- Người ơi, cứu em với!
Đúng lúc này, khí linh Cổ Thánh Tế Đàn thảm thiết gào thét, nhưng tiếng cầu cứu ngày càng nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tan.
- Khí linh, ngươi cầu cứu vô ích, ngoan ngoãn để ta luyện hóa đi.
Thời khắc cuối cùng, Lâm Phàm vỗ tay một cái, pháp lực vô biên tràn vào.
Chữ “Luyện” đột nhiên run lên, bùng nổ ánh sáng sau cùng, Thiên Địa Chân Kinh chính là vô thượng chí bảo, rất ảo diệu, cho dù hiện tại, Lâm Phàm chỉ nhìn được một phần trong đó, vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế.
Nếu muốn hoàn toàn khống chế Thiên Địa Chân Kinh, ít nhất phải tiến nhập cảnh giới Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị.
Khi đó, trong một ý nghĩ có thể triển khai toàn bộ văn tự, không như hiện tại nếu tiếp tục sử dụng, chính là tự tìm đường chết, trong nháy mắt biến thành cây khô a.
Thiên Địa Chân Kinh, 108 chữ, mỗi một chữ bao hàm vạn vật, ẩn chứa ảo diệu, nếu như có pháp lực đầy đủ chống đỡ, 108 chữ này, tạo thành các loại văn tự huyền diệu, cho dù Cổ Tộc Chí Cao, có thể bị trấn áp đến chết.
“Luyện!”
Lâm Phàm rít gào một tiếng, câu thông với Cổ Thánh Tế Đàn, từng bước khống chế nó.
Thánh lúc này đã hoàn toàn điên cuồng, hắn biết Cổ Thánh Tế Đàn rời hắn mà đi, trong lòng oán giận vạn phần, nhưng lúc này, không gì quan trọng hơn việc mình đang làm.
“Đinh, chúc mừng thu phục Cổ Thánh Tế Đàn.”
“Cổ Thánh Tế Đàn: Câu thông vạn giới, tìm kiếm tất cả hiến tế ở vạn giới.
“Đinh, hệ thống thâm nhập nghiên cứu Cổ Thánh Tế Đàn.”
...
- Không...
Thánh đã hoàn toàn mất đi liên hệ với Cổ Thánh Tế Đàn, trong lòng rống giận, thế nhưng thân thể lại đang bị thứ gì đó khống chế, chỉ có thể triền miên cùng Thượng Cổ Đại Yêu.
Các sinh linh đang quan sát truyền hình trực tiếp đều không hiểu chuyện gì xảy ra, dưới cái nhìn của bọn họ, Cổ Tộc Chí Cao trước mắt này chiến đấu cùng tên cao lớn kia, ngày càng có cảm giác.
Đây là va chạm giữa lực và lực, đi ngược cơ học.
Rất nhiều sinh linh Đại Thiên chủng tộc có trăm ngàn năm tu vi, nhưng chỉ một hơi thở đó, hoàn toàn hỏng mất.
Hết thảy đều bị tình cảnh trước mắt chọc mù mắt.
- Thiếu niên này rốt cuộc là ai, sao có năng lực lớn như vậy, ngay cả Cổ Tộc Chí Cao cũng bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Rất nhiều người không nhận ra Lâm Phàm, nhưng cũng không ít người biết hắn là ai.
Nhân tộc Đại Đế, tồn tại vạn người kính ngưỡng, sùng bái.
Đội trưởng Quân Khởi Nghĩa, tồn tại thống hận của vô số tiểu đội ở Thủ Hộ Chi Địa.
Nhưng vào lúc này, tất cả mọi người đều nín thở xem phim heo trong màn sáng, đây là thể loại mới cần được học tập và phát huy a.
...
- Đây là sức mạnh của Cổ Thánh Tế Đàn sao?”
Lâm Phàm cảm giác có vô số dây nhỏ từ trong tế đàn bắn ra, lượn quanh một chỗ với mình.
Những dây nhỏ này rót vào trong hư không, liên tiếp một cái lại một cái thế giới lớn.
Thậm chí, một vài sinh linh mạnh mẽ trong một số thế giới, không có cách nào chống cự lại Cổ Thánh Tế Đàn, từ đó nhận được mệnh lệnh của nó.
Ví dụ như huyết giới.
Ầm ầm!
Thời điểm Lâm Phàm còn chưa kịp nghĩ nhiều, hư không đột nhiên chấn động.
Sắc mặt Lâm Phàm đại biến, tâm tình bất an dâng lên trong lòng, nguồn sức mạnh này tuy không cường đại nhưng lại hết sức cổ xưa.
- Thả Cổ Thánh Tế Đàn xuống, bằng không ngươi sẽ phải chết.
Thanh âm uy vũ từ sâu trong hư không truyền ra, âm thanh này không nhận rõ là nam hay nữ, mà là một âm thanh hỗn hợp, càng có cảm giác tang thương cổ xưa.
Khi nghe tiếng nói này, Lâm Phàm chấn động, khí tức này thực sự quá cường hãn, khiến người ta tự nhiên sinh ra cảm giác sùng bái.
