Tối Cường Hệ Thống ( Dịch Full )

Chương 270 - Chương 270: Tiến Về Cửu Tiêu Tông

Tối Cường Hệ Thống Chương 270: Tiến Về Cửu Tiêu Tông

oOo Thời gian cực nhanh, năm tháng như thoi đưa.

Thánh Tông đã khôi phục bình an dĩ vãng, các đệ tử Thánh Tông không ngừng mải miết tu luyện.

Trận chiến kia, rất nhiều thiên tài tuyệt diễm triệt để bạo phát vào thời khắc nguy cơ.

Lỗ Viêm, tuy tu vi không cao, nhưng phương thức chiến đấu thần bí kia, cả uy lực bạo phát ra, đã làm mọi người nhìn bằng cặp mắt khác xưa.

Mà đám người Mạnh Hạo, Kiếm Vô Địch càng nổi bật, bạo phát ra chiến lực vượt qua cả đệ tử nội môn, thậm chí còn mạnh hơn cả Tông Hận Thiên.

Còn Thánh Tông đệ nhất cao thủ hiện giờ là ai?

Không phải Lâm Phàm thì không còn ai xứng, đây là điều mọi đệ tử Thánh Tông công nhận.

Tông chủ và các thái thượng trưởng lão thất bại, Thánh Tông suýt nữa bị diệt, cuối cùng Lâm sư thúc ngăn cơn sóng dữ, lật tay một cái trấn áp tất cả kẻ địch, thực lực ấy là khủng bố cỡ nào kia chứ.

Ở trong Thánh Tông, uy vọng của Lâm Phàm như mặt trời ban trưa.

....

Vô Danh phong.

Diệt Cùng Kỳ đã bế quan một tháng. Công pháp thần bí Bất Tử Bất Diệt để hắn vừa bước vào cảnh giới Đại Thiên Vị đã có hai dây chuyền quy tắc, càng để hắn muốn bế quan thừa thắng xông lên.

Một tháng đi qua, Lâm Phàm cũng đã đột phá tới cảnh giới Tiểu Thiên Vị đại viên mãn.

Có Ngô đồng thần thụ, mỗi thời mỗi khắc đều tự tăng exp, có thể nói là Lâm Phàm nằm ngủ cũng thăng cấp. Không qua bao lâu nữa, hắn tuyệt đối sẽ tiến vào cảnh giới Đại Thiên Vị.

Lúc này, Gà Con chạy từ bên ngoài vào, Chỉ Kiều theo phía sau, cười khanh khách, rất là vui vẻ.

Sư phụ, Gà Con cứ bắt nạt Tiểu Bạch, mỗi lần đều đè Tiểu Bạch lên mặt đất.

Chỉ Kiều ôm Tiểu Bạch đi vào, mách với Lâm Phàm.

- Ò ó o.

Gà Con nhảy lên vai Lâm Phàm, cái đầu không ngừng lắc, tựa như kháng nghị lời này không thật.

Lâm Phàm đang uống trà, nghe vậy phun hết nước trà trong miệng ra, mắt trọn tròn không dám tin nhìn Gà Con, sau đó ánh mắt dần biến thành xem thường.

Súc sinh, nhỏ như vậy cũng không tha!

Tuyết Vương Sư mặc dù là giống cái, nhưng còn chưa có dậy thì xong, vậy mà "dâm kê" này...

Ài.

Lâm Phàm liếc xéo Gà Con, sau đó đành nói xạo với Chỉ Kiều rằng đó không phải bắt nạt, mà là chúng đang giao lưu thân thiện.

Thật ra cũng không phải là nói xạo, rõ ràng Gà Con và Tuyết Vương Sư có giao lưu, có điều phương thức hơi bất nhã mà thôi, còn có thêm cả kết hợp.

Chỉ Kiều sao hiểu được xa như vậy, cũng chỉ gật gật đầu.

