La Nghị cùng tên Cổ Tộc Bất Tử cảnh liếc mắt nhìn nhau không muốn tiếp tục giao thủ nữa, bây giờ Khôi Sanh lão ma đã hoàn toàn mất đi lý trí.
Trong chớp mắt, Lâm Phàm liền phát hiện mình bị một đạo khí phong tỏa, cho dù chạy trốn tới mười vạn tám ngàn dặm ở thì Khôi Sanh lão ma vẫn sẽ truy sát mình.
Có điều tại sao mình phải chạy, Khôi Sanh lão ma đang liều mạng thì sao? Chẳng lẽ mình lại sợ?
Lâm Phàm nhìn về phía La Nghị cùng tên Cổ Tộc, khi phát hiện hai người này có ý định ngư ông đắc lợi, Lâm Phàm làm sao có thể để bọn chúng đạt được mong muốn.
- La Nghị, Cổ Tộc, các ngươi đều phải đi cùng ta.
Lâm Phàm đi lại trong hư không đánh ra mấy quyền phong tỏa tất cả đường đi.
- Động Thiên, mở.
Hiện tại Lâm Phàm muốn nhốt toàn bộ những người này đều trong Động Thiên của mình.
Nếu như bị Khôi Sanh lão ma nổi điên lên rồi quấn lấy chỉ sợ có chút khó giải quyết.
Tuy nhiên nếu như lôi kéo được La Nghị và tên Cổ Tộc thì lại khác.
- Vô liêm sỉ, đây là chuyện của ngươi và Khôi Sanh lão ma, liên quan gì đến chúng ta?
La Nghị đang muốn đóng vai quần chúng nhưng trong nháy mắt đã bị Động Thiên của Lâm Phàm khóa lại.
....
Vân Hà trưởng lão nhìn một màn từ đầu cho tới bây giờ thì vô cùng tán thưởng.
- Miêu Nữ là bạn bao lâu nay của Khôi Sanh lão ma, bây giờ hắn đã giết chết Miêu Nữ, lần này Khôi Sanh lão ma chắc chắn sẽ liều mạng.
Vân Hà nói.
- Thời gian một nén nhang, chỉ cần có thể kiên trì chịu đựng thời gian một nén nhang, Khôi Sanh lão ma sẽ xuất hiện di chứng khi đó sẽ tự sụp đổ, nhưng tại sao hắn lại nhốt La Nghị cùng cái tên Cổ Tộc vào trong Động Thiên vậy nhỉ?
Hồng Vân tiên tử không giải thích bèn hỏi.
- Các ngươi nhìn Động Thiên của hắn mà xem, đó không phải Động Thiên bình thường đâu.
- Đây là Động Thiên đã được ngưng luyện đến cảnh giới nhất định mới có thể có hiệu quả như vậy.
....
- Trứng thối, Khôi Sanh lão ma này đang muốn liều mạng, tiểu gia sao có thể để cho hắn được như ý nguyện.
Lâm Phàm dùng thuật ẩn thân trốn ở một nơi xa.
Giờ khắc này, Khôi Sanh lão ma nhìn khắp chung quanh rồi gào thét liên tục:
- Lâm Phàm, ngươi ra đây cho ta.
La Nghị nhìn Động Thiên này, tâm cũng hơi rung động, hắn không nghĩ tới Động Thiên của tên Nhân tộc này lại mạnh như vậy, đặc biệt là vách thuỷ tinh bốn phía đều phát ra thần quang dường như không gì có thể phá nổi.
Nhưng bây giờ không phải là lúc để thưởng thức Động Thiên.
- Nhân tộc ghê tởm, muốn nhốt chúng ta trong Động Thiên vậy cũng phải xem ngươi có bản lãnh này hay không?
Trong mắt La Nghị bừng lên tinh quang, phất tay liền xuất hiện một cây trường thương.
Cây trường thương này mặc dù chỉ là linh khí tuyệt phẩm nhưng ở trong tay La Nghị - cao thủ Bất Tử cảnh thì có thể bùng nổ ra vô cùng uy lực.
