Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 188

Hầu hết các phần mềm luyện tập mà Liên Minh tạo ra cung cấp cho các tuyển thủ đều có một chức năng "Khóa thời gian", cũng tức là sau khi người sử dụng thiết lập trước thời gian cố định, sau đó bắt đầu sử dụng, phần mềm sẽ tự động chiếm cứ hết toàn màn hình, cũng khóa lại các chức năng khác của máy tính, chỉ có cách phải đợi đến đúng giờ mới có thể đóng tắt phần mềm, trong suốt khoảng thời gian được hẹn trước, người sử dụng không thể chủ động tắt nó đi được.

Hình thức cưỡng chế tập trung này được thiết kế là dành cho các tuyển thủ kém tự chủ bản thân, giảm tình trạng đang huấn luyện giữa chừng lại lén lút chạy lên mạng chơi game, check weibo hay xem phim vân vân, sau khi khởi động chế độ khóa tập trung sẽ không thể dùng các chức năng khác, phương pháp này rất được đội trưởng các chiến đội ủng hộ sử dụng.

Trong bảng kế hoạch huấn luyện mà Lưu Xuyên và Lam Vị Nhiên đặt ra, có viết rất rõ thời gian từng hạng mục huấn luyện, nên mọi người ai nấy đều tự giác dựa theo kế hoạch đặt thời gian khóa tập trung.

Nửa tiếng tập ổn định tốc tay, phần mềm sẽ ngẫu nhiên xuất hiện hai mươi sáu chữ cái từ A-Z, thấy trên màn hình xuất hiện chữ cái nào phải lập tức ấn chữ cái đó, nếu ấn chính xác thì chữ cái trên màn hình sẽ biến mất, đôi lúc là một chữ cái, cũng có đôi khi là liên tục vài chữ, nói tóm lại nó buộc tuyển thủ phải nhanh chóng phản xạ ngay lập tức, cũng bằng tốc độ nhanh nhất xóa đi chữ cái, nếu không, một khi trên màn hình xuất hiện đồng thời nhiều hơn 10 chữ cái sẽ lập tức game over, phải bắt đầu lại lần nữa.

Mà tốc độ chữ cái xuất hiện cũng sẽ mỗi lúc một nhanh dần, tốc độ ấn phím của tuyển thủ bắt buộc phải đuổi theo tăng nhanh, ở bên cạnh có liệt ra một khung thống kê "Tốc độ tay trung bình", trị số này sẽ liên tục thay đổi tùy theo thời gian liên tục.

Có thể duy trì liên tục 1 phút trong phần mềm luyện tốc độ tay là tiêu chuẩn thấp nhất mà một tuyển thủ chuyên nghiệp cần phải có.

Sau 1 phút, tốc độ chữ cái xuất hiện sẽ tăng lên 200 chữ một phút, cũng tức là mỗi giây sẽ xuất hiện từ 3-4 chữ cái, chỉ có ai tốc độ tay trên 200 mới có thể ấn liên tục 3-4 chữ cái trong vòng 1 giây, ngược lại nếu tốc độ tay kém hơn 200 chắc chắn sẽ ấn không kịp, lập tức game over.

Một phút trôi qua, cả chiến đội Long Ngâm đều vẫn còn tiếp tục ngồi gõ, chứng tỏ những đội viên mà Lưu Xuyên mời chào tốc độ tay đều đạt ở mức tiêu chuẩn của một tuyển thủ chuyên nghiệp.

Lưu Xuyên lên tiếng "Mọi người thống kê thử tốc độ tay trụ cột của mình xem, luyện xong một vòng rồi hãy dừng lại.

Sau 1 phút 30 giây, máy tính của Giang Thiếu Khuynh dẫn đầu xuất hiện dòng thông báo Game Over, khung thống kê bên cạnh biểu hiện tốc độ tay trung bình của anh là 225. Giang Thiếu Khuynh quay sang nhìn các đôi hữu bên cạnh, phát hiện bọn họ vẫn còn đang chăm chú gõ chữ... Mình là người đầu tiên dừng lại, cũng tức là nói mình tốc độ chậm nhất đội. Nghĩ như vậy, trong lòng cảm thấy có hơi xấu hổ...

Sau 2 phút, Lý Tưởng cũng Game Over, khung thống kê biểu hiện con số "250", Lý Tưởng lúc trước chưa từng test thử tốc độ tay của mình bao giờ, hiện tại nhìn con số này cảm giác có chút nghẹn họng.

Sau 3 phút tới phiên Dư Hướng Dương Game Over, đến lúc này tốc độ xuất hiện chữ cái đã trở nên rất nhanh, một giây cùng lúc ra đến 5 chữ, nhanh đến mức làm cho người ta hoa cả mắt, Dư Hướng Dương ấn bàn phím đến muốn rút gân ngón tay, khung thống kê biểu hiện là 310, đối với một tuyển thủ đi theo buff mà nói đã xem như khá là cao rồi.

3 phút 50 giây, Lâm Đồng cùng Lam Vị Nhiên trước sau lần lượt Game Over, thống kê tốc độ đều vào khoảng 360, cũng tức là mỗi giây bọn họ có thể đồng thời ấn đến 6 phím, thử tưởng tượng tốc độ lúc ấy mà xem, liên tục ấn 6 cái phím chỉ trong 1 giây, ngón tay chơ hồ là không có điểm dừng, liên tục co duỗi!

Mà bốn người Lưu Xuyên, Ngô Trạch Văn, Tần Dạ cùng Từ Sách lúc này lại vẫn còn đang tiếp tục.

Những người khác tò mò nhìn về phía màn hình máy tính của bọn họ, hiện tại tốc độ chữ cái xuất hiện trên màn ảnh đã nhanh tới mức làm người ta nhìn không kịp, hơn nữa hai mươi sáu chữ cái còn xuất hiện theo kiểu ngẫu nhiên, ấn phải vừa nhanh vừa chính xác, đòi hỏi tốc độ cùng khả năng phản ứng cực cao.

4 phút 15 giây, Tần Dạ, Từ Sách cùng Ngô Trạch Văn lục tục Game Over, tốc độ trung bình trên bảng thống kê của cả ba đều vượt quá ngưỡng 400!

Đến lúc này, tầm mắt của mọi người đồng loạt dời về phía người duy nhất vẫn còn đang tiếp tục, Lưu Xuyên hai mắt chăm chú nhìn màn hình, mười ngón tay thon dài nhanh như chớp lướt trên bàn phím, tốc độ nhanh đến nỗi cơ hồ không thấy anh đang gõ cái gì, những chữ cái trên màn hình liên tục bị xóa đi, con số trên khung thống kê tốc độ trung bình thi nhau bật nhảy, không ngừng tăng lên!

Sau 5 phút, Lưu Xuyên rốt cuộc dừng lại, tốc độ tay trung bình vượt hơn mốc 420!

Cũng tức là anh có thể duy trì mức tốc 420 liên tục trong 5 phút, mỗi một giây có thể ấn chuẩn xác 7 cái phím!

——Cũng là lý do cho sự tồn tại của đấu pháp "Thất Sát Khôi Lỗi Trận" trong Liên Minh.

Ngoại trừ Lưu Xuyên, rất hiếm có ai có thể bắt chước học được dấu pháp này, là bởi vì chỉ có Lưu Xuyên mới có thể trong một giây ấn chuẩn xác liên tục bảy phím bấm để triệu hồi ra bảy cơ quan rối bày trận, những người tốc độ tay không đủ căn bản không thể làm được như vậy, mà trong Liên Minh, số người có tốc độ tay vượt 400 số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nói thật thì với trình độ của Lưu Xuyên dù có ra nước ngoài, đặt ở bất cứ lĩnh vực đấu trường eSports thế giới nào cũng thuộc dạng đứng đầu. Chủ tịch Liên Minh Võ Lâm Lý Hán Tông có từng nói Lưu Xuyên xứng đáng là tuyển thủ eSports quốc tế, cơ mà tiếc là bởi vì trò chơi Võ Lâm này quá mức đậm nét cổ phong Trung Quốc, mà tiếng Hán thì lạ quá mức tinh thâm, các loại thi từ ca phú không cách nào phiên dịch cho chính xác được, hơn nữa các kiến trúc đình đài lầu các nhỏ nhắn tinh xảo cũng không hợp với thẩm mỹ người phương Tây, thế nên eSports Võ Lâm tạm thời không cách nào tiến quân thế giới được, nếu không thì sân khấu của Lưu Xuyên không thể chỉ hạn hẹp như thế thôi...

