--------------------------------------------------
Lúc này, Khế Ước Chủ Thần đã bắt đầu chửi mẹ nó, tên thổ dân chẳng lẽ có bệnh? Nhiều người như vậy hắn không đánh, lại đánh chính mình, bộ mình giống kẻ dễ bị bắt nạt lắm à?
- Ngươi muốn chết!
Sức mạnh Khế Ước bộc phát, Thần Hạch hắn bắt đầu vận chuyển, thần lực càng va đập mãnh liệt, đây là lực lượng của chủ Thần. Ở Nguyệt Ảnh đại lục, chủ Thần là những người mạnh nhất, bất kỳ sinh linh nào trước mặt Chủ Thần đều giống như giun dế, mà lúc này, Khế Ước Chủ Thần bị Lâm Phàm khiêu khích, đã sớm nổi giận, hắn muốn giết đối phương để cho hắn biết kết cục của việc càn rỡ với mình như thế nào.
Ngay lúc này, khóe miệng Lâm Phàm lộ một nụ cười lạnh lùng nhìn về Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, hiện tại hắn chỉ cần chú ý đến tên trọc này, còn sức mạnh của mấy tên chủ Thần, hắn không cần lưu ý.
Mạt Nhật Thiên Tai!
Phá diệt!
Lâm Phàm đấm ra một quyền, vài đạo Tiên thuật thần thông được xuất ra, quả đấm được sức mạnh phá diệt bao lấy khiến người ta sợ hãi, mà thiên địa hư không lúc này đã bị phá nát, ngay cả thời gian cũng tan rã.
Lực lượng Tiên Vương đã cường đại như thế, vậy Thiên Quân còn mạnh như thế nào chứ, hắn cũng không biết được.
Ầm!
Sức mạnh to lớn, một luồng áp lực vô tận bay thẳng đến Khế Ước Chủ Thần, sắc mặt Khế Ước Chủ Thần đại biến, hắn cảm giác được đòn tấn công của đối phương càng thêm cường đại so với trước, thậm chí còn có một cỗ áp bách mãnh liệt, để hắn cảm thấy không thể ngăn cản.
- Thổ dân, chủ Thần không phải người mà ngươi có thể nhục nhã.
Khế Ước Chủ Thần liều mạng, bay thẳng đến Lâm Phàm.
Trong khi đó, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật giờ mới ra tay, vạn trượng phật quang xuyên thấu thiên địa, bánh răng tương lai xoay tròn, bay vào hư không thẳng đến chỗ Lâm Phàm giết qua.
Lâm Phàm lật bàn tay, Vĩnh Hằng Chi Phủ xuất hiện chém về bánh răng bánh răng, Khai Thiên Tam Thức không thể coi thường, nếu sức mạnh nó đạt đến trình độ nhất định, cũng có thể Khai Thiên Tích Địa.
Hư Không Chủ Thần cùng Thâm Uyên Chủ Thần nhìn thấy cơ hội, trong lòng vui vẻ.
- Hiện tại, tiểu tử kia không rảnh bận tâm tới chúng ta.
Ầm!
Hai đạo thần lực đánh vào người Lâm Phàm, sức mạnh cường hãn khiến khí huyết hắn quay cuồng, nhưng giờ khắc này, hắn cũng không để ý đến những thứ đó, tầm mắt hắn vẫn đặt trên người Khế Ước Chủ Thần.
- Chết đi cho ta!
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không nghĩ tới địch nhân lại liều mạng như thế, không thèm nhìn công kích của hai chủ Thần kia.
- Đáng ghét... !
Khế Ước Chủ Thần kinh hãi biến sắc, hắn cảm thấy một luồng sức mạnh vô tận áp bức lên đỉnh đầu làm hắn không có bất kỳ sức phản kháng nào.
Lâm Phàm hé miệng, phun ra một ngụm máu tươi, nhưng vẫn cuồng tiếu.
- Khế Ước Chủ Thần, lão tử muốn giết ngươi trong ba giây thì là ba giây, tuyệt không để ngươi sống thêm một giây.
- Phá cho ta!
Ầm!
Một quyền đánh vào người Khế Ước Chủ Thần, sức mạnh cường hãn rót vào cơ thể hắn, đánh nát Thần hạch đối phương.
- Sao lại thế... ?
Khế Ước Chủ Thần biến sắc, vẻ mặt không dám tin, hắn không thể ngờ chuyện sẽ xảy ra như vậy, hắn thật sống không quá ba giây.
Điều này sao có thể... ?
Thổ dân này làm vậy mà trong sự vây công của bốn người vẫn còn có thể giết được mình, mặc dù mình là chủ Thần yếu nhất trong đám, nhưng cũng không thể yếu ớt đến như vậy chứ.
Xoạt xoạt!
Thân thể Khế Ước Chủ Thần không ngừng nứt toác, từng đạo từng đạo ánh sáng từ cơ thể hắn xuyên thấu ra, sau đó vạn đạo giống như dải lụa, trực tiếp xuyên thấu thiên địa.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, thần Hạch Khế Ước Chủ Thần vỡ tan, thần lực biến mất, chết không thể chết hơn.
- Keng, chúc mừng Ký chủ đã giết Khế Ước Chủ Thần.
- Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường...
- Ha ha...
