- Bạo!
Lâm Phàm nhẹ giọng mở miệng, trong mắt đầy vẻ cuồng bạo, tên điên này lại dám dùng tay không mà tiếp Tiên khí của ca, dũng khí thật lớn, ca có chút khâm phục rồi đó nhưng cũng quá bất đắc dĩ đi, thế gian này quả không có cường giả có đầu óc bình thường.
- Làm sao có khả năng.
Sắc mặt Thiền Anh Thiên đại biến, hắn cảm nhận được hai món Tuyệt phẩm Tiên khí đang bắt đầu cuồng bạo, chúng có thể nổ tung bất cứ khi nào và bất cứ nơi đâu.
- Phong Thiên.
- Tiểu bối, ngươi nghĩ nhiều rồi, ngươi có thể để chúng tự bạo trong tay bản tọa hay sao?
Thiền Anh Thiên quát lớn một tiếng, phù văn phong ấn bộc phát, gói hai cái Tuyệt phẩm Tiên khí lại, mạnh mẽ trấn áp khí linh trong đó, xóa đi thần thức của Lâm Phàm, nhưng khi cỗ pháp lực này vừa truyền vào bên trong Tiên khí đã bị đẩy ra một cách mạnh mẽ.
Khóe miệng Lâm Phàm nhếch lên, lộ ra nụ cười yếu ớt:
- Đến lúc chơi pháo hoa rồi.
Ầm!
Ầm ầm!
Thiên địa rung động, uy lực hai thanh Tuyệt phẩm Tiên khí tự bạo đủ chấn động cả đất trời, linh khí có tiên đạo pháp tắc như một vật vô chủ nổ tung trong hư không, tạo ra hình ảnh huyền diệu, một đám sương mù màu xám bao trùm tất cả, mặc dù không thấy gì nhưng tất cả mọi người đều biết, nếu có ai dám đi đến gần khu vực mang tính hủy diệt đó, khẳng định không thể sống sót trở ra.
Một tràng tiếng kêu thê thảm không ngừng truyền đến, vang vọng cả đất trời, thân thể Thiền Anh Thiên bị đoàn sương mù bao phủ, chỉ có thể nghe được những tiếng kêu thảm thiết mà không nhìn được rốt cuộc có chuyện gì.
Lâm Phàm lạnh nhạt đứng ở nơi đó, trên mặt không có chút rung động hay biến hóa gì, cũng không hề có một tia gợn sóng:
- Phó tông chủ Côn Lôn Thần Tông – Thiền Anh Thiên, chết dưới sự tự bạo của hai món Tuyệt phẩm Tiên khí, đám tang này đủ rồi đi.
Những người đang vây xem cũng hoàn toàn hóa đá, mặt lộ vẻ khiếp sợ tột độ.
Bọn họ quả thật không dám tin, hai cái Tuyệt phẩm Tiên khí tự bạo, uylực này đủ để lay động trời đất rồi, một khi Tuyệt phẩm Tiên khí tự bạo thì khu vực mấy trăm ngàn dặm xung quanh cũng không còn bóng dáng một ai hay một cái gì cả, nhưng đây lại là hai cái tự bạo cùng lúc, mà nó cũng quá quái dị đi, sức nổ nó sinh ra lại không ngừng cô đọng và tập trung vào cùng một điểm.
Lâm Phàm hơi nhướng mày, chờ đợi hồi lâu cũng không nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, chuyện quái gì đây, có chút kì quái nha, hai cái Tuyệt phẩm Tiên khí chẳng lẽ không nổ chết được hắn?
Sức sống tên Thiền Anh Thiên này cũng quá mạnh đi chứ.
Lúc này, Lâm Phàm phản ứng lại, theo hắn thấy thì tên Thiền Anh Thiên giờ này hẳn bị thương nặng, cũng không còn bao lâu nữa ẽ chết, hắn tiếp tục ném ra thêm vài món Hạ phẩm Tiên khí nữa, cho chúng nó tự bạo luôn.
Ầm!
Ầm!
Vài món Hạ phẩm Tiên khí tự bạo, nhưng cũng không truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở.
- Sư huynh…..
Xích Hỏa Thần không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết sư huynh đến cùng ra sao nhưng hai món Tuyệt phẩm Tiên khí tự bạo không phải chuyện đùa.
Lâm Phàm hơi nhướng mày, có cảm giác quái dị, đến lúc này rồi mà hắn vẫn còn sống, đây rốt cuộc là tình huống gì?
Trong khoảnh khắc tiếp theo, vạn đạo tinh quang đột nhiên xuyên thấu đám sương mù, một luồng hơi thở mạnh mẽ trấn áp nơi đó.
- Mạnh như vậy?
Trong lòng Lâm Phàm kinh hãi, chuyện này cũng quá giả đi, hai cái Tuyệt phẩm Tiên khí mà không nổ hắn chết được, chuyện này như thế nào đây chứ?
Sau kho dư âm tản đi.
Thân thể Thiền Anh Thiên đã tiêu tan, nhưng nơi đó lại xuất hiện một cái Chuyển Luân, trên cái Chuyển Luân này điêu khắc phù văn rậm rạp chằng chịt, trung tâm của nó có một tia thần thức bất diệt, nhưng thần thức này lại tản ra kim quang trẻ con, trên tay của đứa bé sơ sinh này có in một dấu thần thông kinh văn của Phật môn.
- Chuyển Luân Thánh Vương.
Đúng lúc này, các tông môn vây xem đều đồng thanh nói.