Lý Hán Tông từng đề nghị Lưu Xuyên chuyển sang chơi Thần Tích, kia là game thuộc thể loại fantasy, phổ biến rộng rãi hơn Võ Lâm nhiều lắm, eSports Thần Tích trước mắt đã trải rộng toàn cầu, nhưng ngặt nỗi Lưu Xuyên lại không hứng thú gì với game kia, cũng không ngại bản thân chỉ có thể tham gia thi đấu ở trong nước, bởi vì anh thích game này, thích những người bạn anh quen qua game.

Cũng giống như Lão Miêu, nổi danh là Triệu Hồi Sư đứng đầu bên Thần Tích lại từ chối những lời mời của các chiến đội nước ngoài vậy, bọn họ bản thân đều có những chấp nhất cùng kiên trì riêng của mình, lý do Lưu Xuyên ở lại giới eSports Võ Lâm là bởi vì nơi này có rất nhiều bạn bè khiến anh không dứt bỏ được, nơi đây là Võ Lâm thuộc riêng về bọn họ!

Không thể đứng trên đấu trường thế giới, thì có làm sao đâu?

Lưu Xuyên cam tâm tình nguyện tiếp tục dắt theo đám cơ quan rối của mình, chơi Đường Môn mà anh yêu nhất!

Lần đầu thí nghiệm tốc độ tay của chiến đội, Tần Dạ, Từ Sách, Ngô Trạch Văn cùng Lưu Xuyên, bốn người đều vượt qua mốc 400, trong đó Lưu Xuyên thậm chí đột phá ngưỡng 420!

Giang Thiếu Khuynh quả thực xấu hổ đến chỉ muốn kiếm lỗ chui vào, so với Lưu Xuyên, bản thân mình quả thực không khác gì một tên tay cùi, tốc độ chỉ ngót nghét có 220, bằng được một nửa Lưu Xuyên... Lưu Xuyên ấn 2 phím, anh còn chưa kịp ấn 1 phím, chênh lệch cực độ như vậy khiến người ta thực sự thấy tuyệt vọng.

Lưu Xuyên quay sang, thấy cả đội đều đang chăm chú nhìn mình, chỉ có Giang Thiếu Khuynh là cúi đầu, có vẻ rất uể oải.

Lưu Xuyên bật cười một tiếng, nói "Tốc độ tay là thứ cơ bản thôi, cũng không phải căn cứ để đánh giá tổng thể một tuyển thủ, tốc độ tay có chậm cũng không sao cả, không cần nôn nóng... Thiếu Khuynh, không phải tôi từng bảo với anh rồi sao? Ưu điểm của anh không phải là tốc độ tay, sau này anh sẽ trở thành phụ trợ khống chế hỗ trợ tốt nhất cho cả đội, đừng để ý đến tốc độ tay nữa."

Giang Thiếu Khuynh hơi gật đầu, có hơi xấu hổ nhìn Lưu Xuyên cười một cái, Từ Sách nhìn Giang Thiếu Khuynh như vậy, có chút đau lòng, khẽ cau mày tính nói cái gì đó, lại thấy Thiếu Khuynh mặt mày tươi cười giống như đã tự điều chỉnh tâm tình của mình, liền nhẫn nhịn không nói nữa.

Lưu Xuyên nói tiếp "Tôi để mọi người test tốc độ chỉ là muốn kiểm tra thử trạng thái hiện tại của mọi người thế nào, về sau còn có cơ sở để lập phương án huấn luyện nữa. Các môn phái thích khách tỷ như Minh Giáo hay Nga My trảo, hoặc các lưu phái loại hình triệu hoán như Đường Môn khôi lỗi sư cùng Ngũ Độc cổ sư đều là phải dựa vào tốc độ tay so tài, cho nên tốc độ tay nhanh là chuyện đương nhiên, mọi người đừng suy nghĩ nhiều quá."

Lam Vị Nhiên cũng góp lời "Lưu Xuyên nói đúng vậy, các tuyển thủ thuộc loại bùng tốc nhanh nhất Liên Minh cơ bản đều là chơi mấy lưu phái này, thêm cả Võ Đang kiếm tông cùng côn Cái Bang cũng là hai lưu phái so tốc. Mấy lưu phái còn lại thực chất không cần tốc độ tay nhanh làm gì, miễn sao tốc độ tay của mọi người phù hợp với môn phái mình chơi, luyện cách phối hợp sao cho tốt nhất vẫn sẽ rất có tiềm lực, đừng quá nôn nóng."