Mà Tuyết Vương Sư thì co rúc trong ngực Chỉ Kiều, cặp mắt kia khi nhìn về Gà Con lại tràn ngập sợ hãi.

Lâm Phàm nhìn thấy ánh mắt kinh hãi của Tuyết Vương Sư, chỉ biết thở dài. Đây là súc sinh đến cỡ nào a, nhìn xem làm con nhà người ta sợ đến như vậy.

Gà Con nhìn thấy ánh mắt của Lâm Phàm thì vội vàng quay đầu sang một bên, sau đó nhảy từ trên vai Lâm Phàm xuống đất, chạy ra ngoài.

- Sư phụ, con muốn ra ngoài chơi với Tiểu Bạch. Chỉ Kiều thấy Gà Con đã chạy mất, chuẩn bị đi tìm Cung Băng Dạ chơi đùa.

- Ừ. Lâm Phàm gật gật đầu. Một tháng đã trôi qua, cũng là thời điểm khởi hành đi Cửu Tiêu Tông. Hắn nhận được tin từ Tân Phong, rằng Tân Phong huynh đệ chuẩn bị chính thức trở thành tông chủ tân nhiệm của Cửu Tiêu Tông. Chuyện lớn bậc này, đương nhiên hắn phải tới dự, hơn nữa còn mang theo đại lễ.

Chỉ Kiều rời đi, Diệt Cùng Kỳ lại tới ở bên ngoài.

- Tông chủ, đệ tử tu vi trì trệ không tiến, muốn ra ngoài lịch lãm một phen. Diệt Cùng Kỳ nói.

Lâm Phàm cẩn thận quan sát Diệt Cùng Kỳ, không khỏi cảm thán, quả thật là nhân tài a.

Hiện giờ tuy vẫn là cảnh giới Đại Thiên Vị sơ giai, nhưng khí tức trên người Diệt Cùng Kỳ lại hùng hậu vô cùng, chỉ sợ đã là tồn tại vô địch trong cảnh giới Đại Thiên Vị sơ giai.

Đối với việc Diệt Cùng Kỳ đi ra ngoài lịch lãm, Lâm Phàm tự nhiên không có cự tuyệt. Theo Lâm Phàm, sau này chiến lực cao nhất Thánh Ma Tông, trừ mình ra, chính là Diệt Cùng Kỳ rồi.

Hôm sau.

Diệt Cùng Kỳ đi trước Lâm Phàm một bước, mà Lâm Phàm còn tới chỗ tông chủ, muốn mượn một chiến thuyền.

Yến Hồng Vũ vừa thấy Lâm Phàm thì tâm tình đang tốt đẹp biến thành xám xịt, nhất là khi nghe hắn nói muốn mượn chiến thuyền, lại càng hô hấp dồn dập như muốn hôn mê.

Lấy một nửa bảo khổ, hiện giờ còn muốn chiến thuyền.

Yến Hồng Vũ tự nhiên nói không có, nhưng dưới trận thế vừa năn nỉ ỉ ôi vừa cứng rắn của Lâm Phàm, vẫn đành phải lấy chiếc chiến thuyền yêu quý ra.

- Cho ngươi mượn, nhất định phải trả lại ta. Yến Hồng Vũ dặn đi dặn lại, nội tâm đau đớn khác thường, rất không nỡ.

....

Lúc này, các đệ tử Thánh Tông đột nhiên phát hiện bầu trời tối lại, vội ngẩng đầu lên nhìn, sau đó cùng kinh hô.

Đó là chiến thuyền của tông chủ.

Lâm Phàm đứng trên chiến thuyền, rất hài lòng với bộ dạng tổng thể màu bạc, rực rỡ chói mắt của nó.

Hơn nữa tốc độ của chiến thuyền này còn nhanh hơn chiến thuyền của các thái thượng trưởng lão nhiều.

