Thoải mái quá, chuyện này thật thoải mái.
- Biên Bức Lão tổ, ngươi có biết lực lượng cực hạn là cái gì không?
Lâm Phàm cười hỏi.
- Cái gì?
Biên Bức Lão tổ lộ vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu tên Nhân Tộc Đại Đế rốt cuộc này nói vậy có ý gì.
Lâm Phàm siết chặt nắm đấm, sau đó nhìn hắn:
Chính là đánh cho ngươi thành bánh thịt.
Đáng ghét.
Biên Bức lão tổ chợt quát.
- Biên Bức Thần lao tù.
Lâm Phàm hoàn toàn chọc giận Biên Bức lão tổ hắn rồi, hắn trở thành cường giả đã lâu, có khi nào bị một tên nhãi nhép bức đến trình độ này chứ.
Năm ngón tay mở ra, như muốn cầm tù thiên địa, ngón tay Biên Bức lão tổ đột ngột to lên, năm móng tay màu máu vươn dài bao phủ thân thể Lâm Phàm bên trong, năm móng tay này có sự liên hệ với nhau, chỉ cần trong phạm vi của nó, kể cả thời gian và không gian đều không còn tồn tại.
- Không tồi, cũng có chút bá đạo, phong tỏa được một vùng không gian, bên trong không hề có một phép tắc nào cả, quả nhiên là cường giả chí tôn có khác, khả năng vô cùng kì diệu, tiện tay đã có thể sáng tạo ra một thế giới, chỉ sợ đến cảnh giới Viễn Cổ đại viên mãn mới có năng lực bực này a, nhưng Biên Bức lão tổ à, ông nghĩ nhiều rồi.
Thân thể Lâm Phàm lấp lóe, kiếm ý có khả năng xé toạc thiên địa tuôn ra, Lực Lượng Nguyên Tuyền không ngừng phun ra sức mạnh mênh mông.
Kiếm ý kết hợp cùng sức mạnh có thể sinh ra uy lực vô cùng kinh khủng.
Một đạo kiếm ý mang theo cầu vồng, chém thẳng đến năm ngón tay, kiếm ý bén nhọn, không gì không thể xuyên thủng, cho dù thứ nguyên thế giới cũng bị phá hủy.
Ầm!
Chiêu này của Lâm Phàm va chạm trực tiếp vào năm ngón tay của lão, tạo ra rung động dữ dội, Biên Bức lão tổ rống giận, năm ngón tay nút toác từng tấc một, họp nhất lại hóa thành pháp lực nguyên thủy.
Năm ngón tay này của lão cũng là một loại võ đạo thần thông, hoặc có thể nói nó là chí bảo, nhưng bây giờ lại bị Lâm Phàm dùng một kiếm chém gãy, thậm chí đập vỡ sức mạnh bản nguyên, chuyện này bảo sao Biên Bức lão tổ không phẫn nộ cho được.
Nhưng điều khiến hắn càng kinh hãi chính là, hắn không ngờ thực lực Nhân Tộc Đại Đế cư nhiên cường hãn đến trình độ này, chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Lâm Phàm không dừng bước, từng bước chân vang vọng ầm ầm trong hư không, đây là biểu hiện khi đạt đến đỉnh cao, thời điểm Biên Bức lão tổ phản ứng, Lâm Phàm đã xuất hiện trước mặt hắn tự lúc nào.
- Hưởng thụ nó thêm một lần nữa nhé.
Lâm Phàm chợt quát một tiếng, đấm ra một quyền, sức mạnh mênh mông cuồn cuộn lao nhanh, không gì địch nổi, nắm đấm phá không mà đến, quyền kình cũng đã bao vây Biên Bức lão tổ lại.
Quyền kình giống như một lưỡi dao sắt, có khả năng cắt rời hư không.
- Sao như vậy, một tên Nhân Tộc lại có thể lĩnh ngộ được Bàn Cổ Thần Lực, Lượng Nguyên Tuyền chứ.
Biên Bức lão tổ vẫn nghĩ thông được điều này.
Ầm!
Sức mạnh rung động, thời điểm Lâm Phàm chuẩn bị xem sắc mặt xung huyết của Biên Bức lão tổ lại phát hiện thân thể lão ta đã hóa thành đám mưa máu.
Khi nắm đấm đến, chỉ đánh tan đám sương mù ra, điều này làm Lâm Phàm kinh ngạc.
Không nghĩ tới Biên Bức lão tổ còn có chiêu này.
Nhưng khi suy nghĩ mới thấy, ông ta dù sao cũng là cường gải chí tôn, không biết đã sống qua bao nhiêu kỉ nguyên rồi, sao không có thủ đoạn được chứ.
Sương máu tung bay, thời điểm Lâm Phàm phát hiện chân thân lão, họ đã cách nhau mấy trăm trượng rồi.
- Nhân Tộc Đại Đế đáng ghê tởm, không nghĩ tới thực lực ngươi lại mạnh như thế, nhưng ngươi cho rằng chỉ bằng năng lực thế này, có thể trốn được một kiếp à?
Biên Bức lão tổ tức giận, trong mắt tràn ngập hung ý.
- Thiên địa vạn vật, tất cả đều có vận mệnh, Bức chữ đại đạo, trấn áp vạn vật.
Biên Bức lão tổ tức giận gầm lên, há to cái miệng lớn, một chữ “Biên Bức” bay ra.
Trong khoảnh khắc “Biên Bức” xuất hiện, thiên địa truyền đến một luồng sức mạnh cuồn cuộn mà cổ xưa, nguồn sức mạnh này như đã tồn tại qua không biết bao nhiêu kỉ nguyên.
