy không phải là một lựa chọn sáng suốt.

"Em không muốn đi, em muốn về phòng ngủ rồi." Cô cau mày, cố gắng thuyết phục đối phương.

"Nhưng anh muốn đưa Hoan Hoan đến phòng anh để xem." Anh trai giả bộ đáng thương nói, sau đó một câu nói đã để lộ bản chất của mình, "Nếu em không đi cùng anh thì anh chỉ còn cách dùng quyền anh trai thôi."

【 Nhẫn cảnh tỉnh 】 đang dangddiên cuồng đưa ra lời nhắc nhở, Tô Dung có thể cảm nhận thấy ngón út của mình đau nhói từng cơn.

"Em đi!" Cô dứt khoát trả lời, cảm nhận được ngón út cuối cùng cũng không còn đau nhói nữa, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Thấy em gái nhượng bộ, anh trai giống như một người anh tốt bụng, thu hồi vẻ nguy hiểm, cười gật đầu: "Được rồi, chúng ta về nhà thôi."

Sở Dung giả vờ ngoan ngoãn gật đầu, đột nhiên lấy ra【Gương cô gái tự luyến】 đã chuẩn bị từ trước: "Anh ơi, trên mặt anh có gì kìa!"

Nghe vậy, anh trai vô thức quay đầu, nhìn thẳng vào chiếc gương. Trước ánh mắt mong đợi của Sở Dung, nghiêng đầu bối rối: "Đây là thứ gì vậy? Chẳng lẽ là gương sao?"

Không thể khống chế được, lòng Tô Dung chùng xuống. Mặc dù chuyện này nằm trong dự liệu của cô, nhưng rõ ràng là một kết quả tồi tệ. Nghe anh trai hỏi, cô có chút nghi hoặc, nửa đùa nửa thật nói: "Đúng vậy, anh ơi, chẳng lẽ anh không nhận ra gương sao?"

"Nhưng chiếc gương này không phản chiếu hình ảnh của anh." Anh trai nói một cách chắc chắn.

Sở Dung khựng lại, lập tức xoay chiếc gương lại, soi vào mình. Khuôn mặt cô rõ ràng xuất hiện trong gương, không có vấn đề gì. Cô lại đứng cạnh anh trai, soi gương vào hai người.

Nhưng lần này chỉ có hình ảnh của một mình cô xuất hiện trên gương, người anh trai bên cạnh đã biến mất không còn dấu vết.

Anh trai: "..."

Sở Dung: "..."

Tuy không có lấy một cơn gió thổi qua nhưng Tô Dung vẫn cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.

Cái quái gì thế này? Tại sao 【Gương cô gái tự luyến】 lại không phản chiếu hình ảnh của anh trai? Chẳng lẽ anh trai là quỷ hồn sao? Trong phim truyền hình đều nói rằng gương không phản chiếu được hình ảnh của quỷ.

Nhưng đây là đạo cụ quái đàm quy tắc! Đạo cụ quái đàm tại sao lại tuân theo quy tắc của thế giới bên kia? Người khác không biết nhưng Tô Dung thì biết. Thế giới bên kia đang bị "Nó" trấn áp! Nói đạo cụ của "Nó" sẽ tuân theo quy tắc của thế giới bên kia? Cô không tin.

Thám tử và tội phạm là hai loại người không tin vào quỷ hồn nhất trên thế giới, sau khi Tô Dung kinh ngạc ngắn ngủi đã lập tức loại trừ suy nghĩ anh trai là quỷ.

Trước mắt không nói đến những thứ khác, chỉ nói đến bấy nhiêu thông tin mà cô điều tra được trước đó thôi, không có một thông tin nào chỉ ra trong quái đàm quy tắc này có quỷ hồn. Đã không có quy tắc nào chỉ ra thì cô đương nhiên không nên suy đoán lung tung.

Nhưng nếu anh trai không phải là quỷ thì tại sao anh lại không bị 【Gương cô gái tự luyến】 phản chiếu?

Tô Dung thầm nhẩm lại công dụng của 【Gương cô gái tự luyến】: Bất kỳ ai nhìn thấy chiếc gương này đều sẽ rơi vào trạng thái tự luyến cho đến khi chiếc gương không còn nằm trong tầm mắt hoặc có người làm vỡ gương.

Phía sau là phương thức sử dụng cụ thể và thời gian hồi chiêu, rõ ràng không liên quan đến tình huống hiện tại.

Bình Luận (0)
Comment