“Nếu như Yến Hoàng Cửu còn giống như lúc trước không tham dự vào, bằng vào người chúng ta mang tới đầy đủ diệt trừ những người bên cạnh Yến Khuynh Tuyết.”
“Nếu như hắn ra tay cũng không nhất định, bên người Yến Hoàng Cửu có không ít người tài ba, những năm qua cường giả trên phong vân lôi bị hắn mời chào không biết bao nhiêu người, nếu như hắn thực ra tay, chúng ta cũng chỉ có thể mời trưởng bối tham dự vào.”
Nghe hắn nói những lời như này, Yến Kế Hằng thật sự lau mắt mà nhìn Phương Trầm Vũ.
Có thể phân tích thế cục thành Thương Sơn có đạo lý và rõ ràng như vậy, Phương Trầm Vũ tuyệt đối không phải loại người ngu ngốc chỉ biết gây tai họa.
Cho dù trước kia hắn bởi vì nữ nhân mà chọc vào những tông môn khác nhưng cuối cùng hắn không bị trừng phạt gì, việc này không chỉ liên quan tới tiềm lực, còn có nguyên nhân hắn biết người nào có thể chọc, người nào không thể chọc.
Ly Hỏa giáo thánh nữ Lan Vũ Điệp thậm chí được xưng là đệ nhất mỹ nữ Tương Nam nhưng Phương Trầm Vũ chỉ dám nhìn mà sinh ra ý dâm mà thôi, hắn không có đi trêu chọc nàng, thậm chí chưa từng nói lời đùa giỡn, đây chính là điểm thông minh của hắn.
Cúi đầu suy nghĩ một lát, Phương Trầm Vũ xoa cái cằm nói: “Ta đoán Lăng Đào ngu ngốc và Mạc Thiên Lan tu luyện ngu ngốc cũng nghĩ như vậy, đầu tiên phải thanh lý sạch sẽ vây cánh bên người Yến Khuynh Tuyết trước tiên.”
“Bởi vì mọi người có khởi điểm như nhau, dù bài trừ Yến Khuynh Tuyết ra khỏi cuộc chơi, chúng ta muốn cạnh tranh với kẻ khác cũng phải chiếm tiên cơ.”
“Tiên cơ? Tiên cơ gì?”
Yến Kế Hằng hỏi.
Phương Trầm Vũ cười lạnh nói: “Vị trí người thừa kế chính là tiên cơ, có nó sẽ có được danh phận đại nghĩa, về sau sẽ có ba thành cơ hội tranh cãi đoạt vị trí thành chỉ, đáng tiếc đám người các ngươi quá phế vật, vậy mà bị một nữ nhân vượt lên trước.”
Yến Kế Hằng xấu hổ im lặng không nói, kỳ thật khi tranh đoạt vị trí người thừa kế thành chủ thì hắn là người xấu hổ nhất.
Bản thân hắn còn nhỏ, thế lực bản thân không được, Cửu Hoa Kiếm Tông ủng hộ hắn cũng không lớn, mặc dù Yến Hoàng Cửu thiên vị hắn, thậm chí còn cho hai tên võ giả Tiên Thiên đi theo nhưng hắn không có được hành động nào khác.
“Đúng rồi, Yến Khuynh Tuyết rất đẹp?”
Đột nhiên Phương Trầm Vũ hỏi.
Yến Kế Hằng chần chờ sau đó gật đầu.
Cho dù bởi vì mẫu thân châm ngòi, hắn rất phẫn hận Yến Khuynh Tuyết nhưng hắn không thể nói lời ác ý về tướng mạo của Yến Khuynh Tuyết.
“Phương sư huynh, ngươi sẽ không muốn động tới Yến Khuynh Tuyết a chứ? Nhưng ngươi vừa mới nói không động tới nàng mà.”
Yến Kế Hằng cẩn thận hỏi thăm.
Nghe nói Phương Trầm Vũ hảo sắc như mệnh, hắn là người thông mình, chẳng lẽ lúc này t*ng trùng lên não hay sao?
Phương Trầm Vũ lườm hắn, nói: “Ta nói muốn động tới Yến Khuynh Tuyết lúc nào? Nếu Yến Khuynh Tuyết xinh đẹp như thế, ta có một suy nghĩ.”
“Suy nghĩ gì?”
“Đến thăm cầu hôn, ta muốn cưới Yến Khuynh Tuyết!”
“Cái gì!?”
Yến Kế Hằng lập tức bị dọa kêu to một tiếng.
Phương Trầm Vũ bất mãn nói: “Hô to gọi nhỏ làm gì? Hãy nghe ta nói hết.”
“Yến Khuynh Tuyết thân là thân nữ nhi, nàng có khả năng đời này không gả hay sao?”
“Tuổi nàng xứng với ta, thân phận tương đối, hơn nữa nam chưa lập gia đình nữ chưa gả, rất phù hợp.”
“Chỉ cần nàng gả cho ta, Cửu Hoa Kiếm Tông chúng ta có thể lợi dụng điểm này mà khống chế cả thành Thương Sơn, trực tiếp chiến cứ danh nghĩa đại nghĩa, Mạc gia không thể tranh với chúng ta.”
Yến Kế Hằng nhìn Phương Trầm Vũ, hắn nghĩ ra được chủ ý này thật không tệ, xuất phát từ phương hướng khác, thậm chí có thể không uổng phí người nào đã độc chiếm thành Thương Sơn, nhưng vấn đề là mình thì sao?
“Ta phải làm sao bây giờ? Ta tranh hay không tranh vị trí thành chủ thành Thương Sơn?”
Yến Kế Hằng lập tức sốt ruột.
Phương Trầm Vũ vỗ vỗ vai hắn, nói: “Yên tâm đi, mẫu thân ngươi là người Cửu Hoa kiếm phái, ngươi đương nhiên cũng là người Cửu Hoa kiếm phái, chúng ta làm sao có thể thua thiệt ngươi chứ?”
“Nếu ta cưới Yến Khuynh Tuyết, Cửu Hoa Kiếm Tông chúng ta chiếm cứ thành Thương Sơn cũng phải lựa chon người tiến hành quản lý, người này trừ ngươi còn có ai? Cho dù khi đó ngươi không phải thành chủ nhưng trên thực tế cũng có quyền lực thành chủ.”
Nghe được Phương Trầm Vũ nói như vậy, Yến Kế Hằng lúc này mới không cam lòng gật gật đầu.
Dù sao hắn mang thù hận với Yến Khuynh Tuyết, hắn suy nghĩ sau khi mình lên làm thành chủ sau đó giết chết Yến Khuynh Tuyết giúp mẫu thân hả giận mới tốt.
Hiện tại Phương Trầm Vũ đã muốn cưới Yến Khuynh Tuyết, hắn cũng phải buông tha suy nghĩ này, nếu không có Cửu Hoa Kiếm Tông chống đỡ, chỉ sợ hắn còn không có tư cách quản ls thành Thương Sơn.
“Không cần lo lắng, của ngươi sẽ là của ngươi, không thể cầm đi được.”
Phương Trầm Vũ an ủi vỗ vai Yến Kế Hằng, lúc này hắn kéo vài cô nương tới trắng trợn giở trò.