Cái này cũng thật bất ngờ ngoài ý muốn, Chuyển Luân thần bí này có thể kiên trì dưới sự tự bạo của hai món Tuyệt phẩm Tiên khí, xem ra món đồ chơi này không bình thường.
Thời điểm đó hư không đột nhiên nổ tung, một cái bàn tay khổng lồ màu xám tro phá không mà đến, bay thẳng đến vị trí của Thiền Anh Thiên muốn chụp lấy hắn.
- Không nghĩ tới thiên địa thần vật – Chuyển Luân Thánh Vương lại được gửi bên trong cơ thể của Thiền Anh Thiên, thủ đoạn Côn Lôn Thần Tông các ngươi thật cao.
Một đạo ma âm mênh mông cuồn cuộn truyền vào chiến trường, muốn lấy Chuyển Luân Thánh Vương đi.
- Âm Thần lão tổ, chớ làm càn!
Đâu đó xa xôi trong Côn Lôn Thần Tông bộc phát một đạo khí tức bén nhọn, đánh vào bàn tay khổng lồ kia, chém gãy ma thủ đó, ma thủ đột nhiên rơi xuống, bay thẳng đến cạnh Lâm Phàm.
- Thái Càn Thiên….
Âm Thần rống giận, hắn không ngờ Càn Thiên lại r atay, tên đó không phải đang đánh nhau với Hàn Thiên Quân hay sao, sao lại có thể phân thân ra đây được chứ.
Lâm Phàm nhìn ma thủ, tâm hơi động, không nghĩ nhiều đi lên trước, bắt lấy nó rồi bỏ vào túi trữ vật.
Âm Thần lão tổ này hẳn cũng là cường giả, vậy cánh tay này chắc luyện chế được vài thứ, nơi đây là chiến trường của lão tử mà ngươi dám nhúng tay, không chừa mặt mũi cho nhau gì hết.
- Tiểu bối, trả cánh tay của lão tổ lại đây.
Âm Thần lão tổ rống giận, trong cánh tay ẩn chứa bản mệnh pháp tắc của hắn, nếu mất đi nó tương đương với việc mất đi mấy trăm năm công lực.
Tâm tình Lâm Phàm hiện tại thoải mái không ít, mở miệng:
- Trả cái em gái ngươi à, lão tử ta bằng vào bản lĩnh nhặt được, dựa vào cái gì mà phải trả cho ngươi, trên cánh tay này có viết tên ngươi à.
- Ngươi muốn chết…..
Âm Thần lão tổ rống giận, hiển nhiên đã động sát ý với Lâm Phàm.
Lâm Phàm đơn thân độc mã đến Côn Lôn Thần Tông gây sự đã là một chuyện không thể tin được rồi, nhưng sự tình phát triển đến mức độ như hiện tại càng khiến bọn họ chấn kinh.
Bọn họ thật không ngờ tên này lại cường hãn như vậy, ngay cả hai vị phó tông chủ Côn Lôn Thần Tông cũng bại dưới tay hắn, thực lực này nghịch thiên cỡ nào.
Bọn họ biết lý do vì sao Tông chủ Côn Lôn Thần Tông không ra, đương nhiên đang bị tông chủ Thiên Địa Tông – Hàn Quân Thiên quấy rối.
Bằng không với tính cách của Thái Càn Thiên, tuyệt đối sẽ không để yên chuyện này.
Rất nhiều cường giả ẩn mình trong hư không đang muốn nhìn một chút chuyện này đến cùng sẽ như thế nào.
Vào lúc thân thể Thiền Anh Thiên nổ tung rồi Chuyển Luân Thánh Vương xuất hiện, đã dẫn phát sự tham lam của bọn họ.
Chuyển Luân Thánh Vương, một Thần vật trong các Thiên Địa Thần vật, bao hàm thiên địa đại đạo, có thể lĩnh ngộ bất kì thần thông nào cũng đều trong nháy mắt, đồng thời, có thể luân hồi bất diệt, nếu như có thể đưa Chuyển Luân Thánh Vương vào trong cơ thể, thì sức mạnh bộc phát sẽ vô cùng cường hãn.
Tu vi của Thiền Anh Thiên là Thánh Tiên, trong cảnh giới Thánh Tiên hắn đã là cường giả đứng đầu, chẳng qua, nếu luyện hóa được Chuyển Luân Thánh Vương, hắn hoàn toàn có thể tấn thăng đến cảnh giới cao hơn.
………….
- Ha ha, muốn giết ta, ta ngược lại muốn xem các ngươi có can đảm đó không?
Thời khắc này, Lâm Phàm cuồng bạo.
- Các Tiên khí của ta, ra đây!
Ầm!
Lâm Phàm ngẩng đầu, mặc cho vô số ánh mắt nhìn chăm chú vào mình, khoảng không sau lưng hắn vốn lặng yên đột nhiên rung động.
Từng món Tiên khí bay ra, rậm rạp chằng chịt lơ lửng sau lưng hắn.
Hạ phẩm Tiên khí, Trung phẩm Tiên khí, Thượng phẩm Tiên khí và Tuyệt phẩm Tiên khí.
Những Tiên khí Lâm Phàm luyện chế được giờ đi ra toàn bộ, xếp hàng chỉnh tề sau lưng hắn.
Tiên khí tản ra sức mạnh chấn động thiên địa, mọi người thấy cảnh này đều trợn tròn mắt.
- Lão tử muốn hỏi, còn có ai nữa…. ?
Lâm Phàm nổi giận gầm lớn, âm thanh nổ vang hư không.
Ừng ục!