Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1234

Tô Minh Lễ nhìn Tô Minh Kỳ thật sâu, hiện tại hắn đã biết rõ cái gì gọi là chó không sủa mới cắn người.

Tô Minh Kỳ ẩn nhẫn thời gian dài như vậy, thậm chí ban đầu khi Chấp Pháp đường chấp hành gia pháp với hắn, hắn không phản ứng một câu, mặc kệ nó, kết quả hiện tại tìm được cơ hội, hắn nói câu đầu tiên đã ép Tô Minh Lễ vào góc tường.

Đảm nhiệm gia chủ lâu như vậy, kỳ thật Tô Minh Lễ hiện tại đã tiến bộ rất nhiều.

Dù sao có thể tu luyện tới Dung Thần Cảnh đều không phải người ngu, có lẽ tính cách của bọn họ khác nhau nhưng năng lực học tập lại rất mạnh.

Tối thiểu hiện tại Tô Minh Lễ đã tiến bộ rất nhiều so với lúc Tô Tín gặp được, thời điểm này, nếu Tô Minh Lễ còn muốn đối phó Tô Tín, hắn sẽ không sử dụng loại phương thức hiệu suất thấp và nguy cơ lớn như trước.

Chính bởi vì như thế, Tô Minh Lễ cũng hiểu Tô Trọng Viễn làm đuối lý, đồng thời hắn thầm mắng Tô Trọng Viễn ngu ngốc.

Lần trước, hành vi cưỡng bức hợp nhất tất cả đại tông môn thế gia cũng là Tô Trọng Viễn làm, kết quả dẫn tới thế lực Bắc Nguyên đạo cùng Độc Cô thị liên thủ, còn bị Tô Tín chèn ép.

Kết quả hắn không ngờ Tô Trọng Viễn lại ngu ngốc như vậy, hiện tại còn nghĩ ra chủ ý thu cung phụng của các thế gia tông môn.

Chuyện này có khác gì cưỡng bức hợp nhất thế gia tông môn với nhau? Chẳng qua là dùng phương thức khác, chỉ là chiêu bình mới rượu cũ, cho dù như thế nào, các thế lực kia cũng không tiếp nhận.

Cho nên đám người Tô Trọng Anh không làm sai, nếu như bọn họ thật làm như vậy, Tô gia sẽ gặp phiền toái lớn.

Mà bây giờ Tô Minh Kỳ nhưng lại lộ ra vẻ mặt kiên quyết, nếu Tô Minh Lễ không mở miệng, hắn thật sự có can đảm dẫn người xuống núi thu cung phụng của các thế lực kia, bởi như vậy Tô gia sẽ đối mặt với thế lực võ lâm Bắc Nguyên đạo chèn ép.

Rơi vào đường cùng, Tô Minh Lễ đành phải lườm Tô Trọng Viễn, sau đó ho khan hai tiếng nói:

- Chuyện này là Tô Trọng Viễn làm sai, đám người Trọng Anh làm đúng, không chỉ không nên phạt, bọn họ sẽ được khen thưởng.

- Như vậy đi, lát nữa các ngươi đi Đan Dược đường nhận đan dược nửa năm xem như đền bù, hơn nữa các ngươi cũng không cần lo lắng Tô Trọng Viễn sẽ trả thù các ngươi, sau này Tô Trọng Viễn dám động thủ với các ngươi, các ngươi có thể nói với ta, ta cam đoan sẽ giáo huấn hắn.

Tô Trọng Viễn còn muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị ánh mắt Tô Minh Lễ nhìn sang thì im lặng không nói gì.

Chỉ có điều những huyết mạch dòng chính Tô gia cảm thấy sỉ nhục, từ khi nào bọn họ phải cúi đầu trước huyết mạch chi thứ? Đây là chuyện chưa từng xảy ra trong vạn năm qua.

Hơn nữa đám người Tô Minh Kỳ không hài lòng với cách xử lý của Tô Minh Lễ, giống như ba phải, ngươi nói một câu thì bỏ qua việc này?

Bổng lộc đan dược của huyết mạch chi thứ mỗi tháng rất thấp, cho dù đền bù bằng bổng lộc nửa năm thì có bao nhiêu?

Hơn nữa trọng yếu nhất là, Tô Minh Lễ nói câu cuối cùng làm bọn họ mỉa mai.

Sau chuyện lần này, Tô Trọng Viễn dám trả thù thì tới tìm ngươi? Đến lúc đó ngươi có quản hay không thì không biết.

Vừa rồi những huyết mạch dòng chính kia bất kể đúng sai, trực tiếp muốn bắt Tô Minh Kỳ rời đi, nếu như Tô Minh Kỳ không gọi tất cả huyết mạch chi thứ đến đây, chỉ sợ hắn sẽ lại tiến vào Chấp Pháp đường lần nữa.