Lâm Phàm nhìn đám người hâm mộ phía dưới, sau đó cười lớn một tiếng, đi thôi.

Phù văn trên thuyền lóe lên, nổ vang một tiếng, biến mất ở cuối chân trời.

....

Ha ha...

Trong hư không vô tận, một chiếc chiến thuyền thật lớn lướt gió bay đi.

Lâm Phàm đứng trên mũi thuyền, nhìn xuống mặt đất phía dưới, cười lớn.

- Bên ngoài mới là thế giới của tiểu gia.

Kế hoạch hiện tại của hắn là đi Cửu Tiêu Tông tặng lễ, sau đó đi thu gom lệnh bài chí tôn, còn có tới vui đùa ở cấm địa của lão cẩu Thất Thánh.

....

Cửu Tiêu Tông.

Suốt một tháng qua, Cửu Tiêu Tông luôn trong trạng thái nặng nề, có đệ tử còn mất đi hy vọng với tương lai.

Tông chủ chết rồi.

Thái thượng trưởng lão cũng đã chết.

Từng là đệ nhất đại tông vùng cực Tây, Cửu Tiêu Tông giờ triệt để xuống dốc rồi.

Có đệ tử rời khỏi Cửu Tiêu Tông, bọn họ mờ mịt với tương lai, muốn ra ngoài tìm tương lai mới.

Mà có đệ tử thề sống chết ở cạnh Tân Phong, thề nỗ lực trọng chấn Cửu Tiêu Tông.

- Sư huynh, nghi thức lên ngôi tông chủ lập tức sẽ bắt đầu. Phong Tiếu Linh cất giọng nhắc nhở. Hắn nằm trong nhóm quyết theo Tân Phong. Tuy rằng tương lai có lẽ rất nhấp nhô, nhưng hắn tin tưởng sư huynh nhất định có thể dẫn dắt Cửu Tiêu Tông trở lại đỉnh cao.

- Ừ. Tân Phong gật gật đầu, tông môn không thể không có người cầm đầu, mà gánh nặng như vậy đặt lên người Tân Phong, để hắn muốn ngạt thở.

Phong Tiếu Linh nhìn sư huynh, có mấy lời giấu ở trong lòng, nhưng lại do do dự dự: - Sư huynh, kỳ thật tình huống hiện tại dễ có bất ngờ phát sinh vào nghi thức kế vị tông chủ. Theo đệ tử điều tra báo cáo, có rất nhiều tông môn có mưu đồ với Cửu Tiêu Tông.

Tân Phong nhìn phương xa. Đệ nhất đại tông cực Tây, giờ chỉ còn là dĩ vãng, tất cả đã thay đổi rồi.

- Sư đệ, Cửu Tiêu Tông hiện giờ tuy xuống dốc, nhưng vẫn là đại tông, nghi thức lên kế vị không thể hủy bỏ. Về phần những tông môn kia, sớm muộn gì cũng phải đối mặt, để bọn họ đến cả đi. Tân Phong nghiêm túc nói.

- Thế nhưng sư huynh, dựa vào quan hệ của huynh với Lâm sư huynh, nếu Thánh Tông đến chống đỡ, có lẽ chúng ta... Phong Tiếu Linh luôn nghĩ tới điều này.

Tân Phong lắc lắc đầu: - Sư đệ, đệ phải nhớ cho kỹ, Cửu Tiêu Tông chúng ta còn thiếu Thánh Tông nhiều lắm, nhiều lắm.

Phong Tiếu Linh không biết nên nói cái gì, cuối cùng cũng chỉ có thể gật gật đầu. Hắn biết sư huynh nghĩ gì, cũng hiểu được sư huynh tại sao lại làm vậy, chỉ là tình huống hiện giờ...

- Người các tông khác thế nào rồi? Tân Phong hỏi.

- Đã lục tục đến rồi.

----- oo0oo-----

☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).

Bình Luận (0)
Comment