Hỏa trưởng lão biến sắc, hắn không nghĩ tới tiểu tử này lại phát hiện ra mình.
Cú đấm này của Lâm Phàm ẩn chứa thiên tai tận thế cùng lực lượng bản nguyên, khi triển khai càng quỷ dị khó lường, tựa như đang tìm kiếm sự tối tăm trong quỹ đạo.
Đám đệ tử bên ngoài nhìn thấy cảnh này, thán phục liên tục, bọn họ không ngờ tên đệ tử này lại cường hãn như vậy, có thể cùng Hỏa trưởng lão đấu đến mức độ này.
Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Thân ảnh Hỏa trưởng lão từ trong hư không xuất hiện, năm ngón tay thành trảo, chộp tới nắm đấm của Lâm Phàm.
Ầm!
Hai nguồn sức mạnh bùng nổ, hư không trực tiếp bị đè ép dị dạng.
Sức mạnh va chạm quá mức khủng bố, làm tất cả mọi người không chống đỡ nổi, tất cả đều muốn tan thành mây khói, tiêu tan trong thiên địa.
- Tiểu tử, đây là thực lực mà ngươi vẫn lấy làm kiêu ngạo?
Một đạo thanh âm khinh thường truyền đến, một trảo Hỏa trưởng lão nắm trọn cú đấm của Lâm Phàm trong tay.
Ánh mắt lạnh lùng kia tựa như nhìn một con trùng đáng thương.
Lâm Phàm khẽ nhíu mày, Hỏa trưởng lão này cũng có vài thủ đoạn đó chứ, chẳng qua nếu như Hỏa trưởng lão cho rằng chỉ cần như vậy là có thể trấn áp được mình, hắn thật sự coi thường mình quá rồi.
- Hung hăng càn quấy, tự cho mình đúng, hôm nay ta phải giáo huấn ngươi một chút mới được.
Hỏa trưởng lão hừ lạnh một tiếng, thân thể chấn động, một đạo liệt diễm đột nhiên bay lên, Lâm Phàm cảm nhận được bàn tay của Hỏa trưởng lão đang nóng lên, sau đó dâng lên một vành lửa, đốm lửa này càng ngày càng nhiều, biến thành lửa nóng hừng hực.
- Không ổn.
Thanh Dương Tử thấy cảnh này, nhất thời kinh hãi biến sắc.
- Đây là Thiên Địa Linh Hỏa của Hỏa tạp mao, có thể đốt cháy tất cả, nếu tiểu tử này không thoát ra nhanh, sợ là xảy ra chuyện.
Thanh Dương Tử lo lắng.
Lý Thanh cũng khẩn trương nhìn Lâm sư huynh, hắn không biết chuyện này đến cùng nên giải quyết như thế nào.
Uy lực của ngọn lửa kia, hắn đã từng thấy qua, lúc trong bí cảnh, Hỏa trưởng lão chỉ dựa vào thần hỏa này, trực tiếp đốt một tên cường giả thành tro bụi.
- Tiểu tử, nếu ngươi không muốn chết, tự mình chặt đứt cánh tay đi.
Trong mắt Hỏa trưởng lão lóe lên vẻ âm tàn.
Những Thần tử kia thấy cảnh này, vô cùng vui mừng, thoải mái, thật sự quá thoải mái.
Thứ bọn họ muốn thấy chính là kết quả này, để cho tên hung hăng tự cao tự đại kia biết lợi hại.
Thậm chí bọn họ còn mong, Hỏa trưởng lão đốt đối phương thành tro bụi.
Trong khi đó, một ít trưởng lão trên khán đài vẫn không có động tĩnh gì, bọn họ đang đợi, nếu như tình huống thật sự không ổn, họ sẽ xuất thủ ngăn cản.
Đệ tử như vậy, bọn họ không để hắn chết trong tay Hỏa trưởng lão.
Coi như Lâm Phàm bị đốt mất một cánh tay, cũng không có chuyện gì, có thể khôi phục lại lần nữa.
- Thiên Địa Thần Hỏa này không phải bình thường, cũng không biết tiểu tử này làm gì để chống lại.
Một trưởng lão nói.
- Ồ!
Lúc này, một trưởng lão khác kinh ngạc kêu thành tiếng, tình huống này có chút biến hóa.
Lâm Phàm đối mặt với thiêu đốt của Thiên Địa Linh Hỏa, chẳng những không la hét, mà còn lộ ra nụ cười yếu ớt.
- Keng, chúc mừng ký nghiệm kinh nghiệm Vạn Cổ Bất Diệt Thể tăng cường hai trăm ngàn.
Liệt diễm thiêu đốt trên cánh tay Lâm Phàm, nhưng lại cho hắn kinh nghiệm, điều này là niềm vui ngoài ý muốn.
Nhưng lúc này, Lâm Phàm không muốn dựa vào Hỏa trưởng lão thăng cấp, đối phó với lão tạp mao này, phải nhanh chóng đè ép trấn áp, để hắn khỏi làm càn.
- Muốn so hỏa diễm với ta, vậy thì nhìn một chút xem ngươi có bản lãnh này hay không?
Lâm Phàm hừ lạnh, Nhất Niệm Thành Đan, liệt diễm đột nhiên bay ra.
Liệt diễm này do hệ thống tặng cho hắn để luyện đan.