Cả đội trưởng lẫn đội phó đều đứng ra giải thích như vậy, trong lòng mọi người cũng cảm thấy thoải mái hơn xíu, dù cho tốc độ tay nhanh hay chậm cũng đâu cần thiết phải đi so với đội hữu của mình làm gì, bởi vì mục tiêu của tất cả đều chỉ có một—— lựa chọn lưu phái mình yêu thích cũng phù hợp với bản thân, cả đội phân công hợp tác, đề cao thực lực chỉnh thể toàn đội, đó mới là mục tiêu chính của tất cả mọi người.

Thấy tất cả mọi người đều "hồi đầy máu", Lưu Xuyên mới cười nói "Thôi được rồi, trở về chỗ ngồi đi, dựa theo cách mới nãy tiếp tục luyện tập, cố gắng ổn định tốc độ tay."

Cả đám lục tục trở về chỗ ngồi, bắt đầu huấn luyện lại từ đầu.

Có rất nhiều tuyển thủ có thể bùng nổ tốc độ tay lên 300 trong thời gian ngắn hạn, nhưng nếu muốn tốc độ của mình trong thời gian dài có thể bảo đảm vững vàng ở một mức nhất định, vậy cần phải liên tục luyện đi luyện lại các bài huấn luyện hàng ngày thì, lúc thi đấu cần nhất chính là phải ổn định. Tuy rằng cứ phải lặp đi lặp lại mỗi việc gõ chữ cái như vậy có chút buồn tẻ thật, nhưng chẳng ai dám lên tiếng than thở hay oán giận cái gì, bởi vì ai nấy trong lòng đều rất rõ ràng, chỉ có mỗi ngày cần cù kiên trì tích lũy trụ cột, mới có thể khiến trình độ của bản thân cũng như đoàn độ của mình vững bước trên con đường tiến bộ.

Cả đội chăm chỉ nghiêm túc tập trung vào luyện tập, thời gian trôi qua thật chậm, càng đến về sau ánh mắt giống như đều choáng váng, cảm giác nửa tiếng thôi mà sao còn lâu hơn cả thế kỷ...

Đợi đến lúc nửa tiếng chấm dứt, phần mềm cũng đồng thời giải khóa, cả đám không hẹn mà đồng loạt thở phào một cái.

Đứng dậy tranh thủ đi WC, duỗi người, đấm lưng, thư giãn thả lỏng mười phút, sau đó bắt đầu tiến hành hạng mục huấn luyện tiếp theo.

—— Lúc này là luyện tập cách di chuyển.

Trên màn hình xuất hiện khung cảnh một khu rừng, cũng lần lượt hiện ra năm tọa độ đánh dấu với màu sắc khác nhau, chia ra từ số 1 đến số 5, phần mềm sẽ lần lượt bắn ra con số tọa độ, đồng thời tọa độ xuất hiện cũng sẽ sáng lên, tuyển thủ nhất định phải khống chế nhân vật của mình dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới vị trí tọa độ đã nêu, cũng đạp lên điểm tọa độ ấy, sau khi đạp xuống màn hình sẽ lại tiếp tục xuất hiện tọa độ tiếp theo. Sau khi đạp chính xác 5 điểm tọa độ, coi như là thành công vượt qua vòng đầu, tiến vào bản đồ tiếp theo.

Huấn luyện di chuyển là theo kiểu hình thức từng vòng một, cuối cùng sẽ có nhận xét đánh giá, sau khi vượt qua vòng thứ nhất sẽ đến vòng thứ hai là vùng tuyết, vòng thứ ba là hồ nước...

Các loại bản đồ xuất hiện trong phần mềm này đều là bản đồ nằm trong kho bản đồ thi đấu của Liên Minh, huấn luyện di chuyển ngẫu nhiên chủ yếu huấn luyện cho tuyển thủ năng lực phản ứng cùng với làm sao dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến vị trí chỉ định. Luyện cái này lâu dần sẽ khiến mọi người tự dưỡng thành các thói quen đi tắt hoặc là ý thức tránh các loại chướng ngại, đến khi thi đấu đến lúc cần, có thể dùng tốc độ nhanh chóng chạy đến hỗ trợ đội hữu.

