Ngũ Nguyên Đình nhìn đám bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo xông lên liền đỏ mắt.
Tô Tín muốn hủy cơ nghiệp hơn trăm năm của Tốn Phong kiếm phái!
Hắn thét lên giận dữ, Ngũ Nguyên Đình lập tức cầm kiếm tấn công Tô Tín, kiếm phong đáng sợ kích phát cuồng phong chung quanh hóa thành một con phong long tấn công Tô Tín
Lúc Ôn Minh Ngự đứng bên cạnh Tô Tín liền ra tay.
Hắn xuất một chưởng liền đánh tan phong long đáng sợ đang bay tới gần Tô Tín, sau đó hai tay Ôn Minh Ngự như bắt trăng hái sao, chân khí như tơ nhện vây khốn Ngũ Nguyên Đình vào bên trong.
Tô Tín híp mắt nhìn sang, Ôn gia có Đại Triền Ti Thủ rất thú vị, có thể làm cho nội lực biến thành cứng cỏi, thời điểm ra tay nhìn như mềm yếu nhưng lại có cuốn lấy người và binh khí của đối phương, từ đó mài đối phương tới chết.
Môn vũ kỹ này rất thần dị nhưng không tính là cường đại, có lẽ một đấu một sẽ rất mạnh, có thể dùng nhiều công phu từ từ mái chết đối thủ, nó có nhược điểm quần chiến cực kỳ yếu ớt.
Hai người Ôn Minh Ngự và Ngũ Nguyên Đình đánh thế lực ngang nhau, mặc dù nói vũ kỹ Ôn Minh Ngự chiếm cứ ưu thế tuyệt đối nhưng cả hai có cảnh giới giống nhau, đều là Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, nhất thời nửa khắc khó phân ra thắng bại.
Lúc này Tô Tín híp mắt nhìn, thân thể hắn xuất hiện sau lưng Ngũ Nguyên Đình, Kinh Trập chỉ xuất hiện với xu thế lôi đình, uy lực vô song.
“Còn chưa tới Nguyên Thần còn dám hung hăng càn quấy! Muốn chết!”
Ngũ Nguyên Đình xoay kiếm chém về phía sau, lập tức dọa Ôn Minh Ngự kêu to một tiếng, Tô Tín làm người to gan lớn mật, hắn dám nhúng tay vào Nguyên Thần Cảnh chiến đấu với nhau.
Nhưng làm cho Ôn Minh Ngự ngoài ý muốn là, Ngũ Nguyên Đình chém một kiếm chỉ có thể đánh vỡ Kinh Trập chỉ của Tô Tín, hơn nữa đánh hắn bay đi, Tô Tín không bị vết thương nhẹ nào khác, việc này đại biểu Tô Tín thực lực kinh người.
Ôn Minh Ngự không nghĩ nhiều như vậy, thân là võ giả Nguyên Thần Cảnh thân kinh bách chiến, hắn sẽ không ngây người khi chiến đấu.
Thừa dịp Ngũ Nguyên Đình phân tâm tấn công Tô Tín, Ôn Minh Ngự đã toàn lực vận dụng Đại Triền Ti Thủ phong tỏa không gian quanh người Ngũ Nguyên Đình, cũng hạn chế hành động đối thủ.
Tô Tín bị đánh bay, chân khí trong cơ thể rối loạn một lúc liền ổn định lại, hắn lập tức xông vào tham chiến lần nữa.
Tô Tín cho tới bây giờ đã giao thủ với hai võ giả Nguyên Thần Cảnh, một chính là ‘ Trảm Ác Tăng ’ Giác Nghiêm danh chấn giang hồ, một là ‘ Cửu Sơn Thần ’ Đổng Bất Nghi nổi danh Địa Bảng.
Hai người đã tạo áp lực lớn lên Tô Tín, thậm chí không sử dụng tiêu hao phẩm, Tô Tín không có cả lực lượng đấu với bọn họ.
Hiện tại Ngũ Nguyên Đình yếu hơn hai người kia quá nhiều, Tô Tín đánh không lại hắn nhưng phối hợp Ôn Minh Ngự âm thầm hạ độc thủ vẫn có thể làm được.
Cho nên Tô Tín lại xông lên lần nữa, ngẫu nhiên đánh lén Ngũ Nguyên Đình vài chiêu, chỉ cần hắn hơi phân tâm một lúc sẽ bị Đại Triền Ti Thủ của Ôn Minh Ngự quấn chặt.
Ngũ Nguyên Đình càng đánh càng nóng vội, đã qua một phút đồng hồ, đoán chừng Tốn Phong kiếm phái đã bị hủy triệt để, nhưng Ngũ Nguyên Đình hắn không muốn chôn cùng với Tốn Phong kiếm phái tại nơi đây.
Cho nên hắn quyết định thật nhanh, Ngũ Nguyên Đình cầm kiếm quét ngang, cuồng phong ngăn cản Tô Tín và Ôn Minh Ngự, hắn xoay người bỏ chạy.
Cho dù là Ôn Minh Ngự hay Tô Tín đều không có khả năng buông tha hắn.
Tô Tín dùng Huyết Hà Thần Kiếm chém tới, phối hợp Sơn Tự Kinh đại pháp tạo thành huyết nguyệt bay lên cao, cảnh tượng như ảo như mộng.
“Cút ngay!”
Ngũ Nguyên Đình tức giận quát một tiếng, huyết nguyệt vỡ vụn, kiếm cương cuồng bạo xé rách không gian và tấn công Tô Tín.
Nhìn thấy mình không thể ngăn cản công kích, Tô Tín lập tcs thi triển Phong Thần Thối bỏ chạy và tránh né phong mang.
Nhờ có Tô Tín kéo dài thời gian qua một lát, hai tay Ôn Minh Ngự vung vẩy như hái trăng bắt sao, trường kiếm trong tay Ngũ Nguyên Đình bị kình lực quấn quanh thật nhiều sau đó xé nát thanh kiếm, ngay cả bản thân Ngũ Nguyên Đình cũng bị Ôn Minh Ngự kéo tới bên người.
Ôn Minh Ngự vẫn không ra tay quá nhiều liền xuất thủ hung ác.
Hắn vươn ngón tay điểm tới, cường khí sáng ngời mang theo lực lượng cường đại quán chú vào kinh mạch Ngũ Nguyên Đình, kinh mạch trong người hắn nổ tung như đậu rang.
Vũ kỹ gia truyền Ôn gia gia Đoạn Mạch thần chỉ!
Đoạn mạch thần chỉ thời kỳ Tiên Thiên có thể cắt đứt kinh mạch đối thủ, làm chân khí vận chuyển không thông và càng đánh càng yếu.
Vào trong tay Ôn Minh Ngự, Đoạn Mạch thần chỉ có thể gián đoạn chân khí trong kinh mạch đối thủ sau đó dẫn nổ!
Ngũ Nguyên Đình gào lên giận dữ, hắn muốn giãy dụa nhưng Ôn Minh Ngự phát huy Đại Triền Ti Thủ đã đến mức tận cùng, cương khí quanh người hắn như hóa thành thực chất cuốn lấy Ngũ Nguyên Đình, hắn không thể hoạt động thân thể mình chút nào.
Đoạn Mạch thần chỉ liên tục điểm ra, kinh mạch quanh người Ngũ Nguyên Đình nổ tung, cảnh tượng khủng bố tới cực điểm, hơn mười chỉ qua đi, Ngũ Nguyên Đình biến thành huyết nhân.
Cuối cùng Ôn Minh Ngự lại điểm vào tâm mạch Ngũ Nguyên Đình, Đoạn Mạch thần chỉ dẫn nổ chân khí trong tâm mạch đối phương, vị cường giả Nguyên Thần Cảnh, chưởng môn Tốn Phong kiếm phái chết trước cửa tông môn.
Tiêu diệt Ngũ Nguyên Đình, Ôn Minh Ngự cũng không dám tin tưởng.
Dù sao Ôn gia bọn họ ma sát với Tốn Phong kiếm phái suốt vài chục năm, hắn giao thủ với Ngũ Nguyên Đình không phải mới một hai lần, hắn biết rõ dùng thực lực của mình không dễ dàng giết Ngũ Nguyên Đình.
Lần này có thể đánh chết hắn là nhờ vào Tô Tín ở bên cạnh hỗ trợ mới có thể làm được.
Tô Tín cười nói:
“Ôn gia chủ, đại thù được báo cảm giác như thế nào?”