--------------------------------------------------
- Tiên thuật thật bá đạo.
Hàn Quân Thiên thở dài, loại tiên thuật này không phải bình thường, trực tiếp độ hóa sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục, thật khiến hắn không thể tưởng tượng nổi, hắn cảm giác được bên trong tiên thuật này tràn đầy lực lượng Phật môn.
Bất phân cao thấp với Thiện Ác Phật Tông kia, thậm chí càng thêm huyền diệu.
Khóe miệng Lâm Phàm lộ vẻ tươi cười nhìn đám người đang bị độ hóa phía dưới.
- Tông chủ, hiện tại chúng ta có thể sử dụng những sinh linh bị độ hóa này, để Nguyệt Ảnh đại lục tự tàn sát lẫn nhau, có thể bảo vệ gốc gác của Vô Tận đại lục.
- Đúng vậy.
Hàn Quân Thiên đầu, biện pháp của Lâm Phàm quả thực không tồi.
Lâm Phàm trầm ngâm nhìn phương bắc.
- Hiện tại, toàn bộ tông môn phương bắc đều đã rời đi, những người không rời đi đều biến thành tượng băng, không biết tông chủ và một số trưởng lão của Đế Đạo Tông bị biến thành tượng băng kia có thể khôi phục lại như cũ không nữa?
Hàn Quân Thiên cảm thấy hoảng sợ đối với thực lực của Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục, có thể đóng băng cường giả Tiên Vương cảnh, cần phải có thực lực cường đại cỡ nào chứ, sợ rằng không phải một Chủ Thần bình thường có thể làm được.
Có điều bây giờ, Chủ Thần đó bị Lâm Phàm đả thương, chắc không thể khôi phục nhanh đâu.
Hai người đi đến bầu trời Đế Đạo Tông, băng trên người tông chủ và một ít Thái Thượng lão tổ đã vỡ, giờ họ đang nằm bất động dưới đó, không biết sống chết thế nào.
Hàn Quân Thiên hơi nhướng mày.
- Bọn họ đã chết rồi sao?
- Không chết!
Lâm Phàm lắc đầu, sau đó điểm ra một chỉ, một đoàn sinh mệnh lực giáng xuống, dung nhập vào cơ thể của mọi người.
Ngay lúc này, thân thể tông chủ Đế Đạo Tông và một vài Thái Thượng lão tổ từ từ phát sinh biến hóa, sau đó truyền đến tiếng hít thở.
Tông chủ Đế Đạo Tông nhất thời đứng lên, hét lớn một tiếng.
- Ta liều mạng với ngươi...
Nhưng khi thấy rõ tình huống xung quanh, nhất thời sững sờ.
- Chuyện gì thế này?
- Ninh Đạo huynh…
Hàn Quân Thiên hạ xuống, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, tông chủ cùng nhóm Thái Thượng lão tổ Đế Đạo Tông không chết, quả thật cám ơn trời phật.
Bằng không sẽ là một tổn thất rất lớn cho Vô Tận đại lục.
Tiên Vương mạnh mẽ biết bao, tuy rằng không địch Chủ Thần cường đại nhất, nhưng cũng có thể bảo vệ một phương bình an.
- Hàn huynh?
Tông chủ Đế Đạo Tông Ninh Đạo nhìn thấy Hàn Quân Thiên, sắc mặt vui vẻ, sau đó hơi nghi hoặc.
- Chuyện gì thế? Yêu nữ kia đi đâu rồi?
Lâm Phàm mở miệng nói.
- Ninh tông chủ, Chủ Thần kia đã bị thương nên rời đi rồi.
Ninh Đạo nhìn Lâm Phàm, nhất thời biến sắc, kinh hô.
- Lâm Phàm?
Lâm Phàm cười khẽ, mình nổi danh như thế sao, một vài đại tông đều biết mình, hắn gật đầu với Ninh Đạo.
Ánh mắt Ninh Đạo nhìn bốn phía, trong mắt lóe lên vẻ tức giận, sau đó hỏi.
- Những đệ tử kia...
Lâm Phàm lắc đầu.
- Sức mạnh Hàn Sương Thần quá lớn, những đệ tử kia không chống đỡ nổi, cho nên sinh đã sớm tiêu tan, nhờ thực lực các ngươi cao thâm, có thể chống đỡ trong thời gian ngắn, nếu như chậm một chút, kết cục cuối cùng cũng như vậy thôi.
Trong lòng những Thái Thượng lão tổ oán giận, Đế Đạo Tông thân là một trong chín đại tông, giờ lại bị Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục tiêu diệt, tuy bọn họ sống sót, nhưng những đệ tử của họ, aiii...
Hàn Quân Thiên mở miệng nói.