- Bàn Long Thương.
Thân thương giống như cự long vậy khúc khuỷu quanh co, đầu thương hiện ra ánh sáng bén nhọn như thể La Nghị đang cầm trong tay không phải trường thương mà là một con cự long.
- Bàn Long Phi Thiên, nhân thương hợp nhất, nhất thương Thiên Nguyên.
La Nghị nổi giận gầm lên một tiếng, vận chuyển hết thảy pháp lực ngưng tụ trên trường thương sau đó vụt lên từ mặt đất, nhân thương hợp nhất, một con rồng gầm lên vang vọng, người cùng thương trong nháy mắt hợp hai thành một, một con cự long xông thẳng đến vách thủy tinh của Động Thiên.
Một cỗ thương ý hủy diệt hết thảy chợt bộc phát ra.
Xoạt xoạt!
Mũi thương va chạm vào vách thuỷ tinh phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Vách thủy tinh trong Động Thiên của Lâm Phàm trong nháy mắt vỡ tan hóa thành những mảnh vỡ.
- Ha ha, tên ngu xuẩn đó muốn dùng Động Thiên giam chúng ta chung một chỗ, đúng là nằm mơ.
La Nghị không chút do dự hóa thành cầu vồng, muốn thoát ra khỏi Động Thiên này.
Nhưng trong chớp mắt sắc mặt La Nghị biến đổi.
Vách thuỷ tinh vừa bị phá vỡ thành trăm mảnh kia chỉ trong chớp mắt lại trở về trạng thái ban đầu của nó.
- Sao có thể như vậy?
La Nghị kinh hãi đến biến sắc, không dám tin vào hình ảnh trước mắt.
Rõ ràng đã xuyên thủng vách thuỷ tinh của Động Thiên rồi làm sao có thể Khôi phục nhanh chóng như thế?
Xoạt xoạt!
Vài âm thanh truyền đến, La Nghị vốn cho là tên Nhân tộc đánh lén nhưng khi quay đầu nhìn lại thì sắc mặt đại biến.
Mấy cành cây như linh xà khúc khuỷu quanh co đang hướng về phía hắn.
- Diệt hết cho ta.
La Nghị rống giận, trường thương quét ngang như thần long bái vĩ khiến cả Động Thiên đều chấn động.
Nhưng sau khi Bàn Long Thương vừa càn quét được một ít cành cây thì lại càng có nhiều cành cây điên cuồng quấn chặt lấy cây thương này.
- Rốt cuộc là món đồ quỷ quái gì vậy, nới lỏng ra cho ta.
La Nghị vận chuyển pháp lực, Bàn Long Thương bạo phát ra tinh quang nhưng trong chớp mắt cành cây kia như vật sống hấp thu sức mạnh của Bàn Long Thương.
- Sao lại thế được?
La Nghị sắc mặt đại biến muốn giãy ra.
Nhưng những cành cây này gắt gao quấn chặt lấy Bàn Long Thương căn bản chém không đứt, giãy dụa cũng không ra.
- Những cành cây ghê tởm này đang hấp thu Bàn Long Thương của ta.
Bàn Long Thương run rẩy không ngừng, khí linh trong đó gào thét dữ tợn.tỏ ra đau đớn vô cùng.
- Vô liêm sỉ.
La Nghị nổi giận, linh khí tuyệt phẩm duy nhất của mình làm sao có thể bị những thứ đồ này hủy diệt?
Nhưng ngay khi La Nghị muốn tung đại chiêu thì khí linh trong Bàn Long Thương đã chết, vốn là thần quang nổi lên bốn phía, giờ đây Bàn Long Thương chỉ còn một màu u ám, đã không còn bất kỳ ánh sáng nào, nó chỉ còn là một thanh sắt bỏ đi.
- Lâm Phàm, ngươi ra đây cho ta.
La Nghị nổi giận, hắn không thể tin được Bàn Long Thương của mình lại bị những cành cây kỳ quái trong Động Thiên này hấp thu thành sắt vụn.
