Với loại người như Bùi Ngạn Quân, Tô Tín cũng chẳng muốn lá mặt lá trái với hắn, chỉ cười lạnh hai tiếng sau đó xoay người ơời đi.
Một tên võ giả đi theo đám người Bùi Ngạn Quân liền khinh thường nói: “Quả nhiên là người đi ra từ nơi nhỏ bé như Tương Nam, không biết cấp bậc lễ nghĩa, Bùi huynh hai ba lần mời hắn, hắn lại không hiểu tốt xấu lập tức cự tuyệt.”
Sắc mặt Bùi Ngạn Quân lúc này âm trầm, hắn rất ẩn nhẫn nhưng Tô Tín hai lần ba phen làm hắn mất mặt, cho dù hắn ẩn nhẫn cũng không nhịn được.
Thời điểm này bọn họ gây ra động tĩnh lớn như thế, cách bọn họ vài dặm có một thuyền hoa xinh đẹp quý khí, một công tử trẻ tuổi cầm kính viễn vọng trong tay quan sát những gì diễn ra vừa rồi.
Công tử trẻ tuổi ăặc quần áo trắng, dung mạo tuấn lãng, khóe miệng luôn nở nụ cười nhạt và mang theo một chút tự tin, hoặc có thể nói hắn tự phụ mới đúng.
“Kính thiên lý mang tới từ Tây Vực thật thú vị, cách xa nhau vài dặm vẫn có thể nhìn rõ như thế, hoàn toàn không kém gì bí pháp Thông Thiên Nhãn của Phật môn, nếu như có thể sản xuất số lượng lớn, thời điểm hành quân tác chiến nhất định có thể liệu địch tiên cơ, làm ít công nhiều.”
Sau lưng hắn có một thị nữ cười nói: “Suy nghĩ của công tử thật hão huyền, kính thiên lý này là món đồ một tông sư ở Tây vực dùng thời gian vài năm chế tạo thành, trong đó mài hư mười cân bảo thạch mới làm ra được, làm sao có thể sản xuất trong quân được chứ?”
Công tử trẻ tuổi lắc đầu, nói: “Vì sao không thể sản xuất số nhiều? Cẩm Nhi, phải biết võ giả quan trọng nhất là phải tưởng tượng, thế gian vạn vật không có gì là không thể nào, nếu không võ đạo cũng không phồn hoa như thế.”
Thị nữ Cẩm Nhi le lưỡi sau lưng công tử, nàng biết rõ công tử không phải nói nàng, nàng lại biết trong thiên hạ không có âấy người có thể như công tử.
Bởi vì công tử của nàng tên là Chư Cát Thanh Thiên, bài danh thứ mười Nhân Bảng, Trí Kế Kinh Tiên Chư Cát Thanh Thiên!
Người khác leo lên Nhân Bảng, người ngoài nghĩ tới đầu tiên là thực lực, mà Chư Cát Thanh Thiên không giống, ai nói tới hắn đều nói hắn mưu trí siêu quần.
Chư Cát Thanh Thiên xuất thân Chư Cát thị trong lục đại thế gia, Chư Cát thị có quan hệ mật thiết với Đại Chu vương triều, phải nói Chư Cát thị có quan hệ mật thiết với các hành vi thay triều đổi đại trong Trung Nguyên.
Trên là bá chủ thiên hạ, dưới là tiểu quan lại các châu phủ, những địa phương này đều có thể nhìn thấy bóng dáng Chư Cát thị.
Có thể nói Chư Cát Gia là thế lực võ lâm duy nhất không dựa vào vũ lực nổi danh.
Người Chư Cát thị cho dù trị quốc luận đạo hay tâm kế mưu trí đều không kém, với tư cách là đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất của Chư Cát thị thế hệ này, Chư Cát Thanh Thiên đã phát huy diểm này tới cực hạn.
Mười năm trước hắn vừa tới tuổi trưởng thành liền làm tham tán dưới trướng Tây Lương đạo hạnh quân đại tổng quản bàn về việc quân cơ, giúp bình định Tây Lương đạo, hắn dùng cái miệng gây xích mích làm dị tộc Tây Lương tàn sát lẫn nhau, thây ngang khắp đồng.
Cuối cùng lại bố trí sát cục, một trận chiến chôn giết mấy chục vạn dị tộc Tây Lương, từ đó dị tộc Tây Lương muốn đi theo Kim Trướng Hãn Quốc tiến công Trung Nguyên cũng triệt để trung thực.