Tất cả mọi người đều rất chăm chú tập trung luyện tập, so với việc đánh phụ bản hay làm nhiệm vụ trong game mà nói, các bài huấn luyện cứ phải lặp đi lặp lại mỗi một động tác như vậy thực sự nhàm chán vô cùng, nhưng ai cũng tự hiểu rõ, đây đều là các kiến thức cơ bản mà một tuyển thủ chuyên nghiệp cần phải có, bởi vậy không ai dám lên tiếng oán giận câu nào.

***

Thời gian chớp mắt tới giữa trưa, Lưu Xuyên bảo mọi người cùng nhau đi ăn cơm. Cả ngày ru rú trong phòng cũng không tốt cho sức khỏe, vận động một chút cơ thể mới khỏe mạnh được, mọi người cùng nhau đi ra ngoài có thể hít thở không khí trong lành, cũng sẵn tiện dắt chú chó cưng của Từ Sách đi dạo một vòng.

Hôm nay là ngày đầu tiên chính thức huấn luyện, Ngô Trạch Văn không muốn để đội trưởng nhà mình dưỡng thành thói quen phô trương lãng phí, liền đến cạnh Lưu Xuyên nhỏ giọng đề nghị "Đội chúng ta nhiều người như vậy, mỗi ngày đều ra ngoài ăn cơm có chút phí tiền, hay là đi đến mấy tiệm bình dân xung quanh mua về ăn đi."

Lưu Xuyên cười nói "Vậy cũng tốt."

Cả đám kéo nhau đi vào một quán ăn nhỏ ven đường, mỗi người gọi một phần combo cho mình, nào là combo đùi gà, combo sườn heo vân vân, mỗi một phần combo như vậy cũng hơn 10 tệ, tính tổng lại cũng hơn một trăm rưỡi, nhìn thì khôgn nhiều lắm, cơ mà mỗi ngày ba bữa đều phải tốn tiền, tính chung lại một tháng cũng không phải con số nhỏ, vẫn là nghe lời Trạch Văn đi, tiết kiệm chút vẫn tốt hơn.

Ăn xong cả đám lại kéo trở về ký túc xá, buổi trưa được nghỉ ngơi chừng hai giờ, ai nấy đều tranh thủ về phòng ngủ một lát, tới hai giờ chiều lại thức dậy tập trung ở 303 tiếp tục huấn luyện.

Hạng mục huấn luyện buổi chiều khác hẳn với buổi sáng, là do Lam Vị Nhiên dựa theo từng người mà lập ra—— Tiểu Dư dùng phần mềm tập buff luyện buff máu cho NPC, Ngô Trạch Văn luyện tập cách thức dồn dmg cao nhất trong thời gian ngắn nhất, Lý Tưởng thì lại tập cách sinh tồn khi bị vô số NPC hội đồng, Từ Sách luyện tập ám sát mục tiêu chỉ định trong thời gian ngắn nhất, Giang Thiếu Khuynh thì tập cách cast trận pháp một cách chuẩn xác trong các trường hợp, còn Lâm Đồng thì bò lên game chui vào lôi đành đánh xếp hạng một mình.

Bản thân Lưu Xuyên thì ngồi xuống máy tính dư ra đặt bên cạnh, cùng Lam Vị Nhiên với Tần Dạ mở clone chui vào cạnh kỹ trường.

Bởi vì phía quan phương Võ Lâm thường xuyên sẽ cập nhật các bản update chỉnh sửa số liệu trang bị hoặc kỹ năng, nên bọn họ cũng phải chạy theo cho kịp với thời đại, vào xem trong game có gì thay đổi hay không. Lưu Xuyên log vào acc Lưu Danh Bách Thế của mình, Lam Vị Nhiên thì đăng nhập acc Thiên Không, Tần Dạ cũng vào Thất Dạ Tuyết.

Lam Vị Nhiên xáp qua nhìn màn hình của Tần Dạ một cái, hỏi "Acc này chưa lên chiến giới bảy à?"

Tần Dạ nói "Ừ, lâu rồi không chơi."

Lam Vị Nhiên xua tay "Vậy đi chơi mình ên đi, tôi với Lưu Xuyên lập đội."

Tần Dạ "..."

Lưu Xuyên cũng xua tay nói "Tứ Lam đi chỗ khác chơi, tôi đi xếp hàng một mình."

Lam Vị Nhiên "..."

Cả ba người ta ghét ngươi ngươi ghét ta, cuối cùng đều tự đi xếp hàng một mình.

