Tô Tín cho Tề Long công pháp Huyết Hà Thần Công không có kiếm pháp, nhưng lại không thiếu chỉ pháp.
Dù sao kiếm pháp xung đột với đao pháp, nhưng lại không xung đột với chỉ pháp.
Tuy Tề Long dùng đao nhưng lại không có nghĩa hắn không thể sử dụng chỉ pháp.
Tề Long vừa bắt đầu đã lựa chọn dùng đao pháp mình quen thuộc nhất, cũng cũng không phải bởi vì thiên phú dùng đao của hắn tốt cỡ nào, mà là vì hắn thích dùng đao.
Không ai ngờ sau một đao của Tề Long lại ẩn dấu Huyết Hà Thần Chỉ.
Hai tơ máu vô cùng tàn nhẫn, nó đâm thẳng vào mắt phiên tăng Mật Tông.
Những phiên tăng Mật Tông rất ít động thủ chém giết sinh tử với người khác, cho nên ít có người nào ra tay độc ác như Tề Long.
Đối mặt với nguy cơ, hai tay phiên tăng Mật Tông không kịp phòng thủ, thân thể hắn uốn cong như sắt thép, muốn tránh thoát hai đạo Huyết Hà Thần Chỉ.
Nhưng đáng tiếc tơ máu như giòi bọ trong xương, chúng nhìn chằm chằm vào phiên tăng không tha, hai đạo tơ máu đảo một vòng trên cao sau đó lại bắn vào mắt phiên tăng.
Phiên tăng Mật Tông rơi vào đường cùng, hắn cắn răng một cái, nói ra chân ngôn, phật quang tỏa sáng.
Trong nháy mắt tửu lâu nổ vang, hai đạo tơ máu bị chân ngôn đánh nát, sắc mặt phiên tăng Mật Tông tái nhợt.
Chân ngôn của Mật Tông có chung nguồn gốc với Sư Tử Hống của Thiếu Lâm tự, nhưng uy lực còn mạnh hơn Sư Tử Hống củaThiếu Lâm tự rất nhiều.
Sư Tử Hống của Thiếu Lâm tự chỉ có một, phát triển thời gian dài như vậy cũng đi theo đường cũ, chân ngôn Mật Tông lại phát ra đủ uy lực và kiểu dáng.
Chân ngôn chính là bí pháp mạnh nhất của phiên tăng vừa rồi, không phải thời khắc vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không sử dụng.
Tề Long không cho hắn thời gian suy nghĩ quá dài, trực tiếp mang theo huyết luyện trường đao chém tới lần nữa, trong nháy mắt khí huyết sát bao phủ Xuyên Hương Lâu, trong đó còn kèm theo phật quang óng ánh tà dị.
Luận trụ cột, phiên tăng Mật Tông chắc thắng, dù sao Tề Long chỉ xuất thân tán tu, hắn từ nhỏ tiếp nhận phiên tăng Mật Tông quán đỉnh, sau đó từng bước tu luyện chân ngôn tới bây giờ.
Tuy bí thuật quán đỉnh của Bạch Liên giáo nhìn thấy hiệu quả nhanh, uy năng mạnh nhưng tác dụng phụ quá lớn.
Bí thuật quán đỉnh của Mật Tông là thủ đoạn truyền thừa, bọn họ có thể tiêu hóa lực lượng quán đỉnh dần dần, căn cơ rất kiên cố, căn bản không lưu lại tác dụng phụ gì.
Sức chiến đấu không phải dùng số liệu để cân nhắc.
Tề Long đảm nhiệm truy phong tuần bổ thời gian dài như vậy, ra tay tàn nhẫn, chiến lực kinh người.
Hơn nữa hắn còn học Huyết Hà Thần Công của Tô Tín, tuy hắn mới tu luyện không có bao lâu, nhưng uy năng rất nổi bật, tối thiểu áp chế phiên tăng cùng giai là không thành vấn đề.
Lúc này một tên phiên tăng khác nhìn thấy đồng bạn bị Tề Long áp chế, hắn muốn đi lên trợ giúp.
Nhưng Long Hoa hầu bên cạnh hắn lại ra tay ngăn cản, cười lạnh nói:
- Muốn hai đánh một? Thật cho rằng Đại Chu không người hay sao!
Nói xong, Long Hoa hầu đại chiến với tên phiên tăng, tình thế ngang nhau.
Kỳ thật với tính cách của Long Hoa hầu sẽ không xen vào việc này, nhưng chuyện này do chính hắn mà ra.
Chỉ có điều tình cảnh Long Hoa hầu hiện tại rất gian nan, hắn không muốn gia nhập Mật Tông, hắn muốn thoát khỏi tình thế hiện tại, Tô Tín chính là điểm đột phá.