Lâm Phàm ngửa mặt lên trời thét dài, Khế Ước Chủ Thần rốt cục bị mình giết rồi, kinh nghiệm đã tăng lên, hắn có thể cảm nhận được thực lực bản thân đã cường đại hơn.
Mặc dù vẫn là cường giả Tiên Vương cảnh, nhưng hắn cảm giác được mình đã mạnh hơn so với lúc trước.
- Không...
Hai vị chủ Thần còn lại hét lớn khi thấy cảnh này, hai mắt họ như muốn phun lửa, bọn họ rõ ràng đã đánh trúng hắn rồi, nhưng thân thể hắn thật sự quá biến thái, đánh cho hắn thổ huyết thôi, chứ éo được cm gì hết, nếu như gặp cường giả Tiên Vương cảnh khác sớm đã bị hai đạo thần lực xuyên qua, chết không thể chết hơn rồi, chứ đâu như bây giờ.
- Không thể nào... !
Hai vị Chủ Thần không dám tin, ngay cả Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cũng không tin nổi, sau đó căm tức nhìn Lâm Phàm.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Sức mạnh của ngươi sao mạnh hơn vừa rồi rồi?
Ánh mắt Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cay độc nhìn chằm chằm Lâm Phàm, hắn phát hiện thực lực tiểu tử này mạnh hơn vừa rồi không ít.
Chẳng lẽ!
Thời khắc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kinh sợ, chẳng lẽ tiểu tử này càng chiến càng hăng?
Điều này không thể nào, thế giới này làm gì có người như vậy?
Lâm Phàm chân đạp thiên địa, khí tức ngưng lại, lực lượng sinh mệnh bộc ra, tu bổ thương thế trên người.
- Chớ loạn, hiện giờ các ngươi đã không thể giết được lão tử nữa, coi như các ngươi vây công thì có thể làm gì ta, cùng lắm chỉ làm ta bị thương ngoài da thôi. Con lừa trọc, trước đây ngươi muốn giết ta, giống như giết một kiến, nhưng bây giờ sẽ không có chuyện đó nữa đâu, những Chủ Thần này yếu như gà vậy, chỉ cần lão tử nhấc tay đã có thể giết họ như một con kiến, còn ngươi cũng sẽ có một ngày bị lão tử giết.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhìn Lâm Phàm đang cuồng ngạo, Phật tâm ngưng lại, đột nhiên hắn nghĩ đến câu nói mà hắn ghét nhất.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lắc đầu.
- Không thể...
- Vô Lượng ta không tin bất cứ chuyện trên thế gian!
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quát lớn, vạn trượng Kim thân xuất hiện, đây là Vương Phật chi thân của hắn, xuất hiện ngồi ngay ngắn trong hư không, nhất cử nhất động đều tràn đầy Phật lực, đặc biệt khi mở hai mắt, càng có hai đạo hào quang màu vàng kim sáng lóa.
Lâm Phàm vung tay, đập vỡ hai đạo kim quang này, sau đó ngửa đầu nhìn tới.
- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ngươi nghĩ rằng thi triển Vương Phật chi thân sẽ trấn áp được ca, hừ, mơ mộng hão huyền, nhưng bây giờ ca không có thời gian chơi đùa với ngươi, hai vị Chủ Thần này, ca đây thu rồi.
Rầm!
Hư Không Chủ Thần cùng Thâm Uyên Chủ Thần nhìn thấy ánh mắt của hắn, nội tâm ngưng lại, bọn họ tự dưng cảm thấy áp lực.
- Thổ dân, ngươi làm càn…
Hai vị Chủ Thần lạnh lùng quát, bọn họ không tin đối phương có thể giết chết chính mình.
Lâm Phàm cười cười.
- Để ta cho tiểu đệ các ngươi nếm thử cảm giác đau đớn nhất thế gian, âm dương chuyển đổi.
Hai vị Chủ Thần nhìn thấy hắn cười, tâm thần run rẩy, bọn họ cảm giác tình cảnh đã thay đổi, họ giờ đã trở thành con mồi.
- A Di Đà Phật, hai vị Chủ Thần, các ngươi mau tránh ra, để bản Vương Phật trấn áp hắn.
Lúc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lên tiếng, phật âm vô tận chấn động thiên địa.
Lâm Phàm hất đầu một cái.
- Con lừa trọc, ta chờ ngươi rất lâu rồi, hiện tại cơ hội thế này, ngươi chạy không thoát đâu.
- Xà phòng!
Lúc này, một vật phẩm màu trắng xuất hiện.
Vị Lai Vô Lượng Phật vừa mới chuẩn bị trấn áp hắn, nhưng khí nhìn thấy đồ chơi này, nhất thời sợ hãi, lông tơ dựng đứng cả lên, trong lòng ngưng lại, nào còn dám ở đây trực tiếp trốn vào hư không.
Coong!
Không có bất kỳ tình huống nào phát sinh, một sản phẩm giả lơ lửng trong hư không.
Ha ha ha!
Lâm Phàm cười lớn.
- Con lừa trọc, ngươi lại bị lừa, hiện tại để ta cố gắng nói chuyện với hai vị chủ Thần một chút đi.
Vị Lai Vô Lượng Phật đang chạy trốn nghe thấy thế, hoàn toàn nổi giận.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết...
Hắn không ngờ mình lại bị lừa nữa.