Thời điểm Lâm Phàm đến nơi phát ra âm thanh liền sững sờ, trước mặt mình là một trận chiến vô cùng kịch liệt.
Chỉ thấy các tộc trong đó đang quần ẩu với nhau, thỉnh thoảng có người bị quyền đánh đến thổ huyết.
Mà cũng có một vài người thuộc hạng thiên tài, sức chiến đấu vô song có thể áp chế hiện trường, nhưng dù vậy, vẫn hình thành một tình trạng hai bên thế lực vẫn ngang nhau, người này không thể làm được gì người kia, dù sao số người hiện trường cũng không nhiều lắm, trong một thời gian ngắn vẫn bất phân thắng bại.
Lâm Phàm tò mò, bảo bối đến cùng có dạng gì có thể làm cho toàn bộ chủng tộc tranh giành nó mà đối chọi lẫn nhau, thậm chí không tiếc quần chiến chứ?
Thời điểm Lâm Phàm nhìn về phía bảo bối đang trôi nổi trên không trung, vẻ mặt hắn lập tức biến đổi, có chút kì quái, chuyện quái gì đây, đang đùa à.
Một vương tọa đang trôi nổi trên không.
Vương tọa tản ra khí tức vĩnh hằng, ánh sáng chói chang có thể soi sáng trời đất, vô số người có khát vọng cực kì to lớn với tên đang ngồi trên kia, nhưng khi Lâm Phàm nhìn thấy món đồ chơi này, lại khịt mũi khing thường, một tòa vương tọa thì sao, nói cũng chẳng có công dụng gì với Lâm Phàm.
Nhưng đối với những sinh linh chủng tộc khác, bảo bối trong đây không trân quý bằng nó, là bảo bối bên trong bảo bối đó.
Các sinh linh chủng tộc Đại Thiên thế giới đều biết muốn lên được Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, biện pháp nhanh nhất là có được một toàn Vĩnh Hằng Chi Vị, chính là cái vương tọa đang trôi nổi bên kia.
Mà bây giờ, trong bí cảnh lại xuất hiện vương tọa, bọn họ đương nhiên phải đến tranh đoạt.
Dù sao thì Vĩnh Hằng Chi Vị cũng chỉ có một, cuối cùng cũng chỉ có một người có thể đoạt được nó vào tay.
Vì vậy, bọn họ phải liều cái mạng già để đoạt được nó.
Gà con, Kê đại, Thái Nhật Thiên đứng bên cạnh Lâm Phàm, cả bọn đều dùng một loại ánh mắt tán thưởng, xem trò vui nhìn trận quần chiến.
Kê đại đối với cái bảo bối vàng óng ánh kia của mình rất hài lòng, luôn chú ý đến nó, thậm chí hắn còn đang bận suy nghĩ xem nên lấy nó làm thành trang sức gì.
Bây giờ trên đầu, trên cánh, chân của nó đều đã mang đầy các trang sức vàng rồi, trong khoảng thời gian ngắn, vẫn đang không biết mang nó ở nơi nào trên cơ thể.
Mà Gà con và Thái Nhật Thiên bên cạnh đang nhìn những người kia đấu nhau, tâm trạng cực kì hưng phấn, hết sức cao hứng khi nhìn thấy những trận chiến bậc này thì.
Tốt, đắc a.
Lão ca, ngươi nhìn tên kia đi, thực lực rất mạnh đó, một người có thể đánh ngã được bốn người a, ai nha, sao hắn lại không cẩn thận vậy chứ, bị người ta đánh lén rồi kìa.
Gâu gâu….
Thái Nhật Thiên nhìn thấy mỹ nữ bị đánh, trong lòng giận dữ, lập tức muốn tiến lên hỗ trợ, nhưng khi nhìn thấy tình huống hỗn chiến trước mắt, cũng có chút kinh sợ.
Theo tình hình hiện tại, bây giờ vọt vào chỉ có con đường chết thôi.
Lâm Phàm không ngờ đám Gà con lại có ánh mắt xảo quyệt, tinh tường như vậy, nhưng điều khiến Lâm Phàm càng nghi ngờ chính, một viên thần đan đang trôi nổi trên Vĩnh Hằng Chi Vị.
Nó tản mát ra một hương vị của tuyệt thế thần đan.
Đặc biệt là bề ngoài của nó, có những dấu ấn pháp tắc quấn quanh.
Chỉ cần người trong nghề đều biết, thần đan này tuyệt đối không phải bình thường.
Trên nó còn có những văn tự màu vàng.
- Ta gọi là Hám Thiên Chí Tôn, vì số trời mà ngã xuống, lưu lại Vĩnh Hằng Chi Vị này và một viên tuyệt thế thần đan, hậu nhận lấy được nó, hãy thay bản chí tôn ta tái chiến thiên địa.
Chữ viết này không xấu, vừa nhìn đã biết do cao nhân lưu lại.
Nhưng theo Lâm Phàm nghĩ, thấy chuyện này có cái gì đó quái quái.
Tình huống này thật sự quá quen thuộc, đặc biệt khi hắn còn ở Huyền Hoàng Giới, Lâm Phàm đã bị Thất Thánh lão cẩu lừa gạt một lần, nhưng cũng may hắn có hệ thống, nó trực tiếp phân biệt cho mình, nên mới thoát được một lần bị lừa.
Bất quá, cái chiêu này có chút tương tự với chuyện mình gặp trong Huyền Hoàn Giới nha.
Chẳng lẽ….
Lâm Phàm đã bắt đầu nghi ngờ chuyện này.
- Ha ha…ta đã chiếm được.
Đúng lúc này, một thiếu niên trốn khỏi vòng vây, nhân cơ hội cướp Vĩnh Hằng Chi Vị vào trong tay.
