Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 265 - Chương 266: Lôi Kiến Chúa Đi

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 266: Lôi Kiến Chúa đi

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Ở Lăng Tu thét ra lệnh, cầu treo bị để xuống, ở trong nháy mắt đó, Lăng Tu lao ra tựa như một đầu sói đói.

"Món ăn tình yêu, ngươi đi làm gì?"

Khuôn mặt Đường Tiểu Mạt trở nên trắng bệch, Lăng Tu nhằm phía đầu quái vật đáng sợ cao hơn bốn mươi thước kia, như vậy còn có thể sống sao.

Vừa nghị, nàng cũng cố hết sức muốn đi xuống, cho dù chết cũng muốn chết cùng Lăng Tu.

"Trương Nhất, nếu như Đường Tiểu Mạt lao tới, lão tử trở về liền thiến ngươi!" Vừa thông qua cầu treo, đi tới bờ bên kia Lăng Tu quay đầu lại hướng Trương Nhất lớn tiếng kêu lên.

Nghe lời ấy, cả người Trương Nhất giật mình một cái, sau đó đưa ra hai cánh tay chắn đằng trước Đường Tiểu Mạt, mặt lộ vẻ khó xử nói: "Biểu muội, ngươi cũng nghe, cũng đừng làm cho biểu ca ta thành thái giám a!"

"Tránh ra!"

Đường Tiểu Mạt cắn răng ngọc quát lên, hiện tại đâu quản được nhiều như vậy, chỉ cần liên quan đến tính mệnh Lăng Tu, nàng sẽ mất lý trí, thậm chí còn giơ cung lên hướng về phía Trương Nhất.

"Rầm ~ "

Trương Nhất chật vật nuốt xuống một ngụm nước bọt, cả người đổ mồ hôi lạnh: "Biểu muội, ngươi... Ngươi làm cái gì vậy a?"

"Ngươi mau tránh ra!" ánh mắt Đường Tiểu Mạt đỏ một vòng.

"Tỉnh táo, ngươi yên tĩnh một chút, Lão Lăng nếu dám làm như thế, hắn nhất định đã nghĩ ra biện pháp đối phó những thứ này, chỉ là thời gian quá gấp vội vã chưa kịp giải thích với chúng ta a." Trương Nhất khuyên nhủ.

"Ngươi không nên gạt ta, Món ăn tình yêu phải đi đồng quy vu tận cùng đầu đại quái vật kia, hắn sẽ không về được, ngươi mau tránh ra!"

Đường Tiểu Mạt gấp muốn chết, thấy Lăng Tu cầm thùng dầu cùng cái bật lửa, nàng nhận định Lăng Tu muốn đồng quy vu tận cùng quái vật hình người do Kiến biến dị tạo thành, nàng làm sao có thể không nóng nảy, lệ chẩy xuống gò má.

"Dựa vào, sao ta nói thế nào cũng không thông đâu nè, biểu muội ngươi..."

"Oành "

Khi Trương Nhất đang cau mày khuyên bảo Đường Tiểu Mạt thì, Sở Ly Nguyệt liền gõ vào gáy của Đường Tiểu Mạt, lúc này Đường Tiểu Mạt liền ngã xuống, bị Sở Ly Nguyệt đỡ lấy.

Trương Nhất thấy buồn cười, cả người đều sửng sốt, cảm giác nét mặt già nua đến nhịn không được rồi, trong lòng nhịn không được đang suy nghĩ: Mụ trứng, ta sao không nghĩ đến việc đánh ngất xỉu biểu muội nhỉ!

*

Lăng Tu xuất hiện, thoáng cái hấp dẫn sự chú ý của quái vật hình người.

Thân thể khổng lồ như ngọn núi phảng phất như tiếp thu được chỉ lệnh nào đó, khom lưng mở ra bàn tay to hướng tới chỗ Lăng Tu đang lao đi.

Thân thể hoàn toàn là do vài ức Kiến biến dị xếp thành, chúng nó giống như là huyết dịch của quái vật hình người này, bắt đầu khởi động ở bên ngoài thân cùng trong cơ thể, thân thể đụng vào nhau ma sát phát sinh "Xích xích xích" âm hưởng quỷ dị.

Lăng Tu chạy như điên đã sớm phát giác, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy một bàn tay to màu đen chộp tới hướng bản thân, những con kiến ở mặt ngoài bàn tay càng ngày càng rõ ràng.

"Cẩn thận a!"

Tất cả mọi người thấy được đều kinh đổ mồ hôi lạnh cả người.

Giờ khắc này đối với người sống sót bên trong nhà xưởng mà nói, Lăng Tu chính là chủ cứu thế của bọn họ, dùng thân phạm hiểm, dụ dỗ đầu quái vật hình người kia, bằng không lúc này quái vật hình người đã sớm vượt qua con kênh rồi, vài ức Kiến biến dị bò vào nhà xưởng thì bọn họ sẽ bị gặm thành xương trắng trong chớp mắt.

