--------------------------------------------------
- Con lừa trọc nhà ngươi làm thế nào lại phát hiện được ta?
Lâm Phàm sợ hãi đến hồn phi phách tán, hắn lập tức ra tay. Nếu như không phải thực lực hắn hiện giờ hơi hơi cường hãn một chút đã bị con lừa trọc kia hù chết rồi.
- A Di Đà Phật! Thí chủ, bản Vương Phật có một đôi phật nhãn vô cùng lợi hại, tự nhiên có thể nhìn thấu của chỗ ẩn thân của ngươi.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hờ hững.
- Nói láo, ta khẳng định ngươi đang nói láo.
Có kẻ ngu mới có thể tin những lời hắn nói, cái gì mà phật nhãn, ngươi định gạt ca? Lần trước gặp hắn, chắc chắn đối phương đã lưu lại ấn ký nào đó trên cơ thể mình, chỉ do mình không phát hiện thôi.
- Vô Lượng, này cái tên phàm nhân kia là ai?
Thanh âm Quang Minh Chủ Thần truyền đến, quang minh lực lượng nối liền trời đất, nhuộm cả thiên khung thành một màu trắng xóa, hai vị Tiên Vương cường giả đồng loạt ra tay, uy thế tự nhiên phi phàm, coi như Canh Dương Thiên ở đây cũng không phải đối thủ của họ. Cảnh giới Tiên Vương cũng chia ra vô số loại, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật có thể nói đứng top đầu trong đó, hắn mạnh hơn Tiên Vương bình thường rất nhiều.
Lông mày Lâm Phàm ngưng lại, hắn đang suy nghĩ có nên sử dụng xà phòng không? Thế nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy lo lắng không yên, nếu hắn sử dụng cục rồi mà không bẩy được hai người họ, sợ rằng tương lai hắn sẽ rất bi thảm.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật than thở.
- Quang Minh Chủ Thần, tên này chỉ là giun dế đang giãy giụa trong bánh xe vận mệnh của Vô Tận đại lục, nếu vận mệnh Chủ Thần ở đây, có lẽ hắn sẽ rất hứng thú với tên này.
Quang Minh Chủ Thần khẽ cười.
- Vận mệnh Chủ Thần ư? Chắc giờ hắn đang bận bơi bên trong Vận Mệnh Trường Hà, thỏa thích đùa bỡn vận mệnh của các sinh linh trong đó rồi.
Lâm Phàm nhìn hai người, trong lòng bắt đầu tính kế. Hiện tại, hắn đang không biết nên làm thế nào, hai người kia hiển nhiên sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn.
- Đi...
Lâm Phàm không chút do dự, trực tiếp xoay người chạy trốn, hiện tại hắn đã biết, thực lực đám Chủ Thần ơtại Nguyệt Ảnh đại lục quả nhiên vô cùng cường đại, đặc biệt là cái tên Quang Minh Chủ Thần kia, thực lực hắn còn mạnh hơn Canh Dương Thiên rất nhiều. Nghe Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kể, trên Nguyệt Ảnh đại lục chỉ có bảy mươi hai Chủ Thần, chẳng lẽ thực lực của chủ thần nào cũng cường đại như Quang minh Chủ Thần? Số lượng Tiên Vương cường giả ơtrên Vô Tận đại lục, chí ít cũng có mấy trăm vị. Nhưng xem ra, chênh lệch thực lực giữa những Tiên Vương bình thường với bảy mươi hai chủ thần vẫn rất lớn.
Căn cứ những gì hắn đã biết, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật là một trong hai vị cường giả có thể sánh vai cùng Quang Minh Chủ Thần, người còn lại chính là Vô Dục Ma Tổ, nhưng hắn cũng không biết Vô Dục Ma Tổ còn sống hay không? Nếu không chắc không còn ai có thể sóng vai cùng Quang Minh Chủ Thần nữa rồi, chuyện này có chút nhức đầu a.
- Thí chủ, ngươi đi không được.
Sau khi hắn nói xong liền cười khẽ một tiếng rồi đánh ra một chưởng, phật chưởng ầm ầm giáng xuống chặn đường Lâm Phàm.
- Thánh Đường thiên quốc.
Quang Minh Chủ Thần cũng quát lớn, quang minh lực xuyên qua tất cả, biến thành một toà Thánh Đường hùng vĩ, nhốt Lâm Phàm vào trong, một khi đã vào, không còn cơ hội chạy trốn.
- Oh my god, sao ta lại đen vậy?
Lâm Phàm run lên, khí tức hắn đột nhiên dâng trào, lập tức thi triển vạn ngàn thần thông đánh ra một quyền, trong cú đấm này bao hàm sở học thần thông cả đời Lâm Phàm, đồng thời ẩn chứa tất cả lĩnh ngộ của hắn, uy lực kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sầu.
Bạo!
Bạo!
