Thiên hạ thất bang, nếu như nói ai có thể xếp hạng thứ nhất vậy khẳng định là Niên Bang không thể nghi ngờ.
Niên Bang có thể xếp thứ nhất không chỉ riêng nhân số Niên Bang nhiều nhất, mà là vì tứ quý đàn Xuân Hạ Thu Đông và nhị thập tứ tiết khí đường có cao thủ nhiều như mây.
Đám người Lôi Viễn tận lực truyền bá tin tức, Tô Tín chuẩn bị muốn một mình xông Niên tìm đàn chủ Thu đàn ‘ Cửu Sơn Thần ’ Đổng Bất Nghi đòi hỏi quyền thu thuế thủy vận.
Sau khi những tông môn võ lâm Giang Nam đạo biết tin tức như vậy liền cười lạnh, bọn họ chỉ nói bốn chữ: không biết sống chết!
Cho dù chỉ là một phân dàn của Niên Bang nhưng thực lực của nó không kém gì tông môn nhất lưu.
Đàn chủ Thu đàn Đổng Bất Nghi chính là tồn tại Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, hắn chỉ kém một bước là có thể bước vào Dung Thần Cảnh, đứng thứ sáu mươi mốt tren Địa Bảng, chính là một trong số ít cao thủ tu vi Hóa Thần Cảnh tiến vào Địa Bảng.
Tô Tín ngươi có dũng khí đòi thuế má với Đổng Bất Nghi sao? Nếu đổi lại là Thiết Chiến còn không kém bao nhiêu.
Tô Tín vẫn đi, hắn không dẫn Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành đi theo, hắn đi một mình vào trong Niên Bang.
Trong thiên hạ thất bang, tất cả bang phái dựa vào địa bàn mà sống, đồng thời bọn họ sẽ nắm giữ sinh ý nào đó, Niên Bang cũng như vậy.
Niên Bang thân là đệ nhất thiên hạ đại bang, bọn họ khống chế một sinh ý duy nhất, không phải thủy vận Đại Chu, mà là thủy vận toàn thiên hạ.
Đại Chu vương triều quản lý thuỷ vận, Niên Bang có thể lợi nhuận là bạc, quản lý thủy vận thiên hạ Niên Bang có thể thu tài nguyên tu luyện toàn thiên hạ.
Đại Chu và Đông Tấn đối địch với nhau, song phương cần tài nguyên tu luyện, khoáng thạch rèn binh khí sẽ không bán cho nhau.
Nhưng Niên Bang nhưng lại âm thầm làm những hoạt động buôn lậu, dù sao bọn họ khống chế thủy vận lưu thông khắp nơi, làm việc này là phạm huý nhưng Niên Bang là đại bang lớn nhất thiên hạ, ai dám quản?
Đại Chu vương triều biết rõ việc buôn lâu của bọn họ nhưng không thể quản, một khi quản sẽ động tới căn cơ Niên Bang, sẽ kết tử thù với Niên Bang, huống hồ Đại Chu vương triều cũng cần từ Niên Bang đạt được không ít tài nguyên từ Đông Tấn cho nên cũng chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt.
Mặc dù nói như thế nhưng cũng cần giám sát mới được.
Cho nên mỗi bến cảng có Niên Bang hoạt động thủy vận sẽ có nhân viên Lục Phiến Môn giám sát, Niên Bang vận chuyển tài nguyên tu luyện bình thường cũng bỏ đi, bọn họ có thể xem như không nhìn thấy, nhưng vạn nhất có đồ vật vi phạm đặc biệt nghiêm trọng thì bọn họ ra tay niêm phong.
Chính bởi vì như thế, sau khi Tô Tín biết rõ Niên Bang hoạt động tại Giang Nam đạo nhiều năm qua không bị giám sát, Tô Tín chắc chắn phải đi một chuyến giải quyết việc này.
Không riêng gì dọn dẹp Niên Bang, còn phải cho Lục Phiến Môn một câu trả lời.