Về sau Chư Cát Thanh Thiên được đặt danh hiệu Trí Kế Kinh Tiên.
Thế nhân chỉ biết Chư Cát Thanh Thiên có tu vi Tiên Thiên Thần Cung cảnh, từ khi hắn xuất đạo tới nay chưa từng giao thủ với ai nhưng vẫn đứng thứ mười Nhân Bảng, cả giang hồ không ai dị nghị.
Cầm kính thiên lý nhìn đám người Tô Tín đánh nhau trên thuyền hoa, Chư Cát Thanh Thiên lẩm bẩm nói: “ Huyết Kiếm Thần Chỉ Tô Tín bài danh hai mươi hai Nhân Bảng, trên người hắn có không ít bí mật, có thể từ tán tu không xu dính túi bò lên vị trí hai mươi hai Nhân Bảng trong thời gian hơn hai năm, ta không tin hắn chỉ dựa vào mình mà làm được.”
“Bích Nhãn Phi Long Địch Kinh Phi chỉ có một, cả giang hồ trong trăm năm sau khó xuất hiện người thứ hai.”
“Ngươi cũng xem như không may, vậy mà bị Giang Nam hội năm nay mời, Giang Nam hội năm nay không bình an ah.”
“Đại bộ phận những cường giả Nhân Bảng trước hai mươi đều nghe được tiếng gió, Đạo Si Lâm Trường Hà thứ nhất lại đi bế sinh tử quan, Kiếm công tử Hà Hưu thứ hai còn ngộ kiếm ý, Hỏa Vực Ma Thần Diễn Na La thứ tư không có lấy cớ nhưng cho dù Tiêu gia hay là triều đình cũng khó phát thiệp mời cho hắn.”
Thị nữ Cẩm Nhi hiếu kỳ nói: “Vì cái gì công tử ngươi lại tới đây, lần này ngài không phải nói tam công tử thành Bạch Đế mời ngươi đi giám định Tam Nhân Kiếm Điển thượng cổ hay sao, vì sao ngài lại tới Giang Nam hội.”
Chư Cát Thanh Thiên lắc đầu: “Người trong giang hồ thân bất do kỷ, có người muốn tính toán ngươi, ngươi trốn cũng trốn không khỏi.”
Cẩm Nhi lắc đầu, nàng cảm thấy công tử là người thông minh nhất trên đời, có ai còn có thể tính toán hắn chứ?
Chư Cát Thanh Thiên mỉm cười, hắn bắt đầu chơi đùa kính thiên lý trong tay
Lúc này trời đã tối, Tô Tín tùy tiện tìm tửu quán ăn cơm chiều..
Giang Nam hội sẽ bắt đầu vào nửa tháng sau, Tô Tín có rất nhiều thời gian du lãm Giang Nam phủ một phen.
Sáng ngày thứ hai, Tô Tín liền đứng dậy đi tới Thiên Phong lâu của Giang Nam phủ.
Giống như Thịnh Long lâu là tửu quán lớn nhất Thường Ninh phủ, Thiên Phong lâu cũng là tửu quán lớn nhất Giang Nam phủ..
Hơn nữa Thiên Phong lâu không chiêu đãi người bình thường, nó chiêu đãi võ giả.
Thiên Phong lâu cùng sở hữu chín tầng, ba tầng trước có tu vi Hậu Thiên có thể đi vào, ba tầng giữa Tiên Thiên có thể đi vào.
Về phần ba tầng sau không mở ra với bên ngoài, chính là phòng khách quý chuyên cung cấp một ít cường giả Nhân Bảng và cao thủ nổi danh trên giang hồ vào ở.
Tô Tín đứng vị trí hai mươi hai Nhân Bảng, kỳ thật hắn cũng có tư cách đi vào phòng khách quý nhưng Tô Tín ngại phiền toái, hắn cũng không muốn đánh quan hệ gì với lão bản Thiên Phong lâu, liền tùy ý vào tầng thứ tư ngồi xuống.
Tô Tín vừa ngồi xuống liền hấp dẫn ánh mắt người khác.
Không có biện pháp, Tô Tín đứng vị trí hai mươi hai Nhân Bảng nhưng hắn lần đầu tiên chính thức xuất hiện tại Trung Nguyên.