Tối Cường Hệ Thống

Chương 810

Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

-Tiền bối, gần đây ta gặp phải bình cảnh tu luyện, cảm giác như đi lệch đường. Nhưng không nghĩ ra, đến cùng sai ở đâu? Không biết tiền bối có thể chỉ điểm một hai?

Gương mặt Trương Đào hiện lên vẻ đau khổ nhìn Lâm Phàm, hắn hi vọng Lâm Phàm có thể chỉ điểm cho hắn một chút.

-Tiền bối, ta gần đây cũng tu luyện một môn võ đạo thần thông, nhưng luyện mãi vẫn không nhập môn được. Không biết tiền bối có thể xem giúp ta một chút hay không? Vấn đề của ta ở đâu?

Điền Ngọc huy động cánh tay một hồi, nghi ngờ hỏi.

Lâm Phàm lúc này đang đứng như trời trồng, không biết nói gì hơn, chỉ có thể trừng mắt nhìn Huyên Nhi vẫn đang cười yếu ớt. Trong nháy mắt, hắn đã hiểu.

-What the hell? Tiểu gia lại bị tiểu nha đầu kia gài bẫy rồi.

Lâm Phàm hồi tưởng tình huống lúc trước. Lúc đầu, hắn chỉ cho rằng nha đầu muốn dẫn hắn đi ngắm cảnh. Nhưng không ngờ, mọi chuyện lại trở thành như vậy.

Trước đó một lúc.

-Lâm ca ca, lát nữa chúng ta đi dạo được không? Ta đã chuẩn bị thật nhiều món ăn ngon, nhà của Huyên Nhi cũng có phong cảnh rất đẹp.

Với yêu cầu nho nhỏ của Huyên Nhi, Lâm Phàm tự nhiên không thể cự tuyệt. Đánh đánh giết giết nhiều năm, cũng nên buông lỏng một chút. Khi đến nơi, Lâm Phàm cảm thán, phong cảnh nơi này thật đẹp, không biết cảm giác này còn có kéo dài bao lâu? Nhưng trong nháy mắt, hắn phát hiện tình huống có chút không đúng. Đám bằng hữu của Huyên Nhi từ rừ đi đến trước mặt Lâm Phàm. Vừa mới bắt đầu, Lâm Phàm vẫn chưa phát hiện ra cái gì không đúng. Thế nhưng, sau một khoảng thời gian, đám tiểu tử kia bắt đầu tu luyện trước mặt hắn. Có đứa thi triển võ đạo, nhưng khi mới được một nửa, đột nhiên dừng lại, phảng phất như gặp vấn đề gì đó.

Mà có đứa ở trước mặt Lâm Phàm đột phá, cố gắng đột phá khiến cho sắc mặt đỏ chót, nhưng không đột phá thành công. Theo Lâm Phàm, đám bằng hữu của Huyên Nhi có chút quái dị, chúng ta đến để ngắm cảnh, chứ không phải đến đây tu luyện. Bất quá, đối với sự cần mẫn của những vãn bối kia, Lâm Phàm rất vui mừng, khi thấy một người lúc thi triển võ đạo gặp vấn đề nhỏ, Lâm Phàm không tự chủ mở miệng nhắc nhở một phen, sau khi hắn chỉ điểm tên kia xong, những tên khác cũng bắt đầy nhao nhao đứng lên.

-Tiền bối, tiền bối, ta nên thi triển chiêu này như thế nào?

-Đúng đấy, tiền bối, kính xin ngài chỉ điểm chúng ta một phen.

-Xin nhờ tiền bối.

Chưa được một cái nháy mắt, Lâm Phàm đã bị đám tiểu tử kia bao vây. Từng đôi mắt tràn đầy khát khao, để Lâm Phàm rất bất đắc dĩ. Chẳng lẽ, hắn còn không chỉ điểm cho chúng sao? Lâm Phàm liếc mắt nhìn Huyên Nhi, lại phát hiện nàng đang lén lút cười, hiển nhiên nàng sớm có dự mưu trước.

-Ngươi, cái nha đầu...

Lâm Phàm trừng Huyên Nhi một chút. Sau đó thầm nhũ.

-Nàng làm sao có thể tốt bụng như vậy? Lại gọi mình đi tham qua, hóa ra muốn mình mở trường học miễn phí cho nàng.

-Lâm ca ca, xin nhờ ngươi. Đám bằng hữu của ta rất sùng bái ngươi, bọn họ lại không có lão sư, vẫn luôn tự mình tu hành. Nên trong lúc đó, cũng chịu không ít khổ sở, làm cho Huyên Nhi vô cùng đau lòng. Hôm nay, gặp ca ca tốt bụng lại đẹp trai siêu cấp vũ trụ người, ca ca nhất định sẽ giúp Huyên Nhi, có đúng hay không?

Huyên Nhi trong quá trình quen biết bằng hữu cũng gặp rất nhiều khó khăn. Nhưng bởi vì vậy, quan hệ giữa họ mới tốt như thế, đến mức nàng có thể giao phó tánh mạng của mình cho bọn họ. Đối với những lời chót lưỡi đầu môi của Huyên Nhi, Lâm Phàm có thể nói thế nào? Có thể nói gì? Nàng nói đến mức này rồi, mà hắn còn không đồng ý, không phải mất hình tượng sao.

-Được rồi.

