Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Dự định trong lòng Đường Tiểu Mạt thì Lăng Tu tự nhiên không biết, chẳng qua là cảm thấy ánh mắt Đường Tiểu Mạt nhìn hắn bất chợt trở nên cực kỳ ôn nhu, như là bắn điện vậy, để cho hắn cảm giác có cổ điện lưu chạy ở trên người, không được tự tại.
Giống như hiện tại, đang nghỉ ngơi suốt đêm sau đó bọn họ liền tiếp tục xuất phát, ngồi chỗ ngồi phía sau xe Đường Tiểu Mạt lại cực kỳ ôn nhu nhìn hắn, một khắc cũng không dời ánh mắt.
Lăng Tu quay đầu trừng nàng, tức giận: "Đường Tiểu Mạt, ánh mắt ngươi xảy ra vấn đề a?"
Đường Tiểu Mạt trừng mắt nhìn, lắc lắc đầu nói: "Không có nha."
"Là ta trên người có cái gì a?"
Đường Tiểu Mạt lại lắc đầu: "Cũng không có nha."
Lăng Tu giận dữ: "Đã như vậy, vậy xin hỏi ngươi cuối cùng nhìn ta làm cái gì?"
"Bởi vì Món ăn tình yêu đẹp mà!"
Đường Tiểu Mạt hì hì cười nói, "Rồi lại nói, ta không nhìn Món ăn tình yêu, vậy ta nhìn ai?"
"Không thể nhìn phong cảnh bên ngoài?" Lăng Tu rất bất đắc dĩ nói.
Đường Tiểu Mạt nhìn bên ngoài một chút, vùng đất bằng phẳng, ruộng hoang trống trải cùng một đám tang thi bình thường, lập tức quay đầu lại nói: "Phong cảnh không đẹp, vẫn là Món ăn tình yêu đẹp."
Nói xong, nâng song má, một đôi mắt lại thâm sâu tình ôn nhu ngắm nhìn Lăng Tu, hình như thấy thế nào đều không chán.
"..." Lăng Tu không biết nói gì, hoàn toàn không còn gì để nói đối với Đường Tiểu Mạt.
"Ha ha ha..." Trương Nhất nhịn không được cười to.
Lăng Tu trắng mắt liếc hắn một cái, mang theo một tia trách cứ nói: "Ngươi vui gì?"
"Dựa vào, khó thấy được Lão Lăng ngươi ăn thiệt thòi, còn không cho phép ca vui một chút sao?" Trương Nhất trêu ghẹo nói.
Trên mặt Lăng Tu lan xuất hiện hắc tuyến.
*
Bầu trời đen, ảm đạm không ánh sáng, không khí trầm lặng...
Giữa lúc sắp đến đủ Ninh Thị thì, một chiếc Audi màu đỏ hở mui phát nhạc Rock and roll từ phía sau dùng tốc độ cực nhanh lái tới. .
"DCM , âm nhạc lớn như vậy, con mẹ nó là muốn nhắc nhở tang thi chuẩn bị ăn cơm?" Trương Nhất mắng.
"Sưu ~ "
Chiếc xe màu đỏ hở mui kia chạy như bay qua, Trương Nhất nhìn rõ ràng trên xe là hai trai hai gái.
Mặc dù chỉ vội vã thoáng nhìn, thế nhưng hắn xác định hai nữ nhân kia có vóc người vô cùng nóng nảy, giá trị nhan sắc tương đối, về phần dáng dấp hai người nam ra sao, hắn hoàn toàn thấy không rõ, hơn nữa hắn cũng không quan tâm.
"Sở Ly Nguyệt, họ kéo ra khoảng cách cùng bọn!" Lăng Tu lên tiếng dặn dò.
Chiếc kia màu đỏ xe hở mui làm ra động tĩnh lớn như vậy, cách nó gần quá cũng không phải là chuyện gì tốt, nói không chừng sẽ vì vậy mà rơi vào vòng vây tang thi.
Sở Ly Nguyệt khẽ vuốt cằm, rồi giảm bớt tốc độ xe.
Nhưng làm người ta không tưởng được chính là, chiếc xe màu đỏ hở mui kia cũng thả tốc độ chậm lại, như là cố ý chờ Lăng Tu đuổi theo vậy.
"Mẹ nó, bọn họ đây là ý gì? Chém gió?" Trương Nhất theo bản năng cầm lên Lang Nha bổng.
Lăng Tu nhíu mày, thần tình lãnh túc.
Không bao lâu, hai chiếc xe liền...song song với nhau, ngược lại không phải là Sở Ly Nguyệt không muốn thoát khỏi đối phương, mà là nàng tăng nhanh tốc độ xe, đối phương cũng tốc độ xe, nàng hạ thấp tốc độ xe, đối phương cũng hạ thấp tốc độ xe theo, thủy chung bảo trì...song song cùng xe bọn chúng.
Lái xe ô tô chính là một người tuổi chừng ba mươi, mang mũ màu đen, nhãn thần sắc bén; chỗ ngồi kế bên tài xế là một người hình thể hơi mập mặt tròn, tuổi chừng ba mươi tuổi.