Hắn có giao tình với Tô Tín, tuy giao tình này rất không đáng giá nhưng tối thiểu xem như có hợp tác, đã từng quen biết.
Hơn nữa Tô Tín hiện tại chính là tâm phúc của bệ hạ, chính mình đi theo hắn, nói không chừng còn có thể được bệ hạ tha thứ.
Hai võ giả Hóa Thần cảnh kịch chiến với nhau, thủ hạ của Tề Long nhìn thấy tình cảnh không tốt.
Bọn họ lập tức đi thông tri Tô Tín.
Hai phiên tăng mang theo vài tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên cũng chạy đi thông tri trưởng bối của mình.
Không đến một phút đồng hồ, một phiên tăng trung niên đi vào Xuyên Hương Lâu.
Nửa người hắn lỏa lồ, hất áo cà sa lên, nửa canh tay mang theo Kim Cương Trạc.
Phiên tăng nhìn thấy đại chiến, ánh mắt của hắn lộ ra lửa giận
Không phải vì cái gì khác, mà là vì đệ tử Mật Tông bị người ta đánh quá thảm.
Phiên tăng giao thủ với Long Hoa hầu cũng bỏ đi, song phương thế lực ngang nhau.
Nhưng phiên tăng giao thủ với Tề Long đã trọng thương, hiện tại đã lung lay sắp đổ, sắp chống đỡ không nổi.
Phiên tăng trung niên hừ lạnh, mặc dù chỉ hừ lạnh một tiếng, nhưng lại có ngàn vạn phật âm hóa thành chân ngôn, chấn động hư không và tấn công Tề Long.
Hung quang trong mắt Tề Long tỏa sáng, hắn xuất đao tạo ra huyết hà, khí huyết sát xông lên trời.
Nhưng chân ngôn này xé nát huyết hà và va chạm với trường đao trong tay Tề Long, trường đao binh khí Huyền cấp vỡ vụn, Tề Long rên rỉ một tiếng, sau đó hắn lui lại vài bước, sắc mặt trắng bệch.
Không phải mỗi người đều có được thực lực Hóa Thần chém giết Dung Thần, tối thiểu Tề Long hiện tại làm không được, cho dù võ giả Dung Thần cảnh chỉ hừ một tiếng cũng làm hắn không chịu nổi.
Phiên tăng bị Tề Long trọng thương lau máu tươi trên khóe miệng, hắn thi lễ với phiên tăng trung niên:
- Trì Pháp Thượng Sư, ta làm Đại Uy Thiên Long tự mất mặt, kính xin thượng sư trách phạt.
Ánh mắt Trì Pháp Thượng Sư lạnh lùng, nói:
- Trở về sao chép ngàn lần Uy Đức Long Vương Kinh trên tấm sắt.
Phiên tăng Hóa Thần cảnh gật đầu, hắn cung kính đứng sau lưng Trì Pháp Thượng Sư.
Trì Pháp Thượng Sư quay người nhìn Tề Long, trầm giọng nói:
- Mật Tông ta truyền đạo Đại Chu chính là Nhân Hoàng bệ hạ cho phép, các ngươi ngang ngược ngăn trở không nói, lại còn tổn thương đệ tử Đại Uy Thiên Long tự ta, ngươi nhất định phải trả giá thật nhiều!
Hắn vừa dứt lời, Trì Pháp Thượng Sư bỗng nhiên ra tay, Kim Cương Trạc trên cánh tay hắn bay đi, nó xé rách hư không, cương khí vô tận bộc phát như thái sơn áp đỉnh, chỉ trong nháy mắt đã tới trước người Tề Long!
Long Hoa hầu ở bên cạnh giằng co với tên phiên tăng, nhìn thấy Trì Pháp Thượng Sư ra tay, ánh mắt hắn kinh hãi.
Không phải vì thực lực của Trì Pháp Thượng Sư, mà là vì hắn không tuân thủ quy củ.
Nơi này chính là Thịnh Kinh thành, ngươi đường đường võ giả Dung Thần cảnh lại công nhiên ra tay với võ giả Hóa Thần cảnh đã không ổn, hơn nữa đối phương còn là người Lục Phiến Môn, ngươi không đặt Tô Tín vào trong mắt hay không đặt Lục Phiến Môn vào trong mắt?
Trước kia Lục Phiến Môn xung đột với Mật Tông cũng bỏ đi, chẳng qua tiểu bối là cảnh giới Tiên Thiên động thủ với nhau, không coi vào đâu.
