Đôi khi muốn xem vốn liếng của một thế lực đứng đầu thì không chỉ nhìn xem đối phương có bao nhiêu cường giả ở bên ngoài, mà còn phải nhìn xem rốt cuộc đối phương có bao nhiêu cường giả núp trong bóng tối, đặc biệt là sáu thế gia lớn thì càng phải làm như thế.
Thế gia không giống với tông môn, tông môn trăm sông đổ về một biển, thế gia lại dùng huyết thống làm nòng cốt, xây dựng nên một thế lực mạnh mẽ.
Nhưng chính bởi vì vậy, số đệ tử nòng cốt của một thế gia luôn ít, cần nhiều sức mạnh bên ngoài để bổ sung, cho nên mỗi một thế gia đều có nhiều môn khách.
Lần này Thượng Quan Phi Vân chuẩn bị rất nhiều khi tới Dược Vương Cốc, tuy hắn không có ý định làm chuyện cưỡng ép gì nhưng vẫn mang theo sáu môn khách có cảnh giới Dung Thần để ngừa chuyện bất ngờ, bây giờ khi đối mặt với Tô Tín vừa lúc cần dùng đến.
Tô Tín liếc mắt nhìn bên mình, thật ra nhìn từ bên ngoài thì bên hắn chỉ có ba người võ giả cảnh giới Dung Thần, Phương Cửu Nguyên, Liễu Vô Tiền cộng thêm Tôn Bất Hại.
Nhưng mà dù chỉ có ba người nhưng hai người là Tứ Đại Thần Bộ của triều đình, một là Độc Thủ Dược Vương đứng thứ ba Bảng Đen, đối đầu với sáu võ giả cảnh giới Dung Thần có xuất thân là tán tu thì cũng không hẳn là không có cơ hội.
Hơn nữa còn có Tổng bộ đầu Thiết Vô Lãnh của Bình Dương Đạo và Đại tổng quản hành quân Chủng Thiên Thu của Bình Dương Đạo ở bên cạnh, tuy bọn họ có quan hệ không tệ với Dược Vương Cốc, nhưng không liên quan một xu gì tới Thượng Quan, một khi tình hình không tốt thì bọn họ sẽ ra tay.
Nhưng mà Thượng Quan Phi Vân cũng không muốn làm lớn chuyện, hắn chỉ muốn khiến Dược Vương Cốc nợ Thượng Quan thị cũa bọn họ một ân huệ mà thôi, hắn có thể làm mất lòng Tô Tín vì chuyện đó, nhưng lại không muốn hoàn toàn xé rách mặt với Tô Tín, thậm chí là quậy đến mức chết người.
Cho nên Thượng Quan Phi Vân nói thẳng.
- Tô đại nhân, chỉ có mình ta là muốn trả lại ơn cho Dược Vương Cốc nên hôm nay ta thay mặt Dược Vương Cốc đánh nhau với ngươi.
- Ngươi thắng, ta cũng đã hết sức, coi như ta đã trả cái ơn này xong rồi, ta sẽ lập tức dẫn người rời khỏi Dược Vương Cốc.
- Ngươi bại, vậy thì mời ngươi rời khỏi Dược Vương Cốc, ngươi thấy thế nào?
Tô Tín gật gật đầu nói.
- Nếu Thượng Quan huynh có hứng thú, vậy đương nhiên ta cũng phải hầu tới cùng.
Thượng Quan Phi Vân vừa nghe thấy Tô Tín đáp ứng, bỗng có một tia sắc bén lóe lên trong mắt hắn.
Vẻ mặt bất cần đời vừa rồi cũng biến mất, một luồng khí thế mạnh mẽ cũng lộ ra trên người Thượng Quan Phi Vân.
Thượng Quan thị là thế gia cổ nhất trong sáu thế gia lớn, ấn tượng mà bọn họ cho người giang hồ cũng cổ xưa, tuy bọn họ đều biết Thượng Quan thị rất mạnh, nhưng cụ thể bọn họ mạnh ở đâu thì người giang hồ cũng thật sự không cảm giác được.
Có lẽ bởi vì giấu dốt thành thói quen, cho nên đệ tử Thượng Quan thị lại rất ít khi có loại phách lối.
Ở trong Thượng Quan thị, Thượng Quan Phi Vân có thể coi như là người phách lối nhất, nhưng cũng không có ai ở trên giang hồ biết rốt cuộc thực lực cụ thể của hắn ra sao.
Mọi người chỉ biết hắn đã từng chủ động nhường vị trí gia chủ và năng lực của chính hắn thực sự không bình thường, nhưng rốt cuộc thực lực của hắn ra sao, mọi người không nói được.
Nhưng mà, khi nhìn thấy khí thế mà Thượng Quan Phi Vân bày ra lúc này thì mọi người bỗng bị dọa cho giật mình, ít nhất xét về mặt khí thế thì vị này cũng không kém hơn Tô Tín chút nào.
Thật ra đừng thấy bình thường Thượng Quan Phi Vân luôn có một chút cảm giác phóng túng không chịu gò bó mà lầm, trên thực tế hắn là một người rất cao ngạo.
Trong thời đại của hắn lúc trước, nhân tài của Thượng Quan thị xuất hiện liên tục, chỉ có mình hắn đứng đầu đoạt được vị trí gia chủ, nhưng kết quả là hắn vừa ngồi trên vị trí đó chưa tới ba ngày thì đã nhường lại, ở ngoài thì là vì hắn cảm thấy vị trí gia chủ này chẳng có gì thú vị, trên thực tế thì hắn lại có chút khinh thường mùi vị trong chuyện đó.
Hắn làm như vậy là muốn nói cho những đệ tử của Thượng Quan thị biết, không phải ta không ngồi lên được vị trí gia chủ này, chỉ là ta không muốn ngồi mà thôi, hơn nữa hắn cũng dùng hành động thực tế để chứng minh điều đó.
Bây giờ khi đối mặt với Tô Tín cũng giống như vậy, ngay cả Tô Tín có thực lự đứng thứ 39 Địa Bảng, nhưng Thượng Quan Phi Vân vẫn có tự tin đánh một trận với Tô Tín, đó không phải là kiêu ngạo, chỉ là sự tự tin đối với bản thân mình.
Thượng Quan Phi Vân vẫn luôn là một người vô cùng kiêu ngạo, khi đối mặt với người Thượng Quan thị thì hắn là một con người như thế, bây giờ khi đối mặt với Tô Tín thì hắn vẫn là một gười như thế.
Hắn không tranh đấu với các võ giả cùng cấp bậc trên giang hồ là bởi vì Thượng Quan thị của bọn họ luôn thích khiêm tốn, nếu hắn muốn tranh đấu với các võ giả cùng cấp bậc thì bây giờ tên hắn cũng không hẳn là không có trên Địa Bảng.
Khí thế toàn thân Thượng Quan Phi Vân vô cùng điên cuồng, tuy hắn rất ít khi ra tay ở trên giang hồ, nhưng chỉ dựa vào khí thế trên người hắn thì có thể thấy được, Thượng Quan Phi Vân này không phải là hạng người đơn giản.
Đối mặt với Tô Tín có tiếng tăm đầy giang hồ, Thượng Quan Phi Vân không có sợ hãi hoặc là thăm dò nào, mà vội vàng tấn công trực tiếp.
Một luồng cương khí mạnh mẽ nổ ầm ầm quanh người hắn, ngàn luồng ánh sáng hòa vào một thể, hắn đánh ra một nắm đấm, chân khí điên cuồng xé rách không trung, núi sông vỡ vụn!
Bây giờ hình như mọi người đã biết tại sao lại gọi Thượng Quan Phi Vân là Khí Đoạn Tinh Hà.
Một quyền mang theo chân khí to lớn dồi dào này của hắn đúng thật là có mùi vị khiến ngân hà vỡ vụn, đặc biệt là chân khí nồng đậm của hắn thật sự vượt qua tưởng tượng của mọi người, một quyền vô cùng đơn giản này không có biến hóa chút nào, chỉ có sức mạnh không gì sánh kịp!
Sắc mặt của Tô Tín không thay đổi, quanh người hắn khẽ chuyển động, một hơi thở kỳ lạ quanh quẩn trong cơ thể Tô Tín.
“Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ” chính là một tâm pháp tuyệt vời nhất từ xưa tới nay, khí là thần, ý là thể, hình là dụng, trong đó chứa 36 biến, tuy không chiêu không thức nhưng có thể dung hợp đủ mọi kiểu binh khí cho tới bất kỳ kỹ năng võ nào như nắm đấm chưởng tay vuốt chân, có thể nói là chiến đấu chi cực.
Trong 36 sự biến hóa này còn có thứ bình thường như “Đại xảo nhược chuyết kỳ trung tàng” nhưng có sự biến hóa trong sức bùng nổ kinh người, cũng có loại biến hóa thân pháp “Long đằng mê tung đoạt ly kỳ” có sức bùng nổ trong nháy mắt thậm chí còn mạnh hơn Phong Thần Thối.
Thậm chí, một kỳ cuối cùng trong 36 sự biến hóa này là “Lai sinh tái kiến kỳ duyên tẫn” có thể nói là nắm đấm đại nạn, đốt cháy tính mạng để phát ra một quyền bằng cách dẫn kỳ ý ra, có thể nói là vô mạnh.
Nếu lúc trước Tô Tín có được “Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ” này thì nhất định sẽ tách 36 sự biến hóa ra để dùng, giống như là 24 Tiết Khí Kinh Thần Chỉ.
Chẳng qua với cảnh giới bây giờ của Tô Tín, ngay cả khi hệ thống chỉ cho Tô Tín 5% độ thuần thục, nhưng hắn lập tức dung hòa kỹ năng võ này vào trong Võ Đạo của bản thân, phát huy sự thông hiểu của mình đối với Võ Đạo.
“Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ” là công pháp của Lý Trầm Chu, nhưng bây giờ nó cũng là công pháp của Tô Tín.
Đối mặt với nắm đấm này của Thượng Quan Phi Vân, Tô Tín cũng đánh ra một nắm đấm vô cùng đơn giản, nhưng trong một nắm đấm này lại ẩn chứa 36 sự biến hóa, chân khí vô tận lao từ phía dưới lên trước, hai nắm đấm chạm nhau, lập tức chân khí nổ ầm mạnh mẽ.
Một nắm đấm trông như đơn giản của Tô Tín lại ẩn chứa biến hóa vô tận, chân khí không ngừng chấn động, một nắm đấm chứa trăm biến hóa, sức mạnh mạnh mẽ ra khỏi thân thể, dưới một chiêu này, Thượng Quan Phi Vân lập tức thay đổi sắc mặt!
Bóng người của Tô Tín khẽ động đậy, giống như con rồng bay vút lên chín tầng, một nắm đấm đánh ra, sức mạnh điên cuồng cộng thêm thân thể mạnh mẽ của Tô Tín khiến cho nắm đấm này của hắn vô cùng cứng rắn mạnh mẽ, đây chính là “Độc dương độc cương trán kỳ hoa” cứng rắn mãnh liệt nhất trong “Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ”.
Thượng Quan Phi Vân gào lên một tiếng giận dữ, khí xông tới ngân hà, chân khí vô biên điên cuồng nổ vang, nắm đấm mà hắn đánh ra cũng khiến toàn bộ mặt đất trước Dược Vương Cốc bắt đầu run rẩy.
Sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi, thật ra thủ đoạn của vị cao thủ Thượng Quan thị này rất đơn giản, chính là lấy lực ép người, nếu như đổi lại là những võ giả khác ở đây thì tuyệt đối không chống đỡ được mấy chiêu dưới sức mạnh mạnh mẽ này của Thượng Quan Phi Vân, bất kỳ biến hóa của kỹ năng võ nào cũng không đỡ nổi chiêu một người khỏe chấp mười người này.
Nhưng mà đáng tiếc, lần này hắn lại đối mặt với Tô Tín có sức mạnh không kém hắn, thậm chí còn mạnh hơn hắn.
Hai nắm đấm gặp nhau, lập tức luồng sóng khí nổ tung mạnh mẽ, những võ giả xung quanh lập tức rời khỏi hơn trăm trượng, để tránh bị sức mạnh mẽ của hai người liên lụy trong lúc đánh nhau.
Thượng Quan Phi Vân cảm giác được một sức mạnh mạnh mẽ đánh vào trong cơ thể mình, giống như có núi Thái Sơn đè đầu, thậm chí hắn có thể cảm giác được cánh tay mình phát ra một tiếng tiếng xương nứt, điều này làm cho sắc mặt hắn thay đổi ngay lập tức.
Nên biết rằng tu luyện lấy cận chiến làm chủ, tuy sức chịu đựng thân thể của võ giả phát huy ra sức chiến đấu vô song không bằng một số võ giả chuyên tu luyện thân thể nhưng cũng không kém bọn họ bao nhiêu.
Kết quả hắn lại bị nắm đấm của Tô Tín đánh cho gãy tay, sức mạnh của Tô Tín này mạnh cỡ nào?
Nhưng không đợi hắn suy nghĩ nhiều thêm, ngay sau đó Tô Tín đã đánh một nắm đấm ra, Thượng Quan Phi Vân vội vàng đưa tay xuống để ngăn cản, nhưng sức mạnh mạnh mẽ trong dự đoán cũng không truyền đến, không đợi hắn thở phào một cái, một sức mạnh cực âm cực lạnh trực tiếp xuyên qua chân khí bảo vệ thân thể, đánh vào trong cơ thể hắn, khiến cho hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt mang vẻ không dám tin.
Đây là “Cô âm cô nhu nghịch kỳ lưu” trong 36 Lộ Kỳ, vừa lúc trái ngược với “Độc dương độc cương trán kỳ hoa” cứng rắn mãnh liệt nhất, một âm một dương, biến hóa vô tận.
Nhưng Thượng Quan Phi Vân không nghĩ ra, sao nắm đấm cực kỳ cứng rắn mãnh liệt vừa rồi lại bất ngờ biến thành sức mạnh cực âm cực lạnh như bây giờ? Rốt cuộc Tô Tín này tu luyện công pháp gì? Một loại Võ Đạo thì làm sao có thể có nhiều biến hóa như vậy?
Không chỉ mình Thượng Quan Phi Vân không nghĩ ra, ngay cả Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền cũng không nghĩ ra, thậm chí ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Tô Tín mang theo một chút sợ hãi.
Bởi vì bọn họ phát hiện Võ Đạo mà Tô Tín phô bày ra bây giờ rất giống một người, đó chính là cường giả đứng đầu Cung Phụng đường của Hoàng Thất Đại, ẩn sĩ cảnh giới Chân Võ, “Đấu Nguyên Thiên Tôn” Triệu Vũ Niên!
“Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ” vốn có vẻ mới lạ đã được Tô Tín dung hòa một cách thông hiểu trong lúc chiến đấu, mỗi một nắm đấm mỗi một chân đều ẩn chứa chiến đấu chi cực, bên trong đó ẩn chứa biến hóa vô tận.
Thượng Quan Phi Vân hoàn toàn biến thành một bao cát trước mặt Tô Tín, căn bản không có bất kỳ con đường sống nào để phản kháng lại, sau hơn 10 chiêu thì hắn trực tiếp bị nắm đấm vô cùng cứng rắn mãnh liệt của Tô Tín đánh bay, nội phủ chấn động, máu tươi chảy xuôi theo khóe miệng.
- Ta thua.
Thượng Quan Phi Vân lau máu tươi ở khóe miệng đi, trong mắt hắn cũng không có chút sự không phục nào, hắn đã là người thua, hơn nữa hắn cũng thua tâm phục khẩu phục.
Tô Tín không dùng kiếm pháp khiến giang hồ kinh sợ của hắn trong trận chiến này, cũng không dùng chỉ pháp tài nghệ tuyệt vời nổi danh của hắn, ngược lại hắn dùng nắm đấm đấu nắm đấm, tay không đối địch, đánh bại Thượng Quan Phi Vân trong lĩnh vực hắn giỏi nhất, còn có gì mà Thượng Quan Phi Vân không phục?