Biên Bức lão tổ tự chặt một tay, sau đó nó đột nhiên nổ tung, vô số máu tươi dung nhập vào văn tự đó.
Ầm ầm!
Vô số Mệnh Vận Trường Hà quấn xung quanh “Biên Bức”, mà bên trong những Trường Hà này có ghi lại quá trình trưởng thành của Biên Bức tộc, đây là lực lượng của bộ tộc lắng đọng lại qua bao thời, từ xa xưa đến nay, gốc gác lớn vô cùng, đây tuyệt đối không phải thứ mà nhân lực có thể đối kháng.
- Nhân Tộc Đại Đế, hôm nay bản tổ giúp ngươi mở rộng kiến thức, sức mạnh Biên Bức tộc đã được tích lũy qua vô số kỉ nguyên.
Biên Bức lão tổ tự chặt một tay, trực tiếp tiêu hao tinh nguyên bản mệnh của mình.
Thời khắc này, lông mày Lâm Phàm chau lại, hắn thấy nguồn sức mạnh này thật mạnh mẽ, nhưng sau đó chợt quát một tiếng:
Muốn làm liền làm, xem ai sợ ai.
Thiên Địa Chân Kinh, oai phong mênh mông, trấn áp tất cả.
Ầm ầm!
Chuyện phát sinh trong giây tiếp theo khiến Biên Bức lão tổ khiếp sợ, vô số văn tự bay bồng bềnh từ sau lưng Lâm Phàm, những văn tự này chính là Thiên Địa Chân Kinh.
Lâm Phàm đã từng vì tu vi không đủ, không thể phát huy uy lực thật sự của Thiên Địa Chân Kinh.
Nhưng bây giờ, tu vi hắn đã đạt đến Viễn Cổ Cảnh, đã có thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của Thiên Địa Chân Kinh rồi.
- Ngươi có văn tự, ta cũng có văn tự, hơn nữa của ta còn nhiều hơn của ngươi, để bản Đế cho ngươi một tổ hợp ra Thiên Bức.
Pháp lực toàn thân Lâm Phàm tuôn ra không ngừng, lực lượng sinh mệnh của Ngô Đồng Thần Thụ càng không dừng lại.
Sức mạnh của ba thế giới càng tăng theo.
Một khi Thiên Địa Chân Kinh được triển khai, nó tựa như một cái động không đáy, cho dù hiện tại thực lực Lâm Phàm đã đến Viễn Cổ Cảnh và có sức mạnh ba thế giới nhưng việc này vẫn còn có chút miễn cưỡng vượt quá sức.
Nhưng bùn lại, nếu như phát huy được triệt để sức mạnh của hai chữ này, cũng không có bao nhiêu vấn đề.
Thiên Bức.
- Làm sao có khả năng chứ.
Biên Bức lão tổ sắp hộc máu, đặc biệt khi nhìn thấy hai chữ kia, hắn càng không biết nói gì hơn.
Thời điểm hai văn tự của Thiên Địa Chân Kinh hợp lại, một con dơi to lớn tràn ngập thiên uy xuất hiện phía sau Lâm Phàm, con này không giống với con của Biên Bức lão tổ, nó có một uy nghiêm vô thượng, thần uy cuồn cuộn, giống như thủy tổ của Biên Bức tộc.
Tiến lên!
Lâm Phàm cảm giác pháp lực bản thân tiêu hao rất nhiều, trực tiếp đánh ra một chưởng.
Thiên Bức với hình thể che khuất cả bầu trời đáp xuống, vọt thẳng về hướng văn tự Biên Bức lão tổ hiến tế ra.
Ầm ầm!
Hai bên va chạm với nhau, Biên Bức tộc lão tổ phun ra một ngụm máu tươi, thời điểm nghe thấy hai tiếng xoạt xoạt, hắn nhận ra hai mắt mình ngày càng nứt toác, gào thét thảm thiết:
- Không…..
Mà cái văn tự của lão không chịu nổi nguồn sức mạnh này, trực tiếp tan rã, hóa thành tro tàn tung bay trong không gian.
- Thần văn của bản tổ a.
Biên Bức lão tổ gào thét.
- Ha ha, Biên Bức lão tổ, chịu chết đi.
Lâm Phàm hét dài, thân thể như đại bàng, đánh đến đối phương, một dòng lũ lớn bao phủ thiên địa, khí thế hủy diệt tất cả.
- Ta phải đòi mạng ngươi.
Thần văn bị Lâm Phàm đánh vỡ, cơn giận của Biên Bức lão tổ lúc này đã không còn từ ngữ nào để hình dung rồi.
Nhưng vừa lúc đó, Biên Bức lão tổ kinh hãi biến sắc, tròng mắt đột nhiên xuất hiện bóng dáng một ngươi.
Lâm Phàm cười lạnh một tiếng, thời điểm cú đánh này sắp lấy đi sinh mạng của lão, Động Thiên hắn đột nhiên xuất hiện trên đầu quyền, trong Động Thiên có một vị Thần Viên mang uy phong cuồn cuộn, khí tức vô định, trong tay cầm gậy thần và đang giơ lên cao.
Khí tức vô địch kia đột nhiên bạo phát ra.
Đó là thân ảnh của Đại Thánh.
- Ngươi âm ta….
Biên Bức lão tổ sợ đến hồn phi phách tán, nhưng hết thảy đã không còn kịp, ánh sáng thần thánh của gậy Như Ý trên tay Đại Thánh đã đánh xuống, sức mạnh mãnh liệt đánh vào thân thể Biên Bức lão tổ.