Thiên Ý Cổ Thánh Giới.
Phong Khinh Tử xuyên thấu màn hình trực tiếp của Tam Tinh tộc nhìn thấy cảnh này, mặt mài tái mét.
- Cổ Thánh Tế Đàn là bảo bối của Thiên Ý, giờ tiểu tử này lại mạnh mẽ luyện hóa nó đã trực tiếp kinh động Thiên Ý rồi, không được, tình huống phức tạp hơn rồi.
Phong Khinh Tử không nghĩ tới sự tình lại biến thành như vậy, trong lòng không khỏi run lên, bây giờ cho dù bọn họ có tới hỗ trợ, cũng không thể cứu vãn.
- Không phải nói Thiên Ý Cổ Thánh Giới đang say giấc nồng à? Sao giờ lại ra ngoài rồi?
Nam Vô Thánh Đế kinh ngạc hỏi.
- Bây giờ, Thiên Ý Cổ Thánh Giới chỉ thức tỉnh một phần, vốn không nên xuất hiện, nhưng tiểu tử này lại luyện hóa Cổ Thánh Tế Đàn của người ta, người ta đứng nhìn mà không động gì sao?
- Vậy, tiểu tử kia chết chắc?
Thời điểm Thánh đang ở thế yếu, bọn họ còn tưởng Lâm Phàm đã ngăn cơn sóng dữ, trấn áp Thánh, không ngờ sự tình lại biến hóa đến mức này, khiến bọn họ ứng phó không kịp.
- Ngươi chính là Thiên Ý Cổ Thánh Giới?
Lâm Phàm nhìn hư không, mặc dù không có bất cứ rung động gì nhưng hắn biết Thiên Ý hiện tại đang chú ý đến mình.
Lâm Phàm cảm thấy có chút đau trứng, tình huống như thế, hắn chưa từng nghĩ tới.
- Trấn định, nhất định phải trấn định a.
Lâm Phàm âm thầm tiếp sức cho mình, nhất định phải kéo dài thời gian, có cơ hội liền rút lui.
Thiên Ý là tồn tại đẳng cấp cỡ nào, mình lại mạnh mẽ luyện hóa bảo bối của hắn, hắn sao có khả năng mất thời gian phí lời với mình.
Nếu như bình thường, khẳng định hắn sẽ lập tức lao ra đánh mình một trận rồi, đâu có uy hiếp như thế này.
Như vậy chỉ có một cái khả năng, chính là Thiên Ý không muốn xuất.
Để chứng minh ý nghĩ này, Lâm Phàm muốn làm một thí nghiệm.
Phía xa, Thượng Cổ Đại Yêu trực tiếp ép Thánh dưới thân thể, tràng diện tạm thời rất hỗn loạn.
Thánh đã bị hắn trấn áp, vô luận như thế nào cũng phải mang đi, nếu như giết Thánh chắc chắn sẽ có một lượng lớn kinh nghiệm.
Lén lén lút lút.
Lâm Phàm lặng lẽ đến gần Thượng Cổ Đại Yêu, trực tiếp thu bọn họ vào Động Thiên.
Sau khi tiến nhập Động Thiên, Lâm Phàm lập tức trấn áp Thánh.
Tuy lúc này, trong Động Thiên không có một tia linh khí nào, nhưng Ngô Đồng Thần Thụ cùng các đại sinh linh hợp lực trấn áp, trong một hai khắc, không có vấn đề.
“Hừ!”
Lúc này, một trận oanh lôi nổ vang, Thiên Ý hoàn toàn nổi giận, hắn không nghĩ tới giun dế này lại dám bắt Chí Cao trước mặt hắn.
Đồng thời còn Cổ Thánh Tế Đàn kia.
- Lui lại!
Lâm Phàm không nói hai lời, lập tức bỏ chạy.
Chỉ một tên Chí Cao đã hành mình sống giở chết giở, không cần nói tới Thiên Ý.
Tuy không rõ Thiên Ý có thể động thủ hay không, nhưng vì vấn đề an toàn, Lâm Phàm nghĩ nên trốn thật nhanh.
- Ngươi đang tìm chết!
Thiên Ý tức giận rít gào, toàn bộ thiên địa xảy ra biến hóa mãnh liệt.
Lôi Đình lấp lóe, bão táp xuất hiện, có một bàn tay khổng lồ vô hình phá không mà đến, mạnh mẽ áp chế vùng thế giới này xuống.
Lâm Phàm quay đầu lại nhìn, bị dọa sợ hồn phi phách tán, cái quái gì mà Thiên Ý không thể động thủ, ra đây cho tiểu gia.
Khí thế này đủ để hù chết người đó.
Lâm Phàm trốn vào hư không, nhưng vẫn có một luồng sức mạnh uy vũ phá không mà đến, sau đó trực tiếp nổ tung, hư không tựa như hỏng mất do nguồn sức mạnh này.
Thân ảnh Lâm Phàm trực tiếp rớt ra.
Một cổ áp lực cường đại, đè ầm ầm trên người hắn, bị đè nhập vào trong đất.