- Thả xuống.
Nhưng thiếu niên này còn chưa cầm chắc, hư không đột nhiên rung động, một người đàn ông trung niên trực tiếp đi ra, xuất chiêu chém giết, đánh bật Vĩnh Hằng Chi Vị ra khỏi tay thanh niên kia, nó liền xuất hiện giữa trời, bay đến vị trí của Lâm Phàm.
Lúc này, trong hư không vô tận có một nhân vật thần bí, hắn nhìn tình cảnh trước mắt khẽ cau mày, phảng phất như có chút bất mãn:
Lần này các chủng tộc tiến nhập bí cảnh cũng quá yếu đi, quả thực không thể so sánh với lần trước a.
Ồ, tên kia cũng không tệ, vậy cho hắn Vĩnh Hằng Chi Vị đi.
Xèo! Xèo!
Vĩnh Hằng Chi Vị cùng viên thần đan phá không bay qua, trực tiếp đến bên người Lâm Phàm:
- Thiếu niên, ngươi là lựa chọn trong lòng ta, là cường giả tương lai, mau nắm giữ ta để trở thành tồn tại vô địch trên thế gian này đi.
Thời khắc này, một thanh âm đột nhiên vang lên bên tai Lâm Phàm.
- Ha ha…
Lâm Phàm khi nghe được âm thanh này liền nở nụ cười, thanh âm này cũng thật quen thuộc nha.
Sau đó, Lâm Phàm nắm Vĩnh Hằng Chi Vị trong tay.
Cái Vĩnh Hằng Chi Vị này không có vấn đề gì.
Sau đó Lâm Phàm lại cầm đến thần đan.
Keng, chúc mừng phát hiện Khôi Lỗi Tạo Hóa Thần Đan.
Khôi Lỗi Tạo Hóa Thần Đan: sau khi nuốt vào sẽ bị không chế.
Nghe được tiếng hệ thống thông báo, trong lòng Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ, thế gian này còn có chút chân thành nào hay không, đến chỗ nào cũng đều bị lừa đảo, để cho người ta sống với chứ!
- Thiếu niên, nhanh nuốt vào đi, đây là tuyệt thế thần đan, sau đó ta sẽ mang ngươi rời khỏi nơi này.
Bên tai Lâm Phàm lần thứ hai truyền đến thanh âm cám dỗ kia.
Lâm Phàm trực tiếp thu Vĩnh Hằng Chi Vị vào Động Thiên, sau đó nắm chặt thần đan trong tay.
- Ngươi kêu ta nuốt?
Lâm Phàm nghi ngờ hỏi.
Đúng, không sai, chỉ cần ngươi nuốt vào, có thể thay đổi thể chất, khi đó ngươi sẽ nắm giữ thể chất cường hãn nhất thế gian.
Cư nhiên lại có thần đan bậc này? Nhưng ngươi là ai mới được, nói xem?
Lâm Phàm ngạc nhiên hỏi.
- Thiếu niên, ta chính là Thất Thánh Chí Tôn, ngã xuống đã lâu, bây giờ chỉ còn lại một tia thần thức.
Lâm Phàm nghe được cái tên này, nhất thời như muốn nổ tung:
Trời ạ, cái quái gì vậy, ngươi không thể sửa tên lại cho hay hơn à, tào lao thật chứ, với lại muốn giả bộ thì phải làm cho giống chút, nếu như ngươi bị người quen bắt gặp thì phải làm sao?
Ngươi là ai?
Sau khi nghe lời nói của Lâm Phàm, nội tâm hắn nhất thời run lên, hắn có dự cảm chẳng lành, phảng phất như có chuyện xấu sắp xảy ra.
- Aiii, ở Huyền Hoàng Giới, người ngươi thống hận nhất là ai?
Lâm Phàm bất đắc dĩ nói.
- Cái gì chứ, là ngươi….
Thất Thánh lão cẩu lúc này đang ẩn nấp bên trong hư không, khi nghe được âm thanh này, đầu hắn muốn nổ tung a.
Chuyện quái gì vậy, sao có khả năng ….
Khuôn mặt người trước mắt này rõ ràng không phải của tên ghê tởm kia mà.
- Sao nào, còn muốn chạy trốn? Đi ra cho ta.
Lâm Phàm lạnh lùng nói, vừa dứt lời liền bay thẳng lên không trung bắt lấy nhưng hắn cũng chỉ bắt được không khí.
- Ngươi tên súc sinh này, chờ đó cho ta, nhất định có một ngày, bản Thánh khiến ngươi trả giá thật lớn.
Thanh âm Thất Thánh lão cẩu có chút khiếp đảm, nhưng nhiều hơn là phẫn nộ, nó đầy lửa giận vô biên, nhưng hắn cũng không muốn đối đầu cùng Lâm Phàm, đây chỉ sợ vẫn luôn là bóng ma trong lòng hắn.
- Không ngờ ngươi còn có thể chạy, coi như có chút bản lĩnh.
Hiện tại, tu vi của Lâm Phàm là Viễn Cổ Cảnh trung giai, có thể chạy trốn từ tay hắn, quả thật có chút bản lĩnh.
Điều khiến Lâm Phàm không ngờ tới chính là, tên Thất Thánh lão cẩu này vậy mà không tiếc lấy Vĩnh Hằng Chi Vị ra, xem ra còn có rất nhiều chuyện mà Lâm Phàm hắn không biết a.
Thời điểm Lâm Phàm đang suy nghĩ, những người kia đã vây Lâm Phàm lại.
- Giao Vĩnh Hằng Chi Vị cùng thần đan ra đây.
Vì chí bảo, mọi người chỉ có thể làm như thế mà thôi.