Lúc này tất cả lực lượng không gian tập trung vào ngón tay của Tô Tín, nghênh đón Đại Vi Đà Xử của Giác Nghiêm!
Ngón tay nhỏ nhắn va chạm với quyền ấn to lớn, nhìn cả hai kém xa nhau nhưng dùng Đại Vi Đà Xử bại lui mà chấm dứt.
Dưới Tam Chỉ Đạn Thiên của Tô Tín, rốt cuộc quyền ấn của Giác Nghiêm không thể giữ được nữa, hắn chỉ cảm thấy lực lượng cường đại ập tới, hắn lui về phía sau vài bước mới triệt tiêu lực lượng cường đại.
Nhưng còn chưa xong, Tô Tín bắn ra một chỉ lần nữa, Kinh Mộng nhất chỉ!
Giác Nghiêm biến sắc, hắn đánh ra một quyền, ánh sáng vạn trượng bộc phát, quanh người tỏa sáng chói mắt như có mặt trời nhỏ.
Một trong bảy mười hai tuyệt kỹ, Đại Quang Minh Quyền!
Nhưng một quyền này trúng Kinh Mộng nhất chỉ của Tô Tín giống như ảo ảnh trong mơ, ánh sáng nghiền nát, thân thể Giác Nghiêm bay về phía sau.
Tô Tín thi triển Phong Thần Thối, cuồng phong gào thét, trong nháy mắt đã tới trước mặt Giác Nghiêm, hai tay như là múa bút vẩy mực, vô hình kiếm khí gào thét, trong nháy mắt mấy trăm đạo kiếm quang trực tiếp bao phủ Giác Nghiêm, kiếm khí nổ tung tạo thành uy thế kinh người.
Nhìn thấy động tác liến tiếp của Tô Tín, những võ giả Thiếu Lâm tự đang đấu với anh linh chiến tướng cũng sinh ra một tia lo lắng.
Những võ giả khác không ngừng run rẩy, Tô Tín này quá mức khủng bố rồi.
Hắn công kích liên tiếp căn bản chính là được lý không buông tha người, tìm được một cơ hội liền điên cuồng tấn công đến cùng, như bão tố, căn bản sẽ không cho ngươi cơ hội thở dốc.
Đây chính là Giác Nghiêm tu hành Kim Cương Bất Phôi Thần Công đại thành, này nếu đổi thành võ giả khác thừa nhận công kích liên tiếp của Tô Tín sẽ sớm chết từ lâu.
Lúc này Tô Tín lại cau mày, đừng nhìn Giác Nghiêm hiện tại bị hắn áp chế rất thảm, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được Giác Nghiêm không có bị thương nặng nề, căn bản sẽ không ảnh hưởng đến sức chiến đấu.
Kim Cương Bất Phôi Thần Công thật sự quá đáng ghét, lực phòng ngự mạnh đến mức kinh người, không hỗ danh tiếng Bất Phôi.
Thiếu Lâm tự có rất nhiều công pháp luyện thể, ví dụ như Kim Cương Tịnh Thể Lưu Ly Quyết có thể rèn luyện bản thân không nhiễm một hạt bụi, giống như lưu ly bảo bình, còn có Đại Quang Minh Bất Diệt Thân có thể làm tự thân hóa thành thành phật quang, đều có thêm uy năng kỳ dị.
Cũng chỉ có sau khi tu hành Kim Cương Bất Phôi Thần Công đại thành là không có dị năng gì, ưu điểm duy nhất chính là lực phòng ngự mạnh, nhưng chính điểm này đã đủ khó giải quyết.
Trong mắt Tô Tín xuất hiện ánh sáng, hắn đi lộ tuyến toàn diện, truy cầu bản thân không có khuyết điểm, nhưng trên giang hồ không có mấy võ giả tu hành lộ tuyến này, tối thiểu Giác Nghiêm trước mắt không phải.
Đã không cách nào triệt để phá hư thân thể đối phương, nhưng trên tinh thần thì sao?
Tô Tín đã từng dùng điểm công tích Lục Phiến Môn hối đoái một thứ giống như Bỉ Ngạn Hoa trong truyền thuyết, làm cho tinh thần lực tăng nhiều.
Loại Bỉ Ngạn Hoa kỳ dị này có thể làm cho người chung quanh bị động lâm vào ảo giác, Tô Tín phục dụng Bỉ Ngạn Hoa cũng có loại năng lực này.
Bỉ Ngạn Hoa có năng lực ảo ảnh kết hợp lực công kích cường đại của Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, Tô Tín có thể tiến hành công kích tinh thần.
Ban đầu đối phó tán tu Hóa Thần Cảnh Khâu Lâm Quang thủ hạ của Cơ Ngôn Thành, Tô Tín đã từng vận dụng qua một chiêu này, kéo hắn vào trong ảo cảnh.
Chỉ có điều lúc ấy Tô Tín lần đầu sử dụng chiêu này, vẫn chưa sử dụng thành thục, vẫn lấy ảo thuật làm phụ, vẫn do bản thân tự mình hạ sát thủ.
Còn lần này, Tô Tín lại chuẩn bị dùng Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp cấu tạo ảo cảnh, trực tiếp phá hủy mặt tinh thần của đối phương!
Lúc này Giác Nghiêm còn không biết ý định củaTô Tín, hắn biết rõ Tô Tín tạm thời không làm gì được mình, cho nên hắn đang chuẩn bị tìm cơ hội phản kích.
Lúc này giữa hai mắt Tô Tín như hóa thành hố sâu giống như vực sâu vô tận kéo Giác Nghiêm vào trong đó, tinh thần phong bạo xé rách hư không, nó không ngừng nghiền áp Giác Nghiêm!
Giác Nghiêm cảm giác mình càng lún càng sâu, hắn quên chính mình đang kịch chiến sinh tử với Tô Tín, quên chính mình là cường giả Hóa Thần Cảnh Trảm Ác Tăng của Thiếu Lâm tự, hắn chỉ là hài tử nhà bình thường vô ưu vô lự.
Phụ mẫu của hắn bị cường đạo giết chết, thôn bị tàn sát không còn.
Hắn trốn trong giếng nên tránh được một kiếp, bị tăng nhân Thiếu Lâm tự phát hiện và mang về Thiếu Lâm tự thu dưỡng.
Từ nay về sau trên giang hồ ít đi hài đồng vô ưu vô lự, lại nhiều ra một Trảm Ác Tăng ghét ác như cừu, làm cho vô số hung đồ nghe tên đã sợ mất mặt.
Hắn cả đời giết người không tính hết, hắn không nói một câu giết tất cả người đáng chết, hắn giết một người là cứu được mười người, hắn không muốn thế gian này có thê người nào có vận mệnh thê thảm như hắn.
Cho nên Giác Nghiêm cầm dao mổ trong tay, lòng mang từ bi, từ Tiên Thiên giết đến Nguyên Thần, giết ra uy danh Trảm Ác Tăng.
Lúc này cảnh tượng trước mặt hắn lại thay đổi, hắn tàn sát một sơn trại đạo phỉ sau đó rời đi, một hài đồng mười tuổi tránh thoát một kiếp, dùng ánh mắt đầy thù hận nhìn hắn.
Hài đồng này lăn lộn trên giang hồ, đạt được vô số cơ duyên, cuối cùng bởi vì tận mắt nhìn thấy phụ thân mình bị Giác Nghiêm giết chết, trở nên tính tình cực đoan, thủ đoạn tàn nhẫn, cuối cùng trở thành tà ma uy chấn giang hồ, giết người không tính hết, làm cho cả thiên hạ máu chảy thành sông, nguyên nhân bởi vì Giác Nghiêm cho nên tà ma giết vào Thiếu Lâm tự, cũng đồ sát sạch sẽ tăng nhân Thiếu Lâm tự!
Nhìn thấy Thiếu Lâm tự máu chảy thành sông, Giác Nghiêm lập tức gầm lên giận dữ:
- Không!