Tiếp theo không có cơ hội tốt liên hợp với nhiều huyết mạch chi thứ như vậy, đến lúc đó còn không phải mặc cho ngươi đắn đo?

Cho nên Tô Minh Kỳ nói thẳng:

- Chúng ta tâm lĩnh hảo ý của gia chủ, lúc này chúng ta muốn lão tổ cho chúng ta đãi ngộ công bằng, trả cho chúng ta một công đạo.

Sắc mặt Tô Minh Lễ âm trầm nói:

- Chẳng lẽ ta nói chuyện không dùng được sao?

Vẻ mặt Tô Minh Kỳ không thay đổi, nói:

- Gia chủ nói chuyện tự nhiên có tác dụng, nhưng vẫn phải mời lão tổ định đoạt.

Cả Tô gia người nào không biết, người có quyền nói chuyện chính thức là lão tổ Tô gia.

Cho dù Tô Minh Lễ gia chủ nói chuyện cũng vô dụng.

Nhưng việc này nói trước mặt mọi người lại làm Tô Minh Lễ cảm thấy khó chịu.

Trọng yếu nhất là, hiện tại những huyết mạch chi thứ không thấy thỏ không thả ưng, bọn họ phải gặp mặt lão tổ Tô gia mới nhả việc này ra.

- Lão tổ đang bế quan dưỡng thương, làm sao gặp ngươi?

Tô Minh Kỳ lạnh nhạt nói:

- Chúng ta cũng không muốn trực tiếp nhìn thấy lão tổ, chỉ cần nói việc này cho lão tổ biết, có lão tổ hứa hẹn là tốt rồi.

Tô Minh Lễ suy nghĩ, sắc mặt hắn âm trầm và nói:

- Tốt lắm, ta sẽ dẫn các ngươi đi gặp lão tổ, xem xem đến lúc đó lão tổ sẽ nói thế nào!

Sau đó Tô Minh Lễ hừ lạnh một tiếng, hắn mang người đi tới nơi lão tổ Tô gia dưỡng thương.

Hiện tại là Tô Minh Lễ đảm đương vị trí gia chủ, trước kia Tô Minh Viễn làm gia chủ lại không gặp phải việc này.

Kết quả hắn vừa lên làm gia chủ lại gặp phải việc lớn như thế, lão tổ Tô gia có thể cho rằng hắn có năng lực thấp, không thích hợp làm gia chủ hay không?

Tô Minh Lễ suy nghĩ đầy oán hận, đáng tiếc, hắn chỉ có thể đi gặp lão tổ Tô gia.

Dù sao vấn đề hôm nay quá lớn, nếu như hắn ra sức trấn áp, một khi huyết mạch chi thứ nổi loạn, đối với Tô gia mà nói đây là tai họa ngập đầu.

Nơi lão tổ Tô gia bế quan là một vách núi.

Đỉnh núi của Ngô Đồng sơn đã bị san bằng, chỉ để lại một vách núi, nơi đây chính là nơi có nguyên khí thiên địa nồng nặc nhất Ngô Đồng sơn, lão tổ Tô gia mở hang núi tại nơi này, ngày bình thường đều dưỡng thương tại đây.

Đi tới trước vách núi, Tô Minh Lễ cất cao giọng nói:

- Lão tổ, trong tộc có chuyện cần lão tổ định đoạt.

Kỳ thật Tô Minh Lễ không phải lần đầu tiên tìm lão tổ Tô gia sau khi hắn dưỡng thương.

Dù sao lão tổ Tô gia hiện tại là tồn tại độc nhất vô nhị trong Tô gia, Tô gia có chuyện quan trọng gì cũng cần bẩm báo với hắn, như vậy Tô Minh Lễ mới có tư cách chính thức chấp hành chuyện này.

Lão tổ Tô gia cũng biết rõ điểm này, cho nên cho dù hắn đang bế quan cũng không đắm chìm vào trong đó, ngược lại sẽ lưu một ít tâm thần bên ngoài, một khi phát sinh đại sự gì đó, hắn cũng có thể đi ra.

- Nói đi, xảy ra chuyện gì.

Lão tổ Tô gia chậm rãi mở miệng, giọng nói từ vách núi truyền xuống, giọng nói xâm nhập vào tâm thần mọi người, ngay cả đám người Tô Minh Kỳ không nhịn được quỳ một chân trước lão tổ Tô gia.

Tô Minh Lễ đứng dậy, hắn nói rõ tình huống lúc đó với lão tổ Tô gia, hơn nữa nơi này có nhiều người như thế, Tô Minh Lễ cũng không nói dối, chuyện cũng xảy ra, hắn có nói dối cũng không có tác dụng gì.

Dù sao có quá nhiều người vây xem, hắn nói dối cũng chỉ tự rước lấy nhục.

Sau khi lão tổ Tô gia nghe xong lại thở dài một tiếng, ánh mắt hắn mang theo hào quang khi nhìn đám người Tô Minh Kỳ.

Hiện tại chỉ cần lão tổ Tô gia mở miệng, địa vị những huyết mạch chi thứ tại Tô gia sẽ cải biến.

Giọng nói uy nghiêm của lão tổ Tô gia truyền tới:

- Hồ đồ! Không nhìn lúc này là lúc nào, thật hồ đồ!

- Hiện tại là lúc Tô gia gặp khó khăn, tự nhiên cần đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó lần này, các ngươi hồ đồ như vậy là ý gì?

- Tô Trọng Viễn, lần trước là vì ngươi nên mới dẫn tới tất cả thế lực Bắc Nguyên đạo liên thủ với nhau bức ép Tô gia, hiện tại ngươi còn dám hồ đồ như trước, ngươi muốn đẩy Tô gia vào chỗ chết sao?

Gương mặt Tô Trọng Viễn lộ ra vẻ bất mãn, chuyện lần trước có thể trách hắn hay sao? Nếu không phải các huyết mạch dòng chính Tô gia khác nhìn thấy hắn đạt được chỗ tốt thì đồng loạt ra tay, bằng không làm sao có động tĩnh to lớn như thế?

Huống hồ lần trước lão tổ Tô gia dùng tính mạng của hắn làm tiền đánh cược, việc này càng làm Tô Trọng Viễn tức giận tới cực điểm.

Đang đối mặt lão tổ Tô gia, hắn không dám làm càn, chỉ có thể cúi đầu nghe lão tổ Tô gia răn dạy.

Hừ lạnh một tiếng, lão tổ Tô gia thản nhiên nói:

- Sau này thời điểm ta bế quan, sự vụ lớn nhỏ trong Tô gia sẽ do gia chủ quyết định, ai có chuyện gì cũng phải bẩm báo gia chủ trước nhưng không được tự tiện quyết định, bằng không sẽ nghiêm trị không tha!

- Tô Trọng Viễn đã tái phạm lần thusws hai, cho nên lần này nhất định phải phạt, phong ấn lực lượng của hắn, đi Chấp Pháp đường nhận lấy một trăm roi hình, nếu như còn dám phạm lời nói, phế bỏ võ công, giam cả đời.

Sắc mặt Tô Trọng Viễn tái nhợt, phần hình phạt này không tính là nhẹ.

Hắn không phải võ giả luyện thể, mà roi hình của Tô gia có vài loại, trong tình huống bị phong ấn lực lượng, trong đó có vài loại đánh hắn thành trọng thương!

Tuy nhiên lão tổ Tô gia không nói đánh roi hình gì, nhưng roi hình trong Chấp Pháp đường Tô gia đều là đặc chế, chuyên môn chuẩn bị cho đệ tử Tô gia phạm sai lầm.

Mặc dù lão tổ Tô gia không có nói chủng loại roi nào, như vậy sẽ mặc định là roi thép, không đến mức dùng hỏa văn cương như đánh Tô Minh Kỳ.

Ngay cả như vậy Tô Trọng Viễn cũng cảm thấy thân thể run rẩy, đây chính là một trăm roi, có lẽ sau khi đánh xong, hắn cần thời gian vài tháng tu dưỡng.

Hắn muốn phản bác nhưng lão tổ Tô gia có uy thế đáng sợ, Tô Trọng Viễn đành phải cung kính nói:

- Trọng Viễn biết sai, về sau tuyệt đối sẽ không tái phạm.

Tô Trọng Viễn oán hận ngập trời, Tô Minh Kỳ và Tô Minh Lễ lại cao hứng.

Nguyên nhân Tô Minh Lễ cao hứng là lão tổ Tô gia cũng lựa chọn cầu toàn.

Phải biết rằng dựa theo đức hạnh lúc trước của lão tổ Tô gia, hắn khẳng định sẽ nắm chặc quyền lực trong tay của mình, khẳng định không dễ dàng giao ra như vậy.

Nhưng hắn cũng có khả năng phát hiện, hắn vừa tu luyện vừa chưởng quản sự vụ trong gia tộc, hai bên đều chậm trễ, nhưng lại ảnh hưởng quyền uy gia chủ, cho nên hiện tại hắn muốn thả quyền.

Kỳ thật lão tổ Tô gia cũng có chút ít hối hận.

Nếu như lúc trước hắn trao quyền lực cho Tô Minh Viễn, khi đó đám người Tô Trọng Viễn không dám làm càn, như vậy có gia chủ như Tô Minh Viễn ước thúc, có lẽ bọn họ không dám xằng bậy.

Hiện tại đã muộn, chuyện đã xảy ra, Tô gia cũng tổn thương nguyên khí năng nề, cho nên lão tổ Tô gia hiện tại cần phải đền bù.
Bình Luận (0)
Comment