Ầm ầm! Quyền ảnh kia va đập với Thánh Đường thiên quốc, trên vách Thánh Đường nhanh chóng xuất hiện một lỗ hỏng, Lâm Phàm không có chút do dự, trốn ra từ trong đó. Thực lực hai người kia mạnh hơn hắn quá nhiều, hắn chỉ có thể hấp dẫn hai người đến chỗ khác, rồi sử dụng xà phòng, giết chết bọn họ.
Xèo!
- Có ngon đuổi theo ta đi!
Lâm Phàm khiêu khích bắt đầu hấp dẫn cừu hận, hai người Quang Minh Chủ Thần cũng không để Lâm trong mắt. Dưới cái nhìn của họ, hắn cũng chỉ sự giãy dụa trước khi chết thôi. Hai người nhanh chóng sải bước, chớp mắt đã xuất hiện cách chỗ cũ cả vạn dặm, nhanh chóng xuất hiện trước mặt Lâm Phàm.
- Thí chủ, nếu ngươi có thể chạy ra khỏi bàn tay của bản Vương Phật thì ngươi thắng.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhẹ giọng nói, sau đó tung ra một chưởng, triển khai vô thượng thần thông.
- Ngươi coi ta là Tề Thiên Đại Thánh chắc, ta há để cho ngươi đùa bỡn.
Lâm Phàm đùng đùng nổi giận, sau đó ngón tay hơi động.
- Xà phòng, ra cho ta.
Lâm Phàm cũng không suy nghĩ nhiều. Nếu muốn chơi, vậy ta bồi ngươi chơi một chút, Xà Bông Nhãn Hiệu Lâm Thị liền xuất hiện.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sững sờ, hai mắt ngưng lại, nhìn cục xà phòng màu trắng, như đang nghĩ tới điều gì đó, sau đó hắn cười như hoa sen nở rộ.
Xèo!
Hắn nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi.
- Sao lại thế?
Lâm Phàm sững sờ, không dám tin, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sao thông minh thế, lập tức chuồn mất?
- Vô Lượng, ngươi làm gì vậy?
Quang Minh Chủ Thần nghi hoặc, hắn không hiểu xảy ra chuyện gì, trong lòng Lâm Phàm thầm hận cái tên lừa trọc chết tiệt lại có thể nhìn thấu ý đồ của hắn, co giò chạy mất. Hắn mới chỉ thử uy lực cục xà phòng một lần duy nhất ở Côn Lôn Thần Tông thôi, chẳng lẽ đối phương đã chú ý tới hắn từ lúc đó? Nên ngay khi lấy ra cục xà phòng, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật chạy trốn không có chút do dự, hắn chắc chắn biết uy lực của xà phòng, nếu không hắn sẽ không chạy nhanh vậy đâu.
Quang Minh Chủ Thần nhìn tới nhìn lui, vẻ mặt trang nghiêm lộ ra nghi hoặc, tại sao Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lại chạy trốn? Chẳng lẽ hắn đã nhìn thấy đồ vật gì đó? Lâm Phàm đang đứng ở đó nhìn Quang Minh Chủ Thần, hắn cắn răng, đã thi triển xà phòng sao có thể lãng phí được.
- Quang Minh Chủ Thần, hãy mau tiếp chiêu.
Lâm Phàm rít gào, cục xà phòng màu trắng nhanh chóng bay tới chỗ Quang Minh Chủ Thần, đối phương cũng sững sờ bắt lấy nó.
- Đây là cái gì?
Quang Minh Chủ Thần nghi ngờ hỏi, nhưng lúc này, cục xà bông tự dưng trượt khỏi tay rơi vào hư không dưới chân hắn. Quang Minh Chủ Thần sững sờ, hơi cuối đầu nhìn cục xà phòng, nhất thời cảm thấy một loại cảm giác khác thường.
Hắn muốn nhặt cục xà phòng kia lên, tự dưng hắn lại lui về sau một bước, sau đó khom lưng, nhấc cao mông, bắt lấy cục xà phòng, lúc này, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, thời gian như ngừng trôi, Quang Minh Chủ Thần cảm thấy kinh hãi phản ứng lại, sao hắn làm ra chuyện như vậy đây?
- Còn kém một chút!
Lâm Phàm biết công năng của bảo bối mình, chỉ cần khom lưng nhặt nó lên, cúc hoa chắc chắn sẽ chịu công kích mãnh liệt.
- Thượng Cổ Đại Yêu, nhờ vào ngươi.
Lâm Phàm lại ném Thượng Cổ Đại Yêu ra, Thượng Cổ Đại Yêu đang trong quá trình tu luyện thấy cảnh này, nhất thời gầm to.
- Đại ca, chúng ta đã nói rồi mà.
Lâm Phàm giờ sao để hắn cò kè mặc cả, dùng cục xà phòng thu hút Thượng Cổ Đại Yêu.
Ầm!
Thượng Cổ Đại Yêu giờ nay đột ngột xuất hiện sau lưng Quang Minh Chủ Thần, hai cái cánh tay tráng kiện đánh hai phát lên mông Quang Minh Chủ Thần.
Bát bát!
Trong đầu Quang Minh Chủ Thần như có một đạo lôi đình đang nổ tung.