Cuối cùng, không có cách nào khác, Lâm Phàm yên lặng gật đầu. Buổi đi chơi ngày hôm nay đến đây kết thúc, Lâm Phàm tiếp tục con đường giáo dục. Bất quá, đối với mấy tên tiểu tử kia, Lâm Phàm vẫn rất coi trọng, từng tên từng tên linh tính mười phần, dù không có hắn, sau này bọn chúng cũng sẽ có thành tựu không thấp. Mà bây giờ, bọ hắn lại gặp lão sư vô địch thế gian, nên thành tựu sau này tự nhiên cao hơn. Muốn chống lại Cổ Tộc, cần có sự đoàn kết của Đại Thiên tộc. Bởi vậy, bồi dưỡng nhiều cường giả một chút, cũng là chuyện tốt.

Những tiểu tử này và Huyên Nhi có quan hệ cũng không tệ, Lâm Phàm tự nhiên tình nguyện hỗ trợ. Lấy tầm mắt bây giờ của Lâm Phàm, chỉ cần liếc nhìn một cái, hắn có thể thấy rõ tu vi, điểm mạnh, điểm yếu của chúng. Nên khi bắt đầu, tự nhiên thuận buồm xuôi gió, không có chút khó khăn.

-Cái này không đúng, nên làm như thế này.

-Ngươi không cách nào đột phá, vì nội tình không đủ. Vừa vặn ta lại có mấy viên đan dược, hãy mau ăn đi.

-Đây là công pháp có thuộc dương cương, ngươi lại là một cô gái, tu luyện nó làm gì? Muốn biến thành nhân yêu hử? Vừa vặn nơi này ta lại có một môn công pháp phù hợp với ngươi, ngươi hãy chiếu theo mà tu luyện.

Đối với đám nhóc, chúng đang vô cùng kích động, mỗi đứa như muốn nổ tung. Dưới cái nhìn của họ, đây chính là phúc khí mấy đời tu luyện mới có được. Nếu để người khác biết, họ sẽ được hâm mộ đến chết.

-Huyên Nhi, lần này thật sự cám ơn ngươi. Nếu không phải có ngươi hỗ trợ, chúng ta sao có được sự chỉ điểm của tiền bối.

Đám người đang bao vây Huyên Nhi, vô cùng cảm kích nói, trải qua sự nhắc nhở của Lâm Phàm, bọn hắn đều có thu hoạch rất lớn.

-Không có chuyện gì! Chúng ta đều là bằng hữu. Lâm ca ca đối với người khác cũng rất tốt.

Huyên Nhi nhìn Lâm ca ca của nàng đang bận rộn. Trong mắt lóe lên ánh sáng kì lạ, một ánh mắt tràn đầy tự hào.

-Tiền bối, ta đang bị gì vậy, tại sao sức mạnh trong cơ thể như muốn bùng nổ.

Lúc này, một tiểu tử đã thật lâu không có cách nào đột phá tu vi, lại phát hiện chân nguyên trong cơ thể hắn đang lăn lộn lung tung, tuôn trào giống như sông lớn. Không ngừng đè ép ra ngoài cơ thể, khiến hắn sợ hãi đến mức bay mất hồn vía. Bọn Huyên Nhi thấy cảnh này, nội tâm cũng ngưng lại, vội vã tiến lên hỏi.

-Lâm ca ca, hắn làm sao vậy?

Lâm Phàm thấy cảnh này, cũng có chút kỳ quái. Không phải ta chỉ cho hắn ăn một viên đan dược thôi sao, sao hắn lại có dấu hiệu này.

- Sao vậy ta? Không phải chỉ một viên Tăng Nguyên Đan sao, sao lại nhìn như muốn nổ tung vậy?

Lâm Phàm hết nhìn trái lại nhìn phải, sau đó kkinh ngạc thốt lên một tiếng.

-Ai u, ta lầm rồi, đưa nhầm đan dược cmnr. Đây là Tam Nguyên Pháp Đan, hèn chi hắn không chịu nổi.

-A? Vậy làm sao bây giờ?

Bọn Huyên Nhi sao biết đan dược đó là gì. Nhưng nghe danh tự, liền biết rất lợi hại.

-Không có chuyện gì, không có chuyện gì, nếu như đã vậy, ta sẽ giúp hắn tăng tu vi là được.

Lâm Phàm tùy ý nói, trên người hắn có rất nhiều đan dược, cơ bản đều đi cướp của người khác. Cho dù hắn dùng đan dược, cũng tăng không được bao nhiêu kinh nghiệm. Nên hắn cũng không luyện đan, nếu như còn luyện tiếp, không phải lãng phí thời gian sao. Mà Tam Nguyên Pháp Đan, chính là đan dược dùng để cô đọng pháp lực khi tiến nhập Thần Thiên Vị. Mà tên tiểu tử kia mới chỉ có tu vi Hoang Thiên Vị sơ giai, nếu như phục dùng đan dược này mà không có cường giả dẫn dắt, đúng là có thể nổ tung. Lâm Phàm lập tức điểm chỉ lên trán tiểu tử kia, một đạo sức mạnh trực tiếp đi vào cơ thể hắn. Trong nháy mắt, đè ép nguồn sức mạnh đang quấy phá trong cơ thể xuống. Để đám Huyên Nhi khiếp sợ chính là, tu vi của tên tử kia, dĩ nhiên tăng lên nhanh chóng.

Hoang Thiên Vị trung cấp.

Hoang Thiên Vị cao cấp.

Hoang Thiên Vị đại viên mãn.

-Chuyện này...

Thời khắc này, bọn Huyên Nhi trợn tròn mắt, liên tục vượt cấp ba, quả thật quá kinh khủng.

-Được rồi, hắn đã an toàn, đừng lo nữa, chỉ là chuyện nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment