Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1333

Núi lớn sụp đổ trước mắt mà mặt không đổi sắc là điều kiện thiết yếu của rất nhiều thượng vị giả, đối với Cơ Hạo Điển, tự nhiên hắn cũng có điểm này.

Coi như là hắn cũng đã cảm thấy gió lạnh doạ người trên trường kiếm của Hà Vô Sơn, thế nhưng trong lòng hắn vẫn không có một tia e ngại như cũ, vẫn bảo Tôn Bất Hại tiếp tục.

Đương nhiên Cơ Hạo Điển dám nói ra lời này cũng không phải là hắn tự tin mù quáng, mà là hắn có lực lượng thuộc về mình. 

Trên một số chuyện nào đó, mặc dù Cơ Hạo Điển ra vẻ rất hào phóng, thế nhưng kỳ thật ai hắn cũng không tin, người có thể khiến cho Cơ Hạo Điển chân chính tín nhiệm cũng chỉ có chính hắn mà thôi.

Trước đó hắn phái Tô Tín đi lấy Ngưng Thần hoa kia, kết quả cũng phái một nam hằng đi theo.

Mà lần này cường giả Chân Vũ cảnh “Bảo Nhật Như Lai” Tác Nam Triệt của Mật tông bí mật đến Thịnh kinh thành, điểm ấy bất kể là quân đội hay là Lục Phiến Môn hoặc là Cung Phụng Đường hoàng thất cũng không biết được. Cũng chỉ có người của Hoàng tộc Cơ gia mới có tư cách biết. 

Mà át chủ bài trong tay Cơ Hạo Điển cũng chỉ có hắn tự mình biết, thậm chí ngay cả người Hoàng tộc Cơ gia hắn cũng không có nói cho họ biết.

Hoàng thành trong Thịnh kinh thành rất lớn, bên trong còn có một số cung điện bí ẩn, vì sao Cơ Hạo Điển không tiến hành cấy ghép Nguyên Thần ở nơi đó mà nhất định phải bày ra ngoài sáng chuyện này cơ chứ?

Kỳ thật đạo lý rất đơn giản, bởi vì nơi này mới là nơi mà Cơ Hạo Điển bố trí lá bài tẩy của hắn. 

Ngay dưới long ỷ của Cơ Hạo Điển có chôn cấm kỵ khôi lỗi do Mặc môn thượng cổ ngày xưa chế tạo.

Mặc môn kiêm ái phi công, tuyệt đối là một trong các môn phái võ lâm chính đạo.

Nhưng ở trong thời đại thượng cổ lại có một ít đệ tử Mặc môn rơi vào ma đạo, đi nghiên cứu một chút cấm kỵ chi thuật. 

Dưới long ỷ của Cơ Hạo Điển chôn dấu ba bộ cấm kỵ khôi lỗi mà Mặc môn đã dùng cường giả Dương thần cảnh sống sờ sờ luyện chế ra. Đủ sức có thể sánh với tồn tại Dương thần cảnh chân chính, chỉ là điểm ấy ai cũng không biết.

Đừng nhìn thực lực Hà Vô Sơn cường đại, nhưng xem như hắn có mạnh hơn thì cũng tuyệt đối không có cách nào dùng tốc độ nhanh nhất để đánh giết cấm kỵ khôi lỗi kia. Thậm chí hắn cũng có thể bị khôi lỗi của Mặc môn thượng cổ giết chết tại chỗ.

Chỉ cần Hà Vô Sơn dám tới gần hắn trong phạm vi trăm trượng thì đám khôi lỗi kia sẽ lập tức hành động, tuyệt đối có thể cam đoan được sự an toàn cho Cơ Hạo Điển. 

Mà lúc này Tôn Bất Hại cũng không trì hoãn, tay của hắn đặt vào phía trên Ngưng Thần hoa, dùng hết toàn lực để thúc giục lực lượng Ngưng Thần hoa trong cơ thể, chuẩn bị dẫn xuất nó ra, sau đó chia ra rót vào bên trong nguyên thần của Cơ Hạo Điển.

Chỉ là, lúc dẫn xuất lực lượng của Ngưng Thần hoa thì Tôn Bất Hại lại cảm giác được có chút không đúng,

Nhưng trong lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ tới sẽ có chỗ nào không đúng, cho nên hắn mới nhanh chóng ném ý nghĩ này ra sau đó, một lòng một ý dẫn xuất lực lượng của Ngưng Thần hoa ra. 

Tôn Bất Hại đoán, Dược Vương Cốc bồi dưỡng Ngưng Thần hoa này trong thời gian dài như vậy, như vậy gốc linh dược này tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề.

Huống hồ lúc trước hắn chính là đệ tử của Dược Vương Cốc, càng là sư huynh đệ với “Hồi Thiên Thủ” Diệp Tiên Mao, hắn hiểu rất rõ về tính cách vị sư huynh này của mình.

Diệp Tiên Mao đã quyết định giao Ngưng Thần hoa ra, hắn nếu như lại động tay chân vào Ngưng Thần hoa thì thuần túy là tìm chết. 

Cho nên từ bản năng Tôn Bất Hại đã loại bỏ điểm ấy, hắn chỉ cho là mình đã cảm giác sai.

Dù sao đây cũng là lần thứ nhất Tôn Bất Hại cảm nhận được lực lượng của Ngưng Thần hoa, những vật khác đều là Tôn Bất Hại đọc được từ trong các loại điển tịch của Dược Vương Cốc.

Tại Tôn Bất Hại dẫn lực lượng của Ngưng Thần hoa ra ngoài, lúc này Hà Vô Sơn đã chuẩn bị động thủ xong. 

Hắn không muốn nói nhảm với Cơ Hạo Điển, hôm nay bọn hắn đã chuẩn bị động thủ, như vậy cũng đã chuẩn bị triệt để vạch mặt với Đại Chu.

Mà lúc này Cơ Huyền Viễn và người của Hoàng tộc Cơ gia bên ngoài nhìn thấy cảnh này, trong lòng bọn hắn lập tức hoảng hốt, một mặt muốn thoát khỏi địch nhân ở phía trước mặt mình, một mặt thì hô lớn:

- Hộ giá! Nhanh hộ giá! 

Đại Chu chính là thế lực do mấy thế lực lớn à vô số thế lực nhỏ liên hợp lại để cùng nhau tồn tại. Cho dù là quân đội, còn có Lục Phiến Môn cũng vậy. Nếu như nói bọn hắn bởi vì mộng tưởng gì đó mà gia nhập Đại Chu thì thuần túy rất là buồn nôn, kỳ thật thứ mà bọn hắn quan tâm cũng chỉ là lợi ích của bản thân mà thôi.

Mà bên Đại Chu, những người duy nhất lo lắng cho sự an toàn của Cơ Hạo Điển chính là những Hoàng tộc Cơ gia này.

Mặc dù ở đây cũng có nguyên nhân rất lớn là lợi ích, thế nhưng tốt xấu gì bọn hắn cũng là huyết mạch đồng tộc với Cơ Hạo Điển. Cơ Hạo Điển còn sống, tài nguyên Đại Chu đều nghiên về phía những Hoàng tộc Cơ gia như bọn hắn. Nhưng nếu như Cơ Hạo Điển chết đi, người kế nhiệm của hắn sẽ làm như vậy hay sao? 

Mặc dù người người đều muốn làm như thế, thế nhưng Lục Phiến Môn, quân đội và Cung Phụng Đường hoàng thất tuyệt đối sẽ không đồng ý như vậy.

Trước kia, khi Cơ Hạo Điển còn thì hắn có khuynh hướng nghiêng về phía Hoàng tộc Cơ gia, dù sao Cơ Hạo Điển có đủ uy vọng để áp đảo những người khác.

Nhưng Hoàng Đế mới kế vị thì lại không có uy vọng lớn như thế. Cho nên hắn chỉ có thể lựa chọn chia đều tài nguyên tu luyện của Đại Chu cho những người khác, không có cách nào tiếp tục thiên vị Hoàng tộc Cơ gia được nữa. 

Ngay khi đám người Đại Chu đã bắt đầu lúc tuyệt vọng thì trong mắt Tô Tín lại hiện lên một tia tinh mang.

Đối thủ của hắn chính là một tên võ giả Dung Thần cảnh của Danh Kiếm Sơn Trang, trước đó bởi vì Tô Tín không có xuất toàn lực cho nên người này đã đánh với hắn ngươi tới ta đi, quên cả trời đất.

Nhưng khi nhìn thấy Hà Vô Sơn đánh nát cửa cung đại điện, Tô Tín lại dũng mãnh xuất thủ, trong nháy mắt đã có mấy ngàn đạo kiếm khí ầm ầm bộc phát, trực tiếp cuốn về phía võ giả Dung Thần cảnh của Danh Kiếm Sơn Trang. 