Sau xe là hai nữ nhân có trang phục rất mốt, vóc người nóng nảy, đặc biệt bộ ngực, nhìn rất có cảm giác. Da dẻ trắng non, mặt trái xoan, tựa như nữ lang trong phim tính cảm.
Ở Khu hai chiếc xe...song song, ngồi ở vị trí kế bên tài xế cũng không dừng huýt sáo với Sở Ly Nguyệt, làm ra các loại động tác khiêu khích, cuối cùng còn cởi quần áo, vũ động quần áo lộ cánh tay nhìn chằm chằm Sở Ly Nguyệt. Đột nhiên phát hiện Đường Tiểu Mạt ngồi hàng sau, nhất thời lại hướng Đường Tiểu Mạt ngoắc ngón tay, hèn mọn dâm đãng cười to.
"Lưu ~ manh!"
Đường Tiểu Mạt mắng nhẹ một tiếng, nhanh chóng ôm cánh tay Lăng Tu, sau đó hướng tên kia, làm một cái mặt quỷ.
Trương Nhất trực tiếp cầm lấy cung của Đường Tiểu Mạt, nhắm vào tên kia hung tợn quát: "DCM , cút, bằng không lão tử cho ngươi không thấy được thái dương ngày mai!"
Ở dưới sự uy hiếp, bốn người hơi biến sắc.
Tên lái xe cũng đình chỉ động tác khiêu khích, hướng Trương Nhất giơ ngón tay cái lên biểu thị chịu phục. Sau đó xe tăng tốc độ, rất nhanh thì bỏ ra khoảng cách cùng đám người Lăng Tu.
"Lão Lăng, ngươi nói tên khốn kiếp kia có cắn thuốc không, mẹ nó hưng phấn như thế!" Trương Nhất thả cung lại, hùng hùng hổ hổ nói một câu.
Nhưng ở lúc này, con ngươi Lăng Tu đột nhiên co rút, bởi vì chiếc xe màu đỏ kia dừng phía trước chừng trăm thước, hắn thấy ngồi ở vị trí kế bên tài xế lấy ra một khẩu súng, sau đó cười gằn hướng bọn họ bắn một phát.
"Phanh ~ "
"Cẩn thận!"
Tiếng cùng Lăng Tu thét ra đồng thời vang lên cùng tiếng nổ, Lăng Tu lập tức dùng thân thể ngăn ở trước người Đường Tiểu Mạt.
"Loảng xoảng "
Kính chắn gió ô tô trong nháy mắt bị đánh nát bấy, viên đạn hung mãnh bay xuyên qua vai trái Trương Nhất, tiếp theo lại một đâm vào sau lưng Lăng Tu.
Sở Ly Nguyệt chợt đạp phanh lại, săm lốp xe ma sát trên mặt đất tạo ra âm hưởng bén nhọn, xe ngừng lại rất nhanh.
Vai trái Trương Nhất một mảnh máu tươi, đau đến kêu rên lien tục, hắn cắn răng hung hăng trừng chiếc xe phía trước, mắng từng chữ một: "vương ~ bát ~ đản!"
Vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới cái tên mặt tròn kia n âm hiểm độc ác như thế, chỉ vì một chút ma sát nhỏ liền giết hắn, hắn quả nhiên là phẫn nộ cùng ủy khuất tới cực điểm.
Sở Ly Nguyệt nhanh chóng che vết thương giúp hắn.
"Món ăn tình yêu, ngươi làm sao vậy?"
Đường Tiểu Mạt nhìn sắc mặt tái nhợt, cái trán phủ đầy mồ hôi hột mà thất kinh.
Tay Lăng Tu sờ sau lưng một cái, đưa đến trước mắt vừa nhìn, tất cả đều là máu màu đỏ tươi, nàng ngẩn ra một chút, nhanh chóng vận dụng năng lực của mình trị vết thương giúp Lăng Tu.
"Đầu đạn ở trong thân thể Lăng Tu, yêu cầu phải lấy đầu đạn ra trước, Tiểu Mạt, ngươi trị thương giúp Trương Nhất." Sở Ly Nguyệt nói.
"Ân, tốt!"
Tuy rằng rất lo lắng cho Lăng Tu, nhưng Đường Tiểu Mạt cũng biết Sở Ly Nguyệt nói là sự thực, hai tay khoác lên vai trái Trương Nhất, một tia lục quang nhất thời bao phủ Trương Nhất.
Lúc này, chiếc xe màu đỏ kia cũng quay trở lại, ý đồ rất rõ ràng, là muốn trở về đuổi tận giết tuyệt.
Đôi mắt Sở Ly Nguyệt ngưng lại, tay cầm chiến liêm, làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
Nhưng xe này dừng lại cách mười mấy thước, sau đó bõ chạy nhanh như chớp.
Chuyện gì xảy ra?
Bốn người ngẩn người, sau đó mới phát hiện, xung quanh chẳng biết lúc nào, đã có một đoàn tang thi đang lao tới.