"Cô đưa bưu kiện cho tôi, tôi sẽ đánh giá tốt cho cô." Nghe vậy, người đàn ông mặc vest mỉm cười nói.
Tất nhiên Tô Dung không thể tin vào những lời nói dối của người này, dù cho bề ngoài anh ta có vẻ lịch sự, nhưng thực tế thì anh ta chính là 'kẻ điên', nếu thật sự đưa đồ cho anh ta, chắc chắn sẽ không giữ lời.
Không sao, ai bảo giờ cô có【 Bùa phòng thủ 】, ở thế bất bại chứ?
"Vậy thì tốt rồi!" Tô Dung giả vờ tin lời này, cười tít mắt đưa bưu kiện ra khỏi một góc màng bảo vệ, làm như muốn đưa cho đối phương.
Tên mặc vest thấy vậy, nhanh chóng đưa tay ra, muốn giật lấy thẳng tay. Chỉ cần bưu kiện này đến tay anh ta, thì tiếp theo đây là sân nhà của anh ta rồi.
Thế nhưng ngay khi tay anh tavừa chạm vào bưu kiện, Tô Dung đã nhanh như chớp giật lại bưu kiện, vừa liếc nhìn bản đồ thông minh, vừa giả vờ nói: "Chà, cái hộp bưu kiện này hình như có lỗi, để tôi kiểm tra lại đã."
Sau khi thấy bản đồ thông minh hiển thị nhiệm vụ đã hoàn thành, Tô Dung cười tít mắt lắc lắc chiếc hộp bưu kiện trên tay: "Thật sự có chút lỗi, hay là lấy về đóng gói lại cho anh nhé."
Tên mặc vest mặt tái mét, miễn cưỡng nói: "Không cần đâu, cô đưa bưu kiện cho tôi luôn đi, tôi không để ý đến cái hộp thế nào đâu."
"Không được đâu." Tô Dung cố tình làm khó anh ta, "Công ty chúng tôi luôn hướng tới sự hoàn hảo, cái hộp bưu kiện này bị lỗi, nếu như khiến tôi không nhận được đánh giá tốt, chẳng phải là tai họa vô cớ sao?"
Mặc dù cô đang ám chỉ, nhưng trên thực tế cũng chẳng khác gì nói thẳng cả, không ai nghe không hiểu được yêu cầu của cô ấy. Nhưng lời của Tô Dung làm cho người khác tức giận, rõ ràng là muốn ép người khác đánh giá tốt cho mình, nhưng lại nói như thể đang nghĩ cho đối phương vậy, không để người ta bắt bẻ được.
Thấy cô vô lại như vậy, tên mặc vest lớn tiếng chất vấn: "Cô không muốn đưa bưu kiện của tôi cho tôi sao? Đây chính là thái độ phục vụ của nhân viên chuyển phát nhanh công ty các cô sao? Cô không sợ bị phạt vì hành động này sao?"
Tô Dung tỏ vẻ vô tội: "Nếu tôi không hoàn thành tốt nhất để nhận được đánh giá tốt, thì dù có giao bưu kiện đi rồi, tôi vẫn sẽ bị phạt thôi. Đã thế, tôi thà làm mọi việc cho hoàn hảo, anh thấy sao?"
Tôi nói này, tôi nói cho cô biết, cô có giỏi thì bước ra khỏi màng bảo vệ này đi, xem tôi xử cô thế nào. Tên mặc vest tức điên lên chửi thầm trong lòng, nhưng lại chẳng làm gì được Tô Dung.
Trong lúc đấu khẩu với anh ta, Tô Dung cũng tiện thể liếc nhìn thời gian. Bây giờ đã là mười một giờ rồi, cô thản nhiên nhập "Công ty chuyển phát nhanh Tích tắc" vào bản đồ thông minh.
Để đến được đó cô phải mất nửa tiếng. Mà cô phải có mặt ở công ty trước 12 giờ, tức là vẫn còn nửa tiếng nữa để dây dưa với người này.
Phải thêm dầu vào lửa.
Tô Dung cầm kiện hàng ngắm nghía trên dưới, đột nhiên nói: "Hộp đựng kiện hàng này cũng thô sơ quá, bên trong chắc cũng không thể hoàn hảo. Hay là thế này nhé, tôi trực tiếp hủy kiện hàng này, sau đó quay về lấy cho anh một cái mới."
