Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Khí thế như Dã Lang hổ báo!
Hai chân đạp xuống chỡ nào của mặt đất thì chỗ đó đổ nát, đối với Trương Quân Lăng mà nói, thời khắc này Lăng Tu giống như là một ngọn núi đang lao đến hướng hắn, cái loại cảm giác áp bách kinh khủng này, làm hắn không có chỗ nào che giấu, phảng phất như bị một đầu dã thú khát máu cực độ đang theo dõi hắn.
"Ngăn trở hắn!" Trương Quân Lăng kinh hoảng quát to một tiếng.
Rống...
s2 phát ra một tiếng rít gào rung trời, chủ động đón Lăng Tu.
Lăng Tu không né tránh, tốc độ bạo tăng, tóc tím phất động, con ngươi màu đỏ tươi lóe ra kịch liệt, biểu tình trên mặt đạm mạc tựa như hàn băng nghìn năm.
"Răng rắc răng rắc ~ "
Hình thể hai bên sai biết rất lớn đập vào cùng một chỗ, kèm theo mấy tiếng đầu khớp xương gãy cùng với tiếng kêu rên thê lương, thân thể s2 như một tòa núi nhỏ bị đầu tàu đụng một cái, cấp tốc quẳng về phía sau.
Trương Quân Lăng hoảng sợ trợn to hai mắt ngẩng đầu nhìn s2 bay qua đỉnh đầu hắn, đại não tạm thời mất đi năng lực suy tư, đây là chỗ dựa lớn nhất của hắn, càng là đối tượng hắn nói chuyện khi cô độc buồn chán, hắn thân thiết xưng hô nó là "Gấu", tuy rằng nó sẽ không nói, nhưng ở trong lòng hắn là một cái bằng hữu để thổ lộ tình cảm.
"Oành ~ "
Một tiếng trầm đục, thân thể s2 cao lớn nện xuống, bụi bặm bay tán loạn, khung xương to lớn của s2 đứt từng khúc, toàn thân thể da tróc thịt bong, lộ ra mô liên kết dầm dề máu, có địa phương còn có thể thấy xương trắng. Nó thống khổ tru lên, toàn thân đã không cách nào nhúc nhích, bình thường nó là bá chủ một phương lúc này lại thê thảm đến vậy.
"Gấu!"
Trương Quân Lăng trầm thống hét một tiếng, nếm được tư vị đau lòng, nhưng lúc này, một cổ khí tức lãnh liệt kéo tới hướng cổ của hắn. Nhìn lại, một bàn tay ảm đạm không có chút huyết sắc nào tựa như U Minh Quