Người Bắc Nguyên Độc Cô thị hậm hực rời đi, sau khi Tô Tín cảm tạ đám người Lâm Tông Việt và Đại Thế Chí Thượng Sư, cũng tiễn bọn họ rời đi.
Lúc này Tô Minh Kỳ nhìn về phía Tô Tín, nói:
- Gia chủ, hiện tại chúng ta phải làm gì?
Hiện tại trong lòng những đệ tử chi thứ này dao động bất định.
Mặc dù nói hiện tại Tô Tín đã thành gia chủ của bọn họ nhưng những người này không biết Tô Tín sẽ an bài bọn họ như thế nào.
Dù sao lão tổ Tô gia đã chết, huyết mạch dòng chính chết sạch, Ninh Viễn Đường Tô gia từ thế lực đỉnh cấp biến thành thế lực nhất lưu, cũng không còn uy thế như xưa.
Tô Tín nói:
- Đầu tiên dọn sạch đồ vật trong tàng kinh các Tô gia.
Tô Minh Kỳ gật đầu, trực tiếp mang theo người Tô gia đi vào trong tàng kinh các chỉnh sửa truyền thừa và bảo vật.
Những năm gần đây các huyết mạch chi thứ bọn họ không có tư cách tới gần tàng kinh các, cho nên bọn họ không biết trong tàng kinh các của Tô gia có cái gì.
Tô Tín đứng bên cạnh nhìn, đợi đến lúc mọi người dọn sạch tàng kinh các thì Tô Tín mới cau mày.
Hiện tại cả Tô gia dời huyết mạch đại trận tới Ngô Đồng sơn, tất cả bảo vật cũng ở nơi này, chỉ có điều số lượng quá ít.
Kỳ thật cũng không phải huyết mạch chi thứ tư tàng hoặc Tô gia có nơi giấu bảo vật khác, mà là vì tất cả bảo vật của Tô gia hiện tại chỉ còn bao nhiêu đó.
Trong một vạn năm qua, kỳ thật Tô gia vẫn sống bằng tiền dành dụm.
Tuy các thế lực khác cũng tiêu hao tài nguyên nhưng bọn họ lại dùng thực lực của mình kiếm rất nhiều tài nguyên tu luyện, mà không phải như Tô gia chỉ có vào không có ra.
Đặc biệt chờ đến lúc Tô gia sắp tu luyện sạch tài nguyên, Tô gia cũng mang những chí bảo và bảo vật ra trao đổi tài nguyên với bên ngoài.
Trước kia Tô gia giao cho Tô Minh Viễn phụ trách làm việc này, chính là bởi vì hắn có thời gian tiếp xúc với bên ngoài dài nhất, hoàn toàn khác với người Tô gia còn lại.
Chỉ có điều nhiều năm trôi qua, Tô gia có thể giao dịch đồ vật đều giao dịch cả rồi, cho nên hiện tại Tô gia không còn bao nhiêu chí bảo trân tàng.
Tô Tín lắc đầu, Tô gia chẳng khác gì miệng cọp gan thỏ, trước kia Tô Tín còn phòng bị lão tổ Tô gia có ẩn giấu át chủ bài, kết quả những thứ gọi là át chủ bài đều bị bọn họ tiêu hao sạch sẽ.
Tô Tín chỉ lấy đi mấy thứ thứ đồ vật và huyết mạch đại trận, còn lại rất nhiều tài nguyên lưu cho Tô gia, Tô Tín nói thẳng:
- Trước kia huyết mạch dòng chính cung cấp tài nguyên tu luyện cho các ngươi còn giảm bớt rất lớn, hiện tại Tô gia đã không phân dòng chính và chi thứ, các ngươi chia đều tài nguyên tu luyện đi.
- Đa tạ gia chủ!
Những huyết mạch chi thứ kia vui mừng.
Không phải bọn họ chưa thấy qua các mặt xã hội, mà là bọn họ trước kia đều bị huyết mạch dòng chính áp bức thành thói quen.
Trước mắt Tô Tín phân cho bọn họ tài nguyên tu luyện còn nhiều hơn tài nguyên tu luyện một năm của bọn họ.
Những công pháp điển tịch kia cũng thế, Tô Tín trầm giọng nói:
- Công pháp quan hệ với con đường phát triển của võ giả, trước kia huyết mạch dòng chính Tô gia cố ý chọn công pháp trái với lộ tuyến võ đạo của các ngươi, từ đó hạn chế các ngươi phát triển, nhưng bây giờ không tồn tại chuyện này.
- Võ giả Hóa Thần Cảnh có thể tự đi lựa chọn công pháp điển tịch, mà Tiên Thiên và Hậu Thiên căn cơ chưa vững chắc, các ngươi không quá hiểu về công pháp, cho nên các ngươi chỉ cần nói ra nhu cầu, nhờ các võ giả Hóa Thần Cảnh chọn lựa giúp ngươi.
- Bọn họ đều là trưởng bối của các ngươi, bọn họ sẽ không hại các ngươi.
- Đa tạ gia chủ!
Trong phần đông huyết mạch chi thứ nơi này bái tạ lần nữa, Tô Tín đưa ra hai mệnh lệnh này cũng làm bọn họ an tâm.
Kỳ thật cũng không thể nói những huyết mạch chi thứ này ngu ngốc, không hiểu tranh thủ lợi ích cho mình, Tô Tín hơi thi ân là bọn họ mang ơn, lúc trước bọn họ bị huyết mạch dòng chính nghiền ép quá ác.
Thượng vị giả đều chú ý ân uy tịnh thi, nhưng cũng phải xem đối tượng.
Tối thiểu đối với những đệ tử chi thứ Tô gia mà nói, những người này thậm chí không sinh ra chút dã tâm nào, ra oai với bọn họ không có tác dụng, còn có thể làm bọn họ có cảm giác bị áp bách.
Cho nên Tô Tín dựa theo hứa hẹn lúc trước, bọn họ vô cùng cảm kích.
Đợi đến lúc mọi người phân chia những vật này xong, công pháp cũng lựa chọn và sao chép hoàn tất, Tô Tín thu những công pháp này lại, việc này làm mọi người sừng sờ.
Gia chủ có ý gì? Lấy công pháp không đưa vào tàng kinh các, hắn chuẩn bị dọn Tô gia đi sao?
Lúc này Tô Tín trầm giọng nói:
- Hiện tại đã chia xong, cũng nên nói tới hướng đi tương lai của Tô gia..
- Tin tưởng các ngươi cũng có thể nhìn ra, hiện tại Tô gia nguyên khí đại thương, không có võ giả Dương Thần Cảnh trấn áp, cho dù ta suốt ngày ở lại Ngô Đồng sơn cũng không bảo vệ được Tô gia.
- Huống hồ ta cũng không có khả năng mỗi ngày ở trong Ngô Đồng sơn, cho nên hiện tại Tô gia cần phải tìm đường ra khác.
Tất cả mọi người nhìn Tô Tín, muốn xem Tô Tín an bài bọn họ như thế nào.
Kỳ thật điểm này các đệ tử chi thứ Tô gia đã nghĩ đến, tuy bọn họ thực sự không có nghĩ nhiều, bởi vì đây là chuyện gia chủ mới có tư cách nghĩ.
Chi thứ Tô gia bọn họ có thực lực không yếu, tối thiểu còn mạnh hơn thế lực nhất lưu bình thường mấy lần.
Ví dụ Thôi Phán Quan ngày xưa xuất thân Thanh Hà Thôi thị, ngày xưa thân là một trong lục đại thế gia, nhưng kỳ thật võ giả Dung Thần Cảnh chỉ có ba người mà thôi, chi thứ Tô gia bọn họ có mười hai võ giả Dung Thần Cảnh, số lượng đủ nhiều.
Nhưng bọn họ yếu thế duy nhất là không có cường giả Dương Thần Cảnh tọa trấn, nếu như Tô Tín có thể mời một vị cường giả Dương Thần Cảnh đến, như vậy Tô gia mới có thể giữ được.
Hơn nữa bọn họ cảm thấy chuyện này rất có thể, tuy thanh danh gia chủ ở bên ngoài không tốt, nhưng nhân mạch rất rộng, hắn có thể mời võ giả Dương Thần Cảnh Mật Tông và võ giả Dương Thần Cảnh triều đình tới đây.
Nhìn thấy những người này suy nghĩ như thế, Tô Tín lắc đầu, Tô gia bế quan vạn năm, những đệ tử chi thứ này bị huyết mạch dòng chính áp chế thành quen, làm cho bọn họ không có chủ kiến, việc này quan hệ đến tương lai bản thân bọn họ, bọn họ lại không quan tâm.
Cũng không sao, đúng như Đại Thế Chí Thượng Sư nói lúc trước, những võ giả Tô gia này chỉ cần chỉ dạy vài phen là có thể dùng.
Nếu bọn họ ngu ngốc thì không thể tu hành tới Hóa Thần cảnh và Dung Thần cảnh, hơn nữa năng lực làm việc của những người này quá kém, nhất định phải tôi luyện mới được.
Nhìn mọi người trước mặt, Tô Tín trầm giọng nói:
- Trước kia các ngươi bị dòng chính Tô gia xem như nô bộc, cho nên các ngươi cũng không biết hàm nghĩa của gia tộc là gì.
- Một người mạnh hơn nữa cũng không thể chèo chống một gia tộc, hiện tại Tô gia là các ngươi làm chủ, Tô gia ngày sau có huy hoàng hay không cũng không phải xem ta, mà là các ngươi.
- Phần đông huyết mạch chi thứ ở đây hai mặt nhìn nhau, bọn họ cảm thấy Tô Tín nói có đạo lý, lại cảm thấy có điểm nào đó không đúng.
Tô Tín không cho bọn họ thời gian nghĩ nhiều, Tô Tín nói thẳng:
- Tin tưởng chính các ngươi cũng biết thực lực của mình, cho dù hiện tại các ngươi tu hành công pháp thích hợp cũng cần củng cố tu vi mới được.
- Trọng yếu nhất là, thân là võ giả, tu vi bản thân không có sức chiến đấu cùng cấp bậc, các ngươi lại bảo thủ như Ninh Viễn Đường lúc trước, tốc độ tu luyện không chậm nhưng kinh nghiệm chiến đấu quá kém.
- Về sau Tô gia do các ngươi chấp chưởng, các ngươi có nhìn thấy gia chủ tự mình xử lý những việc nhỏ nhặt hay không? Cho nên các ngươi cũng phải tôi luyện năng lực làm việc của mình.
- Những cơ hội này ta sẽ cho các ngươi, các ngươi có thể đạt tới trình độ nào, về sau các ngươi sẽ đảm nhận chức vụ gì trong Tô gia.
- Hiện tại Tô gia không nhìn huyết mạch, chỉ nhìn thực lực và năng lực, thực lực và năng lực các ngươi tương lai có thể đạt tới cảnh giới gì, đại biểu tương lai các ngươi sẽ làm chức vị gì.
- Cho nên lần này ta quyết định tạm thời giải tán Tô gia, an bài các ngươi tới nơi khác, chờ tất cả mọi người phát triển, khi đó mới là thời điểm tái hiện huy hoàng của Tô gia một lần nữa!
Tô Tín vừa nói ra lời này, tất cả mọi người giật mình, Tô Tín vừa lên làm gia chủ đã muốn giải tán Tô gia, Tô Tín muốn làm gì?
Tô Minh Kỳ vội vàng nói:
- Gia chủ, trước kia ngươi không có nói với ta như vậy, hiện tại chúng ta thật vất vả mới triệt để tiêu diệt huyết mạch dòng chính, vì sao chúng ta phải giải tán?
Những người ở đây cũng có suy nghĩ như thế, cảnh tượng hơi rối loạn.
- Yên lặng!
Tô Tín quát một tiếng, giọng nói của hắn mang theo tiếng kiếm ngân vang, bén nhọn chói tai, cũng đè ép âm thanh của mọi người.
- Ta nói chỉ là ‘ tạm thời ’ giải tán Tô gia mà thôi, các ngươi cũng biết địa vị của ta trong Lục Phiến Môn, cho nên ta có ý định đánh tan các ngươi đưa vào trong Lục Phiến Môn Bắc Nguyên đạo, Giang Nam đạo, Giang Hoài đạo, các ngươi sẽ tu luyện trong đó, hơn nữa thuận tiện rèn luyện thực lực và năng lực bản thân.
- Nếu tương lai trùng kiến Tô gia, tất cả sẽ dựa vào thực lực và năng lực của các ngươi quyết định địa vị sau này.
- Có người có thể phụ trách đối ngoại chinh chiến, có người có thể đi quản lý đan dược binh khí các loại tài nguyên, còn có người đi phụ trách dạy bảo tiểu bối trong tộc, những vị trí này sau này do ai đảm đương, tất cả phải xem sau khi các ngươi tôi luyện đạt tới cảnh giới nào.
- Đương nhiên các ngươi không muốn đi cũng có thể, Ngô Đồng sơn vẫn là địa bàn của Tô gia, ta sẽ mang đi tất cả mọi thứ trong tàng thư các, về sau sẽ không còn tài nguyên tu luyện.
- Những người quyết định muốn đi Lục Phiến Môn lịch lãm rèn luyện sẽ được triều đình cấp tài nguyên và ta cũng cấp tài nguyên cho các ngươi, tất cả đều dựa vào thực lực quyết định.
- Những việc này do các ngươi chọn, rốt cuộc là đi Lục Phiến Môn lịch lãm rèn luyện hay tiếp tục khốn thủ Tô gia, do chính các ngươi quyết định.