Tối Cường Hệ Thống ( Dịch Full )

Chương 950 - Chương 950: Thời Khắc Chứng Kiến Kỳ Tích

Tối Cường Hệ Thống Chương 950: Thời khắc chứng kiến kỳ tích

- Khụ khụ!

- Ta là đệ tử nội môn, lấy danh dự bảo đảm, tuyệt đối không giở trò bịp bợm, hai loại đan dược này nếu có giả, thì một đền mười.

Lâm Phàm hô to một tiếng.

- Vậy cái này gía bao nhiêu điểm cống hiến?

Trong lòng một ít đệ tử vẫn có chút ý kiến.

- 50 ngàn điểm cống hiến một viên, không mắc chút nào.

Lâm Phàm nói.

Ở đây có mười viên đan dược, 50 ngàn một viên, nếu như bán hết, cũng được năm trăm ngàn điểm cống hiến.

Giá tiền này không mắc chút nào, Lâm Phàm cũng đi nghe ngóng giá cả hết rồi.

Khi đưa ra giá tiền, không ít đệ tử chần chừ, giá tiền này còn nói không mắc, đắt đến tận trời thì ó.

- Ha ha, giá tiền này trước tiên không nói, thật giả còn khó phân biệt hơn.

Lúc này, một nam tử mặc áo bào màu xanh đi tới.

Các đệ tử vây xem nhìn người tới, không khỏi nhường ra một con đường, sau đó nhỏ giọng thảo luận.

- Đây là Nam Cung Danh.

- Là đệ tử nội môn, được xưng người đánh giá, Nam Cung Danh.

Nam Cung Danh đi tới trước mặt Lâm Phàm, sau đó nhìn đan dược trên bàn.

- Ngươi nói những đan dược này có tác dụng lớn như vậy, ngươi chắc hẳn đã biết tiên đan Thần Nông Vô Cực Đan của tông môn rồi?

Thần Nông Vô Cực Đan thuộc về tiên đan, là Thánh phẩm chữa thương, mặc kệ bị thương nặng thế nào, đều có thể trong một nén nhang chậm rãi khôi phục như cũ.

Nếu như muốn đổi lấy loại tiên đan này cần mười vạn điểm cống hiến.

Mà Lâm Phàm hiện tại báo ra giá cả bằng một nửa Thần Nông Vô Cực Đan, hơn nữa hiệu quả còn cường hãn hơn Thần Nông Vô Cực Đan rất nhiều.

Các đệ tử xung quanh vừa nghe thấy lời Nam Cung Danh, nhất thời xì xào bàn tán.

- Đúng vậy, Thánh Phẩm chữa thương Thần Nông Vô Cực Đan trong tông môn có công hiệu rất giống với đan dược này, nhưng nó lại là tiên đan.

- Ta may mắn thấy qua đan dược kia một lần, trong đó ẩn chứa Tiên đạo pháp tắc, chỉ cần hít vào một hơi, tinh thần sung mãn, không phải là thứ mà Ly Vẫn Đan có thể sánh được.

- Xem ra đan dược này nhất định là giả.

- Nam Cung Danh là người đánh giá nổi danh, không biết phơi bày bao nhiêu hoạt động gạt người rồi.

Lúc này, Lâm Phàm tức giận.

Đám người kia dám nói ông đây bán đan giả?

Cũng quá hố người đi.

- Ngươi nói Thần Nông Vô Cực Đan gì gì đó, ta không biết, thế nhưng đan dược này của ta quả thật có công hiệu này.

Lâm Phàm nhìn Nam Cung Danh nói.

- Ha ha, ta không tin.

Nam Cung Danh lắc đầu, trong mắt lóe lên vẻ không tin.

- Đan dược này của ngươi ngoại trừ dược lực mạnh mẽ một chút, thì nơi nào có đặc thù của tiên đan?

- Mỗi một viên tiên đan đều ẩn chứa tiên đạo pháp tắc, do các đại sư thu thập vô số thần dược luyện chế thành, còn những đan dược này của ngươi, tuyệt đối không phải thật, ta hi vọng ngươi mau rời khỏi đây đi.

- Ở đây, chỉ cần có Nam Cung Danh ta, ta tuyệt đối không để mánh khoé của ngươi lừa gạt người khác đâu.

Nam Cung Danh lớn tiếng nói, ngữ khí nghiêm khắc giống như việc này rất quan trọng.

Ba ba ba!

- Nói hay lắm.

- Nam Cung sư huynh chính là lồng đèn soi sáng, dẫn đường chỉ lối cho chúng ta.

- Nếu những đan dược này quả thật có hiệu quả, sao nó được bán ở chỗ này chứ.

Đám đệ tử xung quanh nhất thời vỗ tay, trong lòng bọn họ bội phục Nam Cung Danh.

Ở đây, chỉ cần có đệ tử bán đồ giả, thì sẽ có bóng người của hắn.

Hắn sẽ dùng con mắt chuyên nghiệp cùng tri thức uyên thâm vạch trần sự giả tạo.

Lúc này, Nam Cung Danh nhìn Lâm Phàm, ánh mắt hắn như đang đợi đệ tử Lâm Phàm phản bác.