....
Lâm Phàm trốn ở trong Động Thiên nhìn ba người trong hư không, khóe miệng lộ ra vẻ cười đểu.
Sau đó hắn liền cho Đại Phàm Ca bạo phát.
Vốn dĩ khí "Đại Phàm Ca" đang vô cùng ôn hòa trong nháy mắt trở nên cuồng bạo hóa thành từng con từng con cự long bay lên trời hướng về phía ba tên này.
- Những vật này là cái gì?
Khôi Sanh lão ma hiện tại chỉ có một ý nghĩ đó chính là giết chết Lâm Phàm nhưng tìm khắp nơi cũng không thấy được tung tích của hắn, điều này làm cho Khôi Sanh lão ma rất phẫn nộ.
Nhưng mà hỉ lúc này hắn đột nhiên phát hiện, vô số cự long mang theo sương mù bao phủ tới.
Một con cự long Đại Phàm Ca dữ tợn rít gào lao về hướng Khôi Sanh lão ma.
- Diệt cho ta.
Khôi Sanh lão ma vung ra một chưởng, cự long Đại Phàm Ca trong nháy mắt bị đánh tan thành một mảng sương mù, nhưng mảng sương mù này không biến mất mà cứ phiêu phù.
- Khôi Sanh lão ma, không phải ngươi đang tìm ta sao?
Lâm Phàm trong khi cự long Đại Phàm Ca tiêu tán thì hiện ra khiêu khích Khôi Sanh lão ma.
- Lâm Phàm, ta muốn giết ngươi.
Khôi Sanh lão ma rống giận.
- Hừ, muốn ta chết, ngươi nhất định là đang nằm mơ, ở đây ta chính là trời, cho dù ngươi thiêu đốt tinh huyết thì có thể làm gì ta?
Lâm Phàm không ngừng vỗ tay, khiến vô số Thánh Dương Đan liên tục nổ tung.
- Trấn áp.
Lâm Phàm tung ra một chưởng, trong nháy mắt đánh Khôi Sanh lão ma thành huyết nhục.
- Ha ha, ngươi không giết chết được ta đâu!
Một khối huyết nhục trôi nổi trong hư không không ngừng di chuyển, phảng phất là muốn trở lại trạng thái bình thường.
- Ngươi giỡn cũng vui đó.
Lâm Phàm cười nhạt nói.
Trong chớp mắt liền truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Khôi Sanh lão ma.
Cành cây Ngô Đồng Thần Thụ đâm vào khối huyết nhục, hấp thu sức mạnh của Khôi Sanh lão ma.
Thần Thiên Vị tầng thứ tư Bất Tử cảnh không phải chính là như diệu dụng của Huyết Hải ma công sao?
Hủy diệt thân thể, máu thịt được tái sinh.
Có điều diệu dụng của Bất Tử cảnh so với Huyết Hải ma công thì mạnh mẽ hơn nhiều.
Thời gian Lâm Phàm Tích Huyết Trọng Sinh thì sức mạnh toàn thân sẽ rớt xuống điểm thấp nhất.cần phải từ từ khôi phục, còn Bất Tử cảnh thì thoải mái hơn rất nhiều, sẽ không tiêu hao quá nhiều sức mạnh.
Tuy nhiên nếu như Lâm Phàm tu luyện tới Bất Tử cảnh, dung hợp cùng Huyết Hải ma công thì sẽ có tác dụng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
- Ta không phục, ta không phục....
Khôi Sanh lão ma đã hóa thành huyết nhục vẫn muốn trở lại trạng thái bình thường nhưng lại bị Ngô Đồng Thần Thụ rút hết sức mạnh nên không có bất kỳ biện pháp nào.
Sức mạnh không ngừng bị rút đi, Động Thiên trong cơ thể hắn cũng bị hấp thu.
- Không phục cũng phải phục, ở đây, ta chính là trời, là ba của mi.
Lâm Phàm cười nói.