Tên mặc vest tức đến nỗi mặt mày méo mó, nhưng lại sợ Tô Dung thật sự hủy kiện hàng, đành phải thỏa hiệp: "Đừng đừng đừng, tôi đánh giá tốt cho cô, tôi đánh giá tốt cho cô được không?"
Mặc dù bề ngoài đã thỏa hiệp, nhưng thực ra trong lòng anh ta thì nảy sinh suy nghĩ ác độc. Lúc này Tô Dung dây dưa với anh ta có ích gì, lát nữa cô vẫn phải rời đi.
Vừa rồi tên mặc vest cũng đã quan sát thấy, Tô Dung vẫn luôn không rời khỏi lớp màng bảo vệ này, chứng tỏ lớp màng bảo vệ này không phải di chuyển theo cô, mà là cố định tại đây. Chỉ cần cô nhúc nhích, lớp màng bảo vệ này chắc chắn sẽ không thể bảo vệ cô nữa. Đến lúc đó, chẳng phải tùy ý bọn họ đánh giết sao?
"Đinh! Chúc mừng bạn nhận được đánh giá tốt."
Nghe được thông báo, Tô Dung lập tức nở nụ cười, đối mặt với đám người đang nhìn chằm chằm, vây quanh cô, cô lắc lắc chiếc đồng hồ trên tay: "Hợp tác vui vẻ."
Ngay giây sau, trong mắt tên đàn ông mặc vest, Tô Dung vốn đang ở trước mặt anh ta đột nhiên biến mất, cả chiếc xe máy và lớp bảo vệ cũng biến mất không thấy đâu.
Biểu cảm của anh ta trở nên méo mó, gần như nổi giận đùng đùng: "Nhanh đi tìm người, đừng để cô ta chạy thoát!"
Nhờ vào 【Thời gian tuyệt đối】, Tô Dung đã tạm dừng thời gian, sau đó trực tiếp thoát khỏi đó. Năm phút là quá đủ để cô chạy thật xa rồi.
Cách công ty rất xa, cô phải mất nửa tiếng mới đến được. Tô Dung chỉ trách chiếc xe máy không thể nhanh hơn chút nào, chỉ có thể nhìn nó chậm rãi di chuyển trong sương mù như một con lừa nhỏ.
'Kẻ điên' có thể tự do di chuyển trong sương mù, cô chắc chắn rằng khi đối phương tỉnh táo, họ sẽ sai người bắt cô. Nhưng nhóm 'kẻ điên' đó dường như không có xe máy, theo lý thuyết thì họ không thể tìm thấy cô.
Mặc dù cô nghĩ như vậy trong lòng, nhưng cô vẫn nhanh chóng tiến về phía trước mà không dừng lại. Nếu không cần đến định vị, Tô Dung có thể lập tức sử dụng [Xe cút kít chạy như bay]. Tốc độ của đạo cụ quái đàm này nhanh hơn rất nhiều so với xe máy của "Tập đoàn Tích Tắc" cung cấp, khoảng mười phút là cô có thể đến nơi.
Bất ngờ, cô nghe thấy tiếng xe máy từ trong sương mù. Mặc dù sương mù che khuất tầm nhìn của người, nhưng thực sự không ngăn cản được thính giác, tiếng xe máy rất to, vẫn không khó nghe thấy.
Biểu cảm của Tô Dung thay đổi, cô không thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Rõ ràng là nhóm ‘kẻ điên’ của "Tòa nhà 4, số 444" đang đuổi theo.
Nhưng mà đám người đó lấy xe máy ở đâu ra? Trung tâm thương mại đó không giống như là nơi có thể chứa nhiều xe máy, hơn nữa những người đó không thể hạ gục nhiều điều tra viên để cướp nhiều xe máy được đi?
Trong lúc suy nghĩ, Tô Dung dừng xe. Cô có thể nghe thấy tiếng xe máy của những người khác, đương nhiên họ cũng có thể nghe thấy tiếng xe của cô. Để không bị họ tìm thấy, cô không thể tiếp tục lái xe nữa.
Cô lắng nghe tiếng động để xác định hướng, rồi dắt xe máy đi về hướng ngược lại. Nhưng chưa đi được mấy bước, cô lại nghe thấy tiếng xe máy mới từ hướng mình đang đi tới.