Kết quả ngươi bây giờ công nhiên hạ tử thủ với Tề Long tâm phúc của Tô Tín, việc này là phá quy củ.
Ngay thời điểm Tề Long không biết ngăn cản một kích này như thế nào, trước mặt hắn xuất hiện ngàn vạn kiếm khí, trực tiếp xoắn Kim Cương Trạc thành đống bột mịn!
Bên ngoài Xuyên Hương Lâu, Tô Tín chậm rãi đi vào cửa, một thân quân phục Lục Phiến Môn đỏ thẫm, quanh thân không tỏa ra khí thế nào nhưng lại hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Tô Tín bước ra một bước, toàn bộ người trong Xuyên Hương Lâu cảm giác toàn thân mát lạnh, Trì Pháp Thượng Sư cảm giác áp lực to lớn đánh tới, không phải thực lực đối phương cường đại tạo thành áp lực, mà là khí thế!
Thượng vị giả, tung hoành giang hồ, không người có thể địch, hiện tại Tô Tín cách cự phách hùng bá giang hồ không xa, khí thế trên người hắn rất mạnh, cũng không phải phiên tăng ngày bình thường chỉ lừa gạt người bình thường có thể so sánh.
Mỗi khi đi một bước, nhiệt độ trong Xuyên Hương Lâu tăng cao một phền, sắc mặt Tô Tín âm trầm như nước, khí thế trong Xuyên Hương Lâu ngưng trọng tới mức đáng sợ.
Khách hàng trong quán đã chạy hết, cũng chỉ còn lại chưởng quầy và một tiểu nhị đang kiên trì.
Hiện tại bọn họ không kiên trì nổi, vội vàng rút lui ra ngoài, chỉ dám đứng xa trông xem thế nào.
Trì Pháp Thượng Sư cau mày, sắc mặt hắn âm trầm nhìn Tô Tín, hắn lại có cảm giác khiếp vía.
Người có tên, cây có bóng.
Thanh danh của Tô Tín, cho dù bọn họ ở Tây Cương vắng vẻ cũng nghe nói qua.
Dùng thực lực Hóa Thần cảnh chém ngược Dương Thần, trên giang hồ có ai có chiến tích huy hoàng như thế?
Tuy trước kia bọn hắn xung đột với Lục Phiến Môn, khi đó Tô Tín đang bế quan, những người khác trong Lục Phiến Môn không ra mặt, cho nên hắn không sợ hãi, cũng không có tâm lý kiêng kị Tô Tín.
Chỉ có điều lúc Tô Tín đứng trước mặt mình, bọn họ mới cảm giác sự khủng bố của Tô Tín.
Trì Pháp Thượng Sư không nhịn được khí thế Tô Tín áp bách, hắn mở miệng trước:
- Tô đại nhân, không phải chúng ta cố tình gây sự, mà là thủ hạ của ngươi xuất thủ trước.
- Ngay cả Nhân Hoàng Đại Chu bệ hạ cũng cho phép chúng ta bắc thượng truyền đạo, thủ hạ của ngươi ngăn cản, các ngươi có ý gì?
Tô Tín duỗi một ngón tay ra, chậm rãi nói:
- Các ngươi muốn truyền đạo ta mặc kệ, ai xuất thủ trước ta cũng mặc kệ, nhưng các ngươi đụng vào người của ta, các ngươi đã phá hư quy củ của ta.
- Nơi này là Thịnh Kinh thành, không phải Tây Cương của các ngươi, có chút quy củ, các ngươi nói không tính, ta nói mới tính.
Trì Pháp Thượng Sư bị lời nói bá đạo không có đạo lý của Tô Tín chọc giận, hắn chỉ vào Tô Tín và quát:
- Cuồng vọng! Tô Tín ngươi...
Hắn chưa nói xong, Tô Tín đã hành động, chỉ trong nháy mắt kiếm khí bao phủ khắp giang phòng, không lưu thủ chút nào, toàn bộ Xuyên Hương Lâu biến thành kiếm ngục, vô số kiếm khí tung hoành, khủng bố đến cực điểm.
Long Hoa hầu đứng bên cạnh lau mồ hôi lạnh trên trán, Tô Tín vừa mở miệng nói quy củ xong, nhưng hắn lại không tuân theo quy củ, một lời không hợp đã ra tay, hoàn toàn không cố kỵ thân phận Tây Cương Mật Tông của đối phương, hơn nữa vừa xuất thủ đã hạ sát thủ.
Hiện tại Trần Thiên Chi xem như phục Tô Tín, phong cách hành sự của người này quả quyết tới cực điểm, nhưng đồng thời cũng to gan tới cực điểm.