Tuy không thể đối địch, nhưng lão tạp mao này đang bắt nắm đấm của hắn, dù không thể chủ động công kích, nhưng vẫn có thể đốt hắn.
Một ngọn lửa xuất hiện trên nắm tay Lâm Phàm, tuy nhìn bề ngoài nó rất bình thường, nhưng vào đúng lúc này, Hỏa trưởng lão lại biến sắc.
Hỏa trưởng lão là Thiên Địa Linh Hỏa hóa hình, cho nên cảm giác đối với hỏa diễm cực kỳ nhạy bén.
Khi cảm nhận được ngọn lửa của Lâm Phàm, nội tâm hắn nhất thời dâng lên cảm giác hoảng sợ.
- Đây là lửa gì ậy, sao có khả năng như thế?
Hỏa trưởng lão gào thét, tựa như nhìn thấy quỷ.
Ngọn lửa kia tuy nhỏ, nhưng lại thiêu đốt hết pháp lực cương khí của hắn, phá vỡ trực tiếp, một tia chống đối cũng không có.
Đây chính là hỏa diễm dùng luyện đan, mặc kệ ngươi là cái gì, dù là thần thiết cũng có thể hòa tan, nói chi đến một cánh tay của Chân tiên cảnh.
- Nếu như ngươi không muốn bị đốt thành tro bụi, hãy tự chặt đứt cánh tay đi.
Lâm Phàm lạnh lùng nói, trả lại nguyên lời này cho đối phương.
- Ngươi…
Hỏa trưởng lão căm tức nhìn Lâm Phàm, mái tóc dài đột nhiên bay lên, sắc mặt vô cùng dữ tợn.
- Muốn chết!
- Hỏa Linh Chi Đạo, Diệt Phần Thương Khung.
Thời khắc này, Hỏa trưởng lão đột nhiên mở miệng, phun ra một đoàn tinh huyết, tinh huyết tản ra ánh sáng thần thánh, ẩn chứa lực lượng Hỏa Linh, sau đó giống như những hạt mưa, rơi vào cánh tay đang thiêu đốt của hắn.
- Không ngờ tên tiểu tử này trâu như vậy, có thể bức lão tạp mao không tiếc tiêu hao tinh huyết, triển khai Hỏa Linh chi đạo.
Thanh Dương Tử thấy cảnh này, khiếp sợ vạn phần.
Những giọt tinh huyết này không phải bản mệnh tinh nguyên, mà là bản thể của Hỏa trưởng lão, là tinh hoa của Thiên Địa Linh Hỏa.
Nếu như mất một giọt, sẽ khiến Hỏa trưởng lão suy yếu không ít, bây giờ lại tổn thất một đoàn, hắn đang liều mạng đây mà.
Tư tư!
Lúc những này tinh huyết rơi vào cánh tay Hỏa trưởng lão, nó càng thêm đỏ, phía trên xuất hiện một dấu ấn màu đỏ, giống như phù văn Tiên Thiên.
Nhưng mà nó vẫn không thể chống lại sự ăn mòn của ngọn lửa của Lâm Phàm.
- A!
Một tiếng hét thảm thiết kinh thiên động địa.
Hai mắt Hỏa trưởng lão đỏ ngầu, sợ hãi nhìn một màn trước mắt.
Lúc này, Hỏa trưởng lão chấn động mạnh, trực tiếp cắt đứt cánh tay của mình.
Hỏa diễm bập bùng, trong sắc na, phần cánh tay bị cắt rời tiêu tan.
- Đáng chết! Ngươi động sát tâm với ta.
Hỏa trưởng lão điên cuồng hét lớn, hắn không ngờ tiểu tử này thật sự muốn giết hắn.
Nếu như vừa rồi hắn còn do dự, không phải chỉ mất một cánh tay thôi đâu, sẽ mất cả cái mạng luôn chứ chả chơi.
Hắn là Thiên Địa Linh Hỏa, sao xuất hiện hỏa diễm còn bá đạo hơn hắn vậy.
Điều này, không thể nào…
Trong mắt Lâm Phàm lóe lên vẻ điên cuồng, nhân lúc Hỏa trưởng lão sững sờ, bóng người hắn hơi động, xuất hiện trước mặt Hỏa trưởng lão.
Trực tiếp đánh ra một chưởng, trở tay trấn áp.
Ầm!
Sức mạnh cuồng bạo bộc phát, trực tiếp đánh Hỏa trưởng lão nằm trên mặt đất, thân thể hãm sâu trong đó.
- Hừ, Hỏa trưởng lão, cũng chỉ như thế.
Lâm Phàm trực tiếp đạp một cước, sau đó ngẩng đầu nhìn xung quanh, ngữ khí bá đạo.
Thời khắc này, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Tất cả mọi người đang há mồm nhìn chuyện vừa xảy ra.
Hỏa trưởng lão, bại.
Bại đơn giản như vậy, một chút cơ hội phản kháng cũng không có.
Dù đã tiêu hao tinh huyết bản thân vẫn không thể lật ngược tình thế, tình cảnh này, không chỉ có các đệ tử kinh ngạc, ngay cả những trưởng lão, cũng ngạc nhiên không thôi.
Tên đệ tử này rốt cuộc có lai lịch thế nào, sức chiến đấu lại mạnh như thế?
Còn Lâm Phàm giờ vẫn như cũ, nhìn đám Thần tử.