- Ninh đạo huynh, các vị lão tổ, bây giờ Vô Tận đại lục đang trong thời kỳ nguy hiểm, chúng ta không thể năm bè bảy mảng nữa, ta nghĩ chúng ta nên đoàn kết cùng nhau chống lại Nguyệt Ảnh đại lục.
Ninh Đạo gật đầu.
- Được, Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục dám diệt Đế Đạo Tông ta, nếu không thể vì những đệ tử kia báo thù, ta còn có tư cách gì làm tông chủ của họ nữa.
Hàn Quân Thiên tán đồng.
- Hiện tại đã có vài vị tông chủ mấy đại tông môn đến thương thảo đại sự rồi, bây giờ, tông môn phương bắc có chỗ thì chạy, có chỗ thì chết, nếu như lại để Nguyệt Ảnh đại lục tiếp tục cắn nuốt, đến lúc đó chúng ta mới phản ứng lại, sợ tất cả đã muộn.
Lúc này, Lâm Phàm cảm giác áp lực bản thân thật lớn, nếu không gặp phải Hàn Sương Thần, hắn sẽ không có cảm giác như vậy, nhưng giờ đã gặp, áp lực không lớn cũng không được, thực lực ả ta không bình thường, mình ở trước mặt nàng không có bất kỳ sức chống cự.
Nếu bên Nguyệt Ảnh đại lục còn nhiều Chủ Thần như ả nữa, mình nên làm như thế nào?
Thực lực, thực lực tuyệt đối.
Hiện tại, Lâm Phàm chỉ có ý nghĩ này, nhanh chóng tăng thực lực bản thân, đạt đến cảnh giới nhất định, như vậy, khi đối mặt với tất cả khó khăn, mới có thể chống đỡ.
Sau một hồi suy nghĩ, Lâm Phàm quyết định.
- Chúng ta tạm thời tách ra ở đây, ta cần phải tìm cách tăng thực lực bản thân nữa, chứ nếu như cường giả cỡ Hàn Sương Thần lại xuất hiện, sẽ rất khó đối phó.
Hàn Quân Thiên muốn nói gì đó, nhưng vừa nghĩ đến tính cách Lâm Phàm, cuối cùng đành gật đầu đáp ứng.
Tình huống bây giờ không cho phép bọn hắn có nửa điểm do dự, nếu còn do dự chỉ có con đường chết.
- Được, ngươi nhất định phải chú ý an toàn đó!
Hàn Quân Thiên dặn dò.
Lâm Phàm gật đầu, sau đó nhanh chóng bay vào hư không, hiện tại hắn muốn đi tìm Chủ Thần, nghĩ biện pháp giết càng nhiều Chủ Thần mới được.
Mà nếu gặp hạng cường đại như Chiến Thần, hắn thực sự hết cách, nhưng nếu có Chủ Thần giống như Quang Minh Thần hoặc Thủy Thần, hắn gặp một người có thể giết một người, một chút áp lực cũng không có.
...
Lúc này, bên trong thế giới sương lạnh, hư không khẽ chấn động, một bóng người từ hư không đi ra.
Lúc này, sắc mặt Hàn Sương Thần trắng bệch, khóe miệng lưu lại máu tươi, thân thể hơi run nhẹ, nàng không ngờ mọi chuyện diễn biến như thế, cái tên thổ dân kia thật sự quá âm hiểm.
- Con rắn nhỏ đáng chết!
Trong lòng Hàn Sương Thần mắng to, sau đó hai tay nàng hơi mở, lực lượng sương lạnh từ bốn phương tám hướng tập trung lại.
Trong thế giới băng tuyết, tồn tại rất nhiều tượng băng, nhưng giờ một ít tượng băng lại xuất hiện vết nứt, toàn bộ tinh khí thần trong đó vọt về phía Hàn Sương Thần.
Hàn Sương Thần đang dùng chúng để tu bổ bản thân, đó cũng là lý do nàng lưu lại nhiều tượng băng như vậy.
Nàng nhắm mắt, toàn thân đều được sương lạnh bao vây.
Thần Hạch đã vỡ nhờ được hấp thu những năng lượng xung quanh đang từ từ tu bổ, nhưng tốc độ rất chậm, không biết đến khi nào mới có thể hoàn toàn khôi phục.
Lúc này, Lâm Phàm đã chia tay cũng đám người Hàn Quân Thiên, bắt đầu truy tìm Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục.
Hiện tại, sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục đã chiếm lĩnh hơn một nửa lãnh thổ Vô Tận đại lục, chỉ cần qua bên kia sẽ có cơ hội tìm được Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục.
Đang lơ lửng trong hư không, Lâm Phàm cảm thấy diện mạo hiện tại có chút quái quái, nếu đi tới đó sẽ bị nhận ra.
May mà mình có mặt nạ có thể thay đổi diện mạo bản thân, còn khí tức gì gì đó có thể ẩn giấu được.
Hơi lắc người, Lâm Phàm cải biến toàn thân.