Ánh mắt Lăng Tu ngưng lại, khí thế trên người đột nhiên tang lên, thả người nhảy, tránh hiểm được bàn tay của quái vật hình người.

"Ầm ~ "

Bàn tay to kia nặng nề đập xuống, đập xuống làm bụi bặm phi dương.

Lăng Tu không để ý đến đầu quái vật hình người này, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Kiến Chúa, tốc độ tăng lên đến cực điểm trí bắn tới hướng nó.

"Tê... Tê tê..."

Kiến Chúa tựa hồ như cảm nhận được uy hiếp, phát ra tiếng thét bất an chói tai.

Quái vật hình người hoàn toàn không tiến công nữa, xoay một trăm tám mươi độ, một đôi mắt đen kịt nhìn hướng Lăng Tu, ở chỗ sâu trong ánh mắt, đúng là hai con Kiến biến dị.

Sau đó, thân thể cao lớn đột ngột xoay người lại liền đuổi theo hướng Lăng Tu.

Ngay từ đầu thì tốc độ rất thong thả, nhưng dần dần liền trở nên nhanh hơn, cuối cùng như hoàn toàn nắm giữ được kỹ xảo, hai cánh tay đong đưa phối hợp cùng các bộ phận càng thêm ăn ý.

"Oành" "Oành" "Oành" ...

Thân thể hơn mười tấn bước đi giống như thiên thạch va chạm vào mặt đất, đại địa rung động kịch liệt, tuy nói chỉ là đi bộ, thế nhưng lại càng kéo càng gần khoảng cách với Lăng Tu. chỉ chốc lát liền đi tới phía sau Lăng Tu, hai chân không ngừng đạp hướng Lăng Tu, mà Lăng Tu chỉ có thể không ngừng biến hóa vị trí, sợ bị một cước giết chết.

Có thể không bị giết chết, mà là bị Kiến biến dị gặm, khi quái vật hình người nhấc chân thì, hắn sẽ chỉ còn lại một bộ hài cốt .

Mọi người trong nhà xưởng đều nín thở, mắt không nháy một cái nhìn phía trước, mồ hôi hột lớn như hạt đậu chảy xuống dọc theo cái trán, cuối cùng lưu ở trên khóe miệng, trong lòng mỗi người đều là khẩn trương và lo nghĩ tới cực điểm.

"Mụ... Mụ ~ , ta nếu như Lão Lăng, hiện tại cứt và nước tiểu đã phun hết ra rồi!"

Sắc mặt Trương Nhất ảm đạm, ngây ngẩn cả người, nếu mà đổi lại là hắn, dù cho không bị giết chết, tinh thần cũng sẽ tan vỡ.

Đây chính là một đầu hơn quái vật lớn cao bốn mươi thước a, giống như là sinh linh tà ác bên trong truyền thuyết, đứng xa xa nhìn thôi mà đã khiến cho thần hồn hắn run rẩy dữ dội, chứ đừng nói chi là bị quái vật như vậy đổi theo.

Đôi mắt Sở Ly Nguyệt rung động, nàng không nghĩ ra rốt cuộc Lăng Tu muốn làm gì? Thật chẳng lẽ như Đường Tiểu Mạt nói, là muốn đồng quy vu tận cùng đám Kiến biến dị này?

Nàng âm thầm siết chặt nắm tay, tiêm mi nhíu lại, nàng giống như Đường Tiểu Mạt, tuyệt đối không cách nào tiếp nhận việc Lăng Tu tử vong, bởi vì tới một mức độ nào đó, Lăng Tu là tín niệm của nàng, Lăng Tu cho nàng dũng khí quyết định đi kinh thành tìm kiếm người trong lòng kia.

"Ách a ~ "

Lúc này, Lăng Tu gào thét, hai mắt màu đỏ tươi lóe lên rồi biến mất, tốc độ tăng vọt, tựa như một đạo lưu tinh, dùng chi thế vọt tới gần con Kiến Chúa kia.

Bốn con Kiến biến dị như bốn con chó dữ vọt tới, mở ra hái cái càng chảy nước dãi sềnh sệch đánh về phía hắn.

"Cút ngay!"

Lăng Tu gào to một tiếng, dao gâm hung hãn xuất kích.

Hai con Kiến biến di Xông lên phía trước nhất dị bị chém thành hai nửa, mặt khác hai con Kiến biến dị còn lại chưa phản ứng kịp, Lăng Tu cũng đã đột phá phong tỏa, bàn tay níu lấy Kiến Chúa, kéo Kiến Chúa đi vào sâu trong rừng rậm.

Rống...

Kiến Chúa bị kẹp đi, quái vật hình người tức giận gầm gừ giận dữ đuổi theo vào rừng rậm.

Vô số cây cối bị thân mình của nó đụng gãy, còn có cây bị nhổ tận gốc, thân cây ngã xuống đất, bụi bặm tung bay, nó thật đúng là như một đầu sinh linh tà ác khổng lồ, có lực lượng phá hủy hết thảy.

 

 

Bình Luận (0)
Comment