Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Tứ tiếng xe gắn máy phát ra oanh minh rung trời, dường như mãnh thú gầm thét vọt tới. Chia làm hai tổ, một tổ đối phó Trương Nhất, một ... khác tổ đối phó Lăng Tu.
"Đi mẹ ngươi ~ !"
Khóe mắt Trương Nhất như sắp nứt ra, hai tay cầm thật chặt Lang Nha bổng, nổi giận gầm lên một tiếng đánh hướng một người cầm khảm đao.
"Keng ~ "
Lang Nha bổng mang theo một lực trùng kích hung hãn vô cùng đánh vào khảm đao, tên kia kia chỉ cảm thấy hộ khẩu kịch chấn, lực lượng đáng sợ giống nộ hải phong ba cuốn tới, để cho toàn bộ cánh tay phải hắn tê dại, khảm đao rơi xuống đất, hắn thì bay từ trên xe gắn về phía sau.
Mà một gã khác cầm khảm đao chém thẳng vào cổ Trương Nhất, cánh tay khua chặt, lưỡi đao sắc bén phảng phất có thể chặt đứt cả không khí.
Trương Nhất phản ứng không chậm, thân thể hơi nghiêng, né tránh được, đao phong lạnh như băng, liền xẹt qua cổ của hắn, làm hắn toát mồ hôi lạnh. Sau đó lập tức cầm Lang Nha bổng tiến hành đánh trả, nhưng lại theo không kịp tốc độ xe máy, thất bại.
Bên kia...
Tên kìa cùng một người thủ hạ một trái một phải xông đến trước mặt Lăng Tu, khảm đao sáng lên chào hỏi hướng người Lăng Tu. Ở trong mắt bọn họ, Lăng Tu đã nghiễm nhiên là một người chết, bọn họ tin tưởng hai dưới đao này đi xuống, lúc này Lăng Tu sẽ bị mất mạng.
Nhưng ngay khi khảm đao bọn họ gần phải đụng chạm đến thân thể Lăng Tu thì, đầu Lăng Tu bỗng dưng ngẩng lên, một đôi con ngươi màu đỏ tươi nhìn bọn họ, giờ khắc này, phảng phất như Quỷ Môn quan đã mở ra, khí tức tà ác tuôn ra, uy áp kinh khủng để cho bọn họ cảm thấy hít thở không thông.
Hắn... Tại sao ánh mắt của hắn là màu đỏ? !
Hai người hoảng hốt, rơi vào kinh ngạc, nhưng khi bọn họ sững sờ, hai bàn tay to trắng nõn như Quỷ Trảo vòng qua khảm đao bắt được cổ của bọn họ, ngay sau đó một cổ lực mạnh bàng bạc cuộn trào mãnh liệt tới.
Hai người còn chưa phản ứng kịp, thân thể rời khỏi xe máy, bị Lăng Tu bóp cổ hung hăng nhấn hướng xuống mặt đất.
Cường thế! Không thể chống đối!
Gáy hai tên này chấm đất, lực đập cường đại nhất thời để cho xương cổ bọn họ phát ra âm thanh "Ca ca", đau nhức truyền khắp toàn thân, miệng bọn họ phun máu tươi, khảm đao trong tay sớm bay ra ngoài, xe máy của bọn họ không người điều khiển nhưng vẫn lao đi ra ngoài hơn mười Mét sau đó mới ngã xuống đất.
Nhìn hai mắt màu đỏ tươi, Lăng Tu giống một ma quỷ, con ngươi hai người đột nhiên co rút, sợ đến sắc mặt trắng bệch, ngay cả đau đớn cũng tạm thời quên đi, trong lòng chỉ nghĩ: Này... Đây tột cùng là quái vật gì vậy!
"Các ngươi ở chỗ nào?"
Ánh mắt Lăng Tu lạnh xuống, thanh âm không mang theo chút tình cảm nào. Bất kể là những người này hay là người phía sau bọn hắn, hiện tại hắn sẽ không muốn buông tha một ai.
"Ta... Chúng ta ở tiểu khu..." Tên thủ ha sợ hãi run run hồi đáp.
"Đừng có giết ta, van cầu ngươi, chúng ta... Chúng ta là bị ép!"
Tên này đau khổ cầu xin, ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía Đường Tiểu Mạt, rồi nói tiếp, "Không đoạt cô gái kia về, chúng ta... Chúng ta đều có thể bị ăn thịt, hắn... Hắn có thể khống chế... Khống chế tang thi..."
Nhãn thần lộ ra sợ hãi thật sâu, trên mặt không có chút huyết sắc nào.
"Hắn là ai?" Lăng Tu hai mắt híp lại.
"Các ngươi cũng biết, hắn chính là trương... Trương Quân Lăng!".
Trương Quân Lăng? !
Được nghe lời ấy, con ngươi màu đỏ tươi kịch liệt lóe ra một cái, có thể khống chế tang thi, như vậy nói cách khác lúc trước Trương Quân Lăng là đang diễn kịch, mà mục đích, là muốn tiếp cận Đường Tiểu Mạt.
Vừa nghĩ, lửa giận "Tăng tăng tăng" bốc lên, sát khí tràn ra, năm ngón tay đột nhiên co rút, kèm theo hai âm thanh"Răng rắc", tráng hán cùng thủ hạ của hắn liền đi đời nhà ma, trong ánh mắt còn lộ ra sợ hãi thật sâu cùng mờ mịt.
Còn tên thấy thế, sợ đến cưỡi xe máy chạy trốn.
Đường Tiểu Mạt phản ứng kịp, giơ cung lên bắn ra một mũi tên, nàng dự phán không có lỗi, mũi tên nhọn cũng không có bắn lệch, chỉ là mới có cây đèn đường đỡ một cái, cho nên mũi tên này không có thể bắn trúng tên kia.
Mà tên kia đã trốn ra khỏi phạm vi xạ kích, nàng chỉ đành buông tha, nhanh chóng chạy đến trước mặt Lăng Tu.
Nhìn Lăng Tu cánh tay trái chẩy máu, nàng đau lòng không nói ra được, nói cái gì cũng không nói, mím môi đỏ mọng ôm cánh tay Lăng Tu, dùng năng lực của nàng, trị vết thương trên cánh tay Lăng Tu.
Năng lượng lục quang nhu hòa không chỉ có năng lực trị thương, còn trấn an nội tâm giết chóc cùng tâm tình của Lăng Tu, màu đỏ tươi trong mắt hắn dần dần rút đi.
"Món ăn tình yêu, còn đau không?" Đường Tiểu Mạt ngẩng đầu, đau lòng hỏi.
Lăng Tu lắc đầu, lập tức dùng răn dạy giọng nói nói: "Hiện tại hiểu ta nói lúc trước là có ý gì không?"
"Ân, sau này gặp lại chuyện như vậy, ta tuyệt sẽ không hạ thủ lưu tình." Đường Tiểu Mạt trịnh trọng gật đầu nói.
Nhìn nàng, trong lòng Lăng Tu tràn đầy vẻ yêu thương, đưa tay phải sờ đầu của nàng, Đường Tiểu Mạt lại cho là sắp bị gõ đầu, liền theo bản năng đưa hai tay che đầu.
"Làm gì? Cũng không phải muốn gõ ngươi!" Lăng Tu tức giận.
Không phải là gõ ta?
Đường Tiểu Mạt ngẩn người, hình như nghĩ tới điều gì, mắt sáng ngời: "Món ăn tình yêu, ngươi là cảm thấy ta đặc biệt đáng yêu, muốn sờ sờ đầu của ta nha?" Chủ động đem đầu tiến đến trước mặt Lăng Tu, gương mặt đỏ bừng nói, "Món ăn tình yêu, chỉ cần ngươi muốn sờ, ta... toàn bộ than thể của ta ngươi đều có thể sờ!"
Nói xong, mắc cỡ không còn hình dáng, hai tay che gương mặt nóng hừng hực.
Nghe lời ấy, nguyên bản Lăng Tu còn muốn sờ sờ đầu Đường Tiểu Mạt nhất thời là bị tiêu tan mất, trực tiếp thưởng Đường Tiểu Mạt một cái gõ đầu, đem Đường Tiểu Mạt đang xuân tâm nhộn nhạo kéo về thực tế.
"Món ăn tình yêu, ngươi làm gì nha? Đau quá!" Bưng đầu đau đớn, vểnh cái miệng nhỏ nhắn u oán ủy khuất hướng Lăng Tu hỏi.
Lăng Tu cũng không giải thích cái gì, mà Trương Nhất đang đi tới.
Giận dữ nói: "Lão Lăng, chúng ta đừng làm cái gì, khiến cho những thứ này tự sinh tự diệt sao?, mẹ nó, lần đầu tiên tha cho bọn họ không nghĩ tới còn dám tới lần thứ hai, thật coi chúng ta là bùn hay sao!"
"Bọn họ là bị Trương Quân Lăng bức bách đến đây." Lăng Tu nói.
Cái gì...
Trương Nhất cùng Đường Tiểu Mạt nhất tề sửng sốt, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc nồng nặc, nghĩ thầm: Đây là chuyện gì xảy ra!
Lăng Tu chỉ vào thi thể tiếp tục giải thích: "Hắn nói Trương Quân Lăng có thể khống chế tang thi."
"Năng lực khống thi? Con mẹ nó còn loại chuyện này?" Trương Nhất kinh ngạc mở to hai mắt.
"Ở thời mạt thế này, không có chuyện gì không có khả năng."
Lăng Tu khẽ thở dài một cái, nhìn phía Đường Tiểu Mạt, dặn dò, "Đường Tiểu Mạt, rời khỏi Sơn Thị trước, ngươi cũng không rời ta một tấc, có nghe hay không?"
"Ân, tốt." Đường Tiểu Mạt gật đầu, trực tiếp nắm chặt tay Lăng Tu.
"..." Lăng Tu nói.