Tối Cường Hệ Thống

Chương 909

Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Nhân tộc Đại Đế, ngươi thật sự có bản lĩnh, chỉ cần ngươi chia cho ta phân nửa thần vật, từ nay về sau, Lôi tổ ta tuyệt đối sẽ không đuổi theo làm phiền ngươi nữa.

Tên trước mắt này thật sự quá giảo hoạt, rất nhiều cường giả cùng truy đuổi mà hắn vẫn có thể trốn thoát được đến bây giờ.

Hiện giờ chỉ có mỗi hắn đến đây, Lôi tổ không tự tin mình có thể giữ lại Lâm Phàm.

Điều khiến cho lão nghĩ mãi không hiểu chính là, Nhân tộc Đại Đế này cuối cùng có bản lãnh gì, tu vi rõ ràng không cường hãn bằng bọn họ, nhưng lại có thể chạy trốn từ tay họ, thật sự làm người ta ngạc nhiên.

- Lôi tổ, đa tạ ý tốt của ngươi, nhưng thần vật đều đã bị ta luyện hóa, chúng dung nhập vào Động Thiên của ta hết rồi.

Lâm Phàm nói thẳng.

- Không thể nào, cho dù là chúng ta, cũng không luyện hóa hết được nhiều thần vật như vậy trong khoảng thời gian ngắn như thế.

Lão tổ Lôi Tộc ngạc nhiên nói.

- Tin hay không tùy ngươi, dù sao đây cũng là sự thật.

Lâm Phàm nói.

Trong lòng Lôi tổ tức giận không thôi, hắn cảm thấy Nhân tộc Đại Đế này không muốn phối hợp với mình.

- Tốt lắm, vậy cắt một nửa Động Thiên của ngươi cho ta cũng được!

Lôi tổ lại mở miệng sư tử ngoạm.

Lâm Phàm vừa nghe lời này, nhất thời bùng nổ, đầu óc tên này có bệnh phải không, lời như vậy cũng có thể nói được.

- Ngươi có uống thuốc trước khi ra khỏi nhà chưa? Nên động não trước khi nói chuyện chứ lão già?

Lâm Phàm thực sự phục rồi, triệt triệt phục luôn, não tàn đến mức nào mới nói ra lời này đây!

- Nhân tộc Đại Đế, ngươi không muốn cho đúng không?

Lôi tổ biến sắc, áo bào bay lượn sinh ra tiếng vang lạnh rung, bất cứ lúc nào cũng có thể động thủ.

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn hư không.

- Lôi tổ, ngươi đừng có giả vờ, thời điểm ngươi xuất hiện, ngay lập tức bố trí tuyệt trận muốn phong bế ta, nãy giờ ngươi phí lời với ta nhiều như vậy, cũng đã bố trí xong rồi nhỉ?

Thời điểm Lôi tổ đứng nói nhảm, Lâm Phàm cũng cảm giác được trong hư không tràn ngập sức mạnh sấm sét, sức mạnh sấm sét này phong tỏa bốn phương tám hướng, hoàn toàn cắt đứt thời gian và không gian.

Lôi tổ này sao phí lời thương lượng những thứ này với mình chứ, lấy tính cách của hắn, hiển nhiên sẽ nuốt lấy tất cả thần vật ngay lập tức.

- Ngươi phát hiện rồi à.

Lôi tổ cười gằn hai tiếng.

- Nếu ngươi đã biết, vì sao lại không trốn?

Lôi tổ không ngờ Nhân tộc Đại Đế này lại biết hắn đang bố trí trận pháp, đúng là có chút không thể tưởng tượng nổi.

- Không cần phải làm vậy.

Lâm Phàm nhún vai.

- Trước đây, coi như ngươi trâu bò, ta đánh không lại ngươi, nhưng bây giờ đã khác rồi, ca giờ mạnh lắm, mọi chuyện không còn đơn giản như ngươi nghĩ nữa.

- Hôm nay chỉ có một mình ngươi tới thôi, đúng không?

Lâm Phàm hỏi.

- Thế thì sao? Một mình bản tổ còn không đủ trấn áp ngươi?

Lôi tổ cười lạnh, Nhân tộc Đại Đế này quá cuồng ngạo rồi.

Lâm Phàm cười cợt, thực lực trước đây không mạnh, gặp phải Lôi tổ này, chỉ biết kiếm đường mà chạy, nhưng thực lực mình bây giờ không còn như xưa nữa.

Đơn đả độc đấu, Lâm Phàm có trăm biện pháp bẫy chết tên này.

“Ha ha.”

Trong chớp mắt, Lâm Phàm đột nhiên xuất hiện trước mặt Lôi tổ.

- Việc này mà còn phải nói, chỉ bằng một mình ngươi mà muốn trấn áp bản Đế, quả thực si tâm mộng tưởng!

- Ngươi muốn chết!

Lôi tổ chợt quát, hai tay bất ngờ tung ra, sức mạnh sấm sét tựa như Cự Long đập về phía Lâm Phàm.

“Ha ha.”

Lâm Phàm cười lạnh một tiếng, đấm ra một quyền, không để đòn tấn công của đối phương trong lòng.