Xếp hàng một mình tức là tự xếp hàng vào danh sách ngẫu nhiên, hệ thống lẫn đội hữu đều sẽ do hệ thống ngẫu nhiên lựa chọn, không ai biết mình sắp sửa gặp một heo hữu hay là thần hữu, một trận đấu với cái dấu chấm hỏi to đùng, cũng là một kiểu thú vị.

Acc Thất Dạ Tuyết của Tần Dạ chỉ mới bò lên chiến giới năm, cho nên xếp hàng cũng là ở chiến giới năm, Lưu Xuyên với Tần Dạ ở chiến giới bảy.

"Hệ thống đang xếp cặp tổ độ, xin chờ một lát..."

"Xếp đội thành công, có lập tức tiến vào bản đồ thi đấu hay không?"

Lưu Xuyên ấn "Ok", lập tức tiến vào phòng thi đấu, thấy trước mắt thấp thoáng cái ID quen ơi là quen "Thiên Không".

Lam Vị Nhiên cũng á khấu, quay sang liếc Lưu Xuyên một cái nói "Bảo lập đội không chịu, thấy chưa, hệ thống cuối cùng cũng nhét hai người vào chung một chỗ..."

Này là bởi vì thời gian xếp hàng của bọn họ gần nhau, hơn nữa tỷ lệ thắng của cả hai cũng tương đương nhau, nên hệ thống mới ngẫu nhiên xếp họ chung vào một đội.

Vì tránh ảnh hưởng đến mọi người luyện tập, Lưu Xuyên chuyển sang đánh chữ gửi tin cho Lam Vị Nhiên "Hệ thống đúng là thông minh! Để xem mấy người còn lại là ai."

Lam Vị Nhiên đưa mắt nhìn thoáng qua bản danh sách đội ngũ, nói "Trầm Luân... Nhìn ID này sao quen quen nhỉ?"

Lưu Xuyên kinh ngạc quay sang nhìn đối phương "Cậu bảo ai? Trầm Luân? Cậu thật không biết à? Này là clone đồ đệ Diệp Thần Hi của cậu đấy, ai cũng biết mà."

Lam Vị Nhiên "..."

Nhìn kỹ lại mới phát hiện Trầm Luân bên kia đúng là Tiêu Dao, Lam Vị Nhiên có chút buồn bực, lại nhìn danh sách lần nữa, thấy một đội hữu khác là Nga My... Khoan, là Nga My tranh, ID Sát Na Phương Hoa... Sát Na Phương Hoa, nếu nhớ không lầm thì hình như đây là đội trưởng của chiến đội Tuyết Lang, Phương Chi Diên??

Bên kia Diệp Thần Hi cũng nhận ra được Lưu Xuyên, liền gửi mặt cười chào hỏi "Tình cờ nhỉ."

Phương Chi Diên cũng chào hỏi "Xuyên đội, Diệp đội, trùng hợp quá nhỉ."

Ngay sau đó, Lưu Xuyên nhận được một cái tin nhắn riêng "Anh họ, đậu xanh, hôm nay hệ thống bị thần kinh hay sao vậy? Sao lại nhét em vào cái đống này!"

Lưu Xuyên "..."

"Tiểu tiện tiện thương tâm" trong đội lại chính là tên ngu xuẩn Dương Kiếm!!

Lưu Xuyên thực sự rất muốn quỳ vái hệ thống.

Một đám "thần" ghép chung lại với nhau như vậy thật sự méo khoa học chút nào! Đâu ra tình cờ dữ vậy, cả một đám cùng một lúc xếp hàng nên bị nhét vào với nhau?

Cuối cùng còn có một vị nào đó với cái tên "Thích nhất uống Tam Lộc" giống như không hiểu gì lắm, Lưu Xuyên tính đánh chữ hỏi coi đối phương là ai, đột nhiên thấy đối phương ngạc nhiên kêu trên kênh đội ngũ "Á sư phụ!? Sao chúng ta lại chung đội!?"

Lưu Xuyên "..."

Này... này là clone của Lộc Tường?

Lưu Xuyên, Lam Vị Nhiên, Diệp Thần Hi, Phương Chi Diên, Dương Kiếm, Lộc Tường, sáu vị bị hệ thống "tốt bụng" xếp chung vào một đội...

Hệ thống... có cần phải xếp ra một đội xa xỉ tới vậy không...
Bình Luận (0)
Comment