Mà hiện tại, Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ, ca đây bán một ít đan dược để đổi lấy điểm cống hiến điểm thôi mà, khó khăn vậy sao?

Không tin đan dược của ca?

Được thôi, vậy để ngươi tin là được.

- Ngươi tên Nam Cung Danh đúng không?

Lâm Phàm hỏi.

- Không sai, Nam Cung Danh - đệ tử nội môn.

Nam Cung Danh nhìn thẳng Lâm Phàm nói.

- Ngươi lên chỗ này đứng đi.

Lâm Phàm nói.

Nam Cung Danh không biết tên này muốn làm gì, sau đó đứng trước mặt Lâm Phàm.

- Ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ bị ta vạch trần, thẹn quá hóa giận sao?

Lâm Phàm nhìn về phía mọi người xung quanh mọi nói to.

- Các vị, nếu các ngươi không tin, vậy thì ta cho các ngươi thấy hiệu quả của nó.

Các đệ tử không hiểu rõ ý của Lâm Phàm cho lắm.

Có thể vừa lúc đó, xảy ra một màn khiến mọi người khiếp sợ.

Ầm!

Lâm Phàm trực tiếp đá một cước vào đũng quần của Nam Cung Danh.

Thời gian vào lúc này, tựa như bị ngưng lại.

- Ngươi…

Nam Cung Danh không dám tin nhìn Lâm Phàm, sau đó một loại cảm giác đau đớn đột nhiên dâng trào, một tiếng gào thét chợt bộc phát.

Lâm Phàm không nói hai lời, trực tiếp vung nắm đấm về phía Nam Cung Danh, không ngừng cuồng ẩu.

Các ngươi không tin, được thôi, các ngươi bắt ông đây chứng minh đó, lát nữa, các ngươi sẽ biết đan dược của ông đây bá đạo đến mức nào.

- Đánh người, đánh người rồi.

- Nam Cung sư huynh vạch trần đan giả của đối phương, khiến đối phương thẹn quá hóa giận, hành hung Nam Cung sư huynh.

- Thực lực Nam Cung sư huynh không kém, sao lại không có sức đánh trả vậy?

Lúc này, Nam Cung Danh một mặt không biết gì hơn, hắn không nghĩ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy.

Hắn càng không ngờ, người này một lời không hợp liền động thủ đánh mình.

Hắn muốn đánh trả, nhưng trong chớp mắt, hắn phát hiện mình không có bất kỳ sức để đánh trả.

Phốc!

Một quyền đấm ra.

Một đoàn huyết hoa bắn ra tung tóe.

Giờ khắc này, các đệ tử kia lui rất xa, đồng thời có người sợ hãi hô to.

- Giết người, giết người rồi, mau tới đây đi.

- Nam Cung sư huynh bị đối phương đánh chết mất.

Một ít người không biết tình huống như thế nào, nhưng phát hiện phía xa có động tĩnh truyền đến, cũng lập tức lên trước.

Khi đến hiện trường, nhìn thấy Nam Cung Danh bị một tên đệ tử đạp dưới chân cũng kinh hô lên.

- Dừng tay, đừng đánh nữa, khí tức Nam Cung sư huynh càng ngày càng yếu rồi.

- Ngươi thật muốn giết người sao? Nơi này là tông môn, ngươi không thể như vậy?

Lúc này, Lâm Phàm đánh rất đã tay.

Một quyền lại một quyền đánh vào người Nam Cung Danh.

Mà giờ khắc này, Nam Cung Danh nằm nơi đó, trong mắt lóe lên vẻ tuyệt vọng.

Hắn cảm thấy cái chết cách hắn càng ngày càng gần, bất cứ lúc nào đều có thể đi gặp ông bà.

- Không…

Nam Cung Danh hò hét trong lòng, nhưng hắn hiện tại hít vào thì nhiều mà thở ra lại không được bao nhiêu.

Lâm Phàm hít sâu một hơi, xuất một chiêu cuối cùng.

Vừa bắt đầu, hắn chưa nghĩ ra biện pháp để chứng minh đan dược của mình, nhưng sau khi cái tên Nam Cung Danh này xuất hiện, Lâm Phàm rốt cục nghĩ ra một biện pháp.

Đánh người này sắp chết là được, không phải sao?

- Hô!

Thời khắc này, Lâm Phàm ngừng tay, sau đó nhìn Nam Cung Danh nằm trên đất không nhúc nhích, bất cứ lúc nào cũng có thể ngỏm.

Các đệ tử xung quanh kinh hãi, sau đó lập tức lùi lại.

Từng người từng người lộ thần sắc kinh khủng, đang rất sợ hãi, đối phương một lời không hợp sẽ đánh bọn họ như đánh Nam Cung Danh vậy.

Lâm Phàm thở ra một hơi, sau đó giơ tay lên.

- Các vị, hãy nhìn cho rõ, đã đến lúc chứng kiến kỳ tích rồi.

- Ly Vẫn Đan có công hiệu đó hay không, mọi người sẽ biết ngay thôi?

Lúc này, Lâm Phàm cầm lấy một viên đan dược, sau đó mở miệng Nam Cung Danh ra, ném vào.

- Nhìn cho rõ đi.

Lâm Phàm chắp hai tay ra sau, lẳng lặng chờ đợi.

Bình Luận (0)
Comment