Mặc dù tên tuổi của võ giả Dung Thần cảnh Danh Kiếm Sơn Trang kia không lớn, thế nhưng cũng không phải là kẻ tầm thường.

Hắn quát một tiếng, kiếm khí tuôn ra, một bên là kiếm ý chí cương chí dương, một bên khác là kiếm ý chí âm chí tà. Dưới hai loại kiếm ý hoàn toàn khác biệt giảo sát, mặc dù không có cách nào hoàn toàn ngăn cản được Tiên Thiên phá thể vô hình kiếm khí của Tô Tín, thế nhưng cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ được.

Nhưng lúc này Tô Tín bỗng nhiên đánh ra một quyền, khi mới đi được nửa đường thì lại hóa quyền thành chưởng, hung mãnh vỗ ra một chưởng! 

Trong nháy mắt có một cỗ lực lượng như Thái Sơn áp đỉnh hiển hiện, tên võ giả Dung Thần cảnh kia trong nháy mắt đã cảm giác được không gian chung quanh mình đã bắt đầu đè ép về phía mình.

Hắn muốn tránh thoát, thế nhưng lại phát hiện ra phạm vi mười trượng chung quanh mình đã triệt để bị chia cắt khỏi không gian của địa vực chung quanh. Dưới áp lực như Thái Sơn áp đỉnh kia, không ngờ trong chớp mắt tên võ giả này lại bị nghiền ép thành một đám huyết vụ!

Đây là Hồn Độn Duy Ác Thổ Kỳ trong Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ, ngày xưa Lý Trầm Chu dùng ngón tay để không chế địch. Thế nhưng rơi vào trong tay Tô Tín lại là kết hợp với Đại cầm long thủ của Thiếu Lâm tự cùng với Cầm Long Công của Tô gia. Ta diễn hóa môn võ kỹ chế ngự địch này thành một môn võ kỹ máu tanh. 

Một trảo một chưởng, lực lượng cường đại đủ để chia cắt không gian đã trực tiếp bóp nát một tên võ giả Dung Thần cảnh cùng giai thành một đoàn huyết vụ. Loại thực lực này khủng bố kinh người, khiến cho người ta kinh hãi không thôi.

Mọi người ở đây đều theo bản năng nhìn về phía phương hướng của Tô Tín, vị Tứ đại thần bộ danh chấn giang hồ này trước đó không có động thủ. Thế nhưng bây giờ vừa động thủ đã dùng xu thế sấm sét đánh chết một tên võ giả cùng giai, khiến cho võ giả Dương thần cảnh cũng phải rung động.

Nhưng ngay lúc này, bọn hắn lại phát hiện ra thân thể Tô Tín giống như rồng bay lên, trong nháy mắt đã phóng tới cung điện. Mà lúc này kiếm ý quanh thân Hà Vô Sơn tung hoành, hiển nhiên hắn cũng đã chuẩn bị xuất thủ. 

Mọi người ở đây đều sững sờ, Tô Tín này muốn làm gì? Dùng sức một mình hắn đi ngăn cản Hà Vô Sơn? Hắn điên rồi hay sao?

Những võ giả Dương thần cảnh ở đây, mặc dù có chút người có cừu oán với Tô Tín, thế nhưng bọn hắn cũng không thể không thừa nhận Tô Tín có thực lực đối mặt với võ giả Dương thần cảnh.

Lúc trước ở bên trong Cửu Trọng Kiếm Các, Tô Tín đối chiến với Sầm Vệ Trang. Trận chiến kia, lúc mới bắt đầu hắn thất thế, nhưng cũng không có sử dụng trận pháp và các loại bẫy rập, mà là mặt đối mặt ngạnh kháng mấy chiêu với Sầm Vệ Trang. 

Khi đó hắn đã trực tiếp áp chế Sầm Vệ Trang, từ đó cũng đủ để chứng minh Tô Tín có thực lực khiêu chiến võ giả Dương thần cảnh.

Nhưng vấn đề là vị trước mắt này là ai, Sầm Vệ Trang là ai cơ chứ?

Thân là cường giả Dương thần cảnh, quả thực Sầm Vệ Trang là đại nhân vật võ đạo cấp bậc tông sư. 

Nhưng mấy vị võ giả Dương thần cảnh của Thanh Thành kiếm phái có tiếng cũng là chuyện bình thường, ngay cả chưởng môn “Cửu Nguyên Chân Quân” Lệ Trường Hải cũng là như thế.

Mà vị trang chủ Danh Kiếm Sơn Trang, “Kiếm Động Bát Hoang” Hà Vô Sơn này lại là võ giả danh chấn giang hồ đời trước, mũi kiếm chỉ ra không ai cản nổi. Mãi về sau “Vô Phong Kiếm Tôn” Liễu Trầm Phong của Kiếm Thần Sơn và “Huyền Tâm Kiếm chủ” Mạnh Kinh Tiên của Dịch Kiếm Môn nhao nhao quật khởi. Lại thêm Hà Vô Sơn đã từng ẩn lui giang hồ một đoạn thời gian cho nên lúc này mới khiến cho danh tiếng của hắn không có lớn như hai người trước.

Nhưng về sau nhi tử của Hà Vô Sơn ngoài ý muốn bỏ mình, mà bên trong Danh Kiếm Sơn Trang, bất kể là dòng dõi hay là các đệ tử khác đều không đảm đương nổi chức vị trang chủ, cho nên hắn cũng đành phải tái xuất giang hồ chấp chưởng Danh Kiếm Sơn Trang. 

Mặc dù Hà Vô Sơn đã già, thế nhưng hắn lại là người già mà vẫn cường mãnh, thực lực của hắn so với Sầm Vệ Trang còn mạnh hơn không chỉ một điểm hay nửa điểm. Tô Tín có thể áp chế Sầm Vệ Trang, thế nhưng hắn cũng có khả năng không chịu nổi một chiêu trong tay Hà Vô Sơn.

Ngay cả một số võ giả của Đại Chu cũng rất kinh ngạc nhìn qua Tô Tín, bọn hắn cũng không nghĩ tới Tô Tín này lại trung tâm như thế. Nhìn thấy Cơ Hạo Điển gặp nguy hiểm mà hắn cũng không để ý tới người trước mắt chính là Dương thần cảnh mà trực tiếp xông về phía trước. Phần trung tâm này toàn bộ Đại Chu cũng không tìm ra được mấy người.

Thậm chí Cơ Huyền Viễn cũng đã chuẩn bị xong, lần này nếu như Cơ Hạo Điển có thể gắng gượng qua một kiếp này thì nhất định hắn phải góp lời để cho Cơ Hạo Điển trọng thưởng cho tên Tô Tín này! 

Mà lúc này tự nhiên Hà Vô Sơn cũng cảm giác được phía sau hắn bỗng nhiên xuất hiện thêm một tên Tô Tín.

Đối với cái tên Tô Tín này, Hà Vô Sơn có ấn tượng rất sâu sắc, bởi vì người ta đã từng làm cho tôn tử mà hắn tự hào nhất phải thất bại, thậm chí ngay cả dũng khí đánh một trận cũng không có.

Tính cách của Hà Hưu thế nào tự nhiên Hà Vô Sơn biết rõ, cho nên Hà Vô Sơn vẫn luôn ngạc nhiên về Tô Tín. 

Mãi đến khi tới Cửu Trọng Kiếm Các, lần kia Hà Vô Sơn thấy thủ đoạn lật tay thành mây trở tay thành mưa, trong nháy mắt đã lừa gạt giết chết hai vị cường giả Dương thần cảnh của Tô Tín thì hắn mới biết cháu trai mình không sánh bằng Tô Tín được.

Thậm chí người trẻ tuổi trong thế hệ này, xem như “Đạo si” Lâm Trường Hà kinh tài tuyệt diễm đã vượt qua cánh cửa kia cũng tuyệt đối không sánh bằng được tên Tô Tín này.

Hà Vô Sơn cũng không nghĩ tới mình lại nhanh chóng gặp mặt Tô Tín như vậy, hơn nữa còn là đứng trên lập trường đối lập với nhau. 

Thân đã từng là một đời cường giả quát tháo phong vân, Hà Vô Sơn không có hứng thú đối với việc đi bóp chết một hậu bối thiên tài giang hồ. Đây là niềm kiêu ngạo của hắn, tính cách của Hà Hưu cũng có một bộ phận là di truyền từ vị tổ phụ đã dẫn dắt hắn lớn lên từ nhỏ này.

Đối với Hà Vô Sơn, trước mặt hắn chỉ có hai loại người, một loại là người cản hắn đường, một loại là người cản đường hắn đã bị hắn chém dưới kiếm của mình!
Bình Luận (0)
Comment