Lần trước Thiết Chiến nói Tô Tín cũng đã nghe được, Thiết gia có thể nâng hắn lên vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo, nhưng nội bộ tổng bộ Lục Phiến Môn vẫn phê bình kín đáo việc này.
Tô Tín hiện tại tiền nhiệm Giang Nam đạo chưa tới mười ngày đã gây ra việc chê cười, đoán chừng hiện tại tổng bộ Lục Phiến Môn đã nhận được tin tức, hắn cần phải cho Thiết Chiến một câu trả lời.
Phân đàn Thu đàn Niên Bang nằm bên ngoài Giang Nam phủ, nó cũng là bến tàu to lớn.
Niên Bang tài đại khí thô, ngay cả bến cảng thủy vận khổng lồ như vậy cũng là bọn họ bỏ tiền tu kiến, trên sông lớn có tàu thuyền to lớn ra vào tấp nập.
Thu đàn Niên Bang là mộ tòa lầu các to lớn cải tạo mà thành, điểm kỳ lạ chính là trên mỗi lầu các đều có trang trí một phiến lá héo úa, hiển lộ rõ thân phận Thu đàn.
Tô Tín đi tới cửa ra vào Thu đàn, lập tức có một đệ tử Niên Bang ôm quyền hỏi thăm:
“Xin hỏi thiếu thiếu hiệp đến Niên Bang làm gì?”
Thân là một trong thiên hạ thất bang, đương nhiên Niên Bang không thể so sánh với các đại tông môn, các đệ tử trong đại tông môn thực lực không tốt lắm nhưng cả đám vênh váo trùng thiên.”
Đệ tử thủ vệ trước cửa Niên Bang chính là bộ mặt của Niên Bang, ngày bình thường gặp đại nhân vật cũng không khách khí, không siểng nịnh, cũng không cậy thế khinh người.
Tô Tín nói:
“Tại hạ tổng bộ đầu Giang Nam đạo Tô Tín, cầu kiến đàn chủ Thu đàn Đổng Bất Nghi.”
Nghe Tô Tín tự giới thiệu, sắc mặt tên đệ tử biến hóa, hắn không biết nói cái gì mới phải.
Hai ngày trước cũng có người Lục Phiến Môn Giang Nam đạo tới đây, thời điểm chờ Đổng Bất Nghi thông tri lại bị Đổng Bất Nghi nói một câu đuổi đi.
Thời điểm hắn mang tin tức báo lại với Đổng Bất Nghi, Đổng Bất Nghi chỉ nói một chữ: cút.
Vừa nghe chữ này, hắn lập tức hiểu nên làm thế nào, nhưng hắn không nghĩ tới lần này người Lục Phiến Môn Giang Nam đạo tới chính là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Tô Tín, hắn cố ý tới tìm không thoải mái hay sao?
Cho dù nội tâm nghĩ như thế nhưng tên thủ vệ vẫn đi tìm Đổng Bất Nghi báo cáo tình hình.
Dù sao vị này chính là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, hắn cũng phải cho người ta mặt mũi? Có gặp hay không cũng nên do đàn chủ quyết định.
Hắn bảo Tô Tín chờ đợi, lúc này chạy đi báo tin với Đổng Bất Nghi có Tô Tín cầu kiến.
Nghe được là Tô Tín đến, trên mặt Đổng Bất Nghi lộ ra một tia đăm chiêu, hắn có phần không hiểu nổi tổng bộ đầu Giang Nam đạo trẻ tuổi suy nghĩ cái gì.
Nói thật Đổng Bất Nghi rất ít chú ý tới võ giả trẻ tuổi nổi danh như Tô Tín, bởi vì hắn không đặt người ta vào trong mắt.
Hắn thân là đàn chủ Thu đàn Niên Bang, hắn là người từ bang chúng cấp thấp giết tới vị trí đàn chủ Thu đàn hiện tại.