Ầm!

“A!”

Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng không gian.

Chỉ thấy mặt Lôi tổ đầy máu, sau đó tiếp tục nổ tung, càng nhìn càng thê thảm.

- Sao có thể…?

Lôi tổ gào thét, không thể tin chuyện vừa xảy ra trước mắt, một chiêu vừa rồi của hắn rõ ràng đánh lên người Lâm Phàm, nhưng lại không tạo bất kỳ thương tổn nào cho hắn.

Ngược lại, một quyền kia của đối phương trực tiếp làm pháp lực trong cơ thể Lôi tổ rung chuyển từng trận, trên mặt xuất hiện nhiều vết máu.

- Sướng hay không?

Cú đấm vừa rồi khiến Lâm Phàm cảm thấy rất thoải mái, đặc biệt là khi thấy hình dạng của Lôi tổ vào lúc này, tâm trạng hắn càng sung sướng.

- Ngươi...

Lôi tổ không ngờ thực lực Nhân tộc Đại Đế này lại tăng lên nhanh như vậy, vượt quá dự liệu của hắn.

- Lôi tổ, bản Đế đã vượt xa quá khứ mấy con phố rồi, nếu hôm nay ngươi vẫn muốn tiếp tục đánh với ta, cứ phóng ngựa đến đây, không biết mèo nào cắn miểu nào đâu.

Lâm Phàm quát lớn, dải lụa vạn trượng rót vào thiên địa.

- Hôm nay ai cũng đừng hòng đi, chỉ có sống sót mới có thể đi ra ngoài.

Lâm Phàm cũng phong tỏa không gian, hoàn toàn đoạn tuyệt mọi đường lui.

Tình huống lúc này chỉ có một kết quả, nếu ngươi không chết thì ta vong, không có lựa chọn thứ hai

- Đáng chết!

Lôi tổ Tộc lúc này đẫ hoàn toàn nổi giận.

- Nhân tộc Đại Đế, ngươi tự tìm chết, đừng trách ta.

- Lôi đình chi sơ.

Ầm ầm!

Lúc này, hư không đột nhiên chấn động, Lôi tổ Tộc chợt quát một tiếng, một luồng khí tức thiên địa sơ khai do lôi đình làm chủ bất ngờ bạo phát.

Trong hư không, lôi đình dày đặc, những đạo lôi đình này không tầm thường, là sức mạnh bản nguyên của Lôi tổ.

- Viễn cổ thần lôi, lực lượng Tạo Hóa.

Lôi tổ giơ một cánh tay ra, năm ngón tay nắm thành đấm, sức mạnh kinh khủng bắt đầu nổi lên trên đầu quyền, ngày càng ngưng tụ thành một con Lôi Đình Cự Long, đang từ từ to lên.

Thân thể Lôi Đình Cự Long xoay tròn bay lên, sức mạnh những tia sét được nó kéo theo càng bùng nổ, thần uy vô tận.

- Hay lắm, đến đây!

Lâm Phàm không hề sợ hãi, tu vi hiện giờ của hắn đã đạt cảnh giới Viễn Cổ cảnh trung giai, ngoài ra, hắn còn lĩnh ngộ thần thông của Đại Thánh cùng Bàn Cổ Ma Thần nữa.

Một quyền nắm chặt, khí tức tăng lên nhiều lần, ngày càng tăng thêm.

Một cú đấm ẩn chứa hơi thở sự hủy diệt.

Vèo!

Lâm Phàm bước tới một bước, thân hình lấp loé, triển khai Chỉ Xích Thiên Nhai.

- Lôi tổ, hôm nay nếu ngươi cất công tới tìm bản Đế, vậy ngươi cứ chết ở đây luôn được rồi.

- Hừ, láo xược.

Lôi tổ thực sự không ngờ thực lực Lâm Phàm cường hãn đến mức độ này, hắn phun thêm ra một ngụm tiên huyết, nhập vào đầu quyền, Lôi Đình Cự Long đang cuồng bạo càng trở nên bạo ngược hơn.

Ầm!

Hai đạo sức mạnh va chạm vào nhau, nhưng Lâm Phàm đang dùng một tay nắm lấy Lôi Đình Cự Long, sau đó dẫm lên một cước, một quyền ẩn chứa lực lượng kinh khủng bất ngờ đánh tới.

Lôi tổ sững sờ, thân hình lấp loé, một thần vật chợt bay ra, trấn áp Lâm Phàm.

- Đáng ghét, cái tên này đến cùng có cơ duyên gì, sức mạnh lại tăng lên Viễn Cổ cảnh đại viên mãn, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Leng keng!

Một quyền của Lâm Phàm đụng vào thần vật của Lôi tổ bùng ra bão táp khủng bố.

- Không ngờ lão già này cũng có bảo bối không tầm thường như thế này.

Lâm Phàm rõ ràng cảm nhận được, tất cả sức mạnh một quyền vừa rồi của mình đều bị bắn ngược trở về, thần sắc hắn hơi đổi, sau đó lấy ra Vĩnh Hằng Chi Phủ.

- Lôi tổ, tiếp thêm một chiêu của ta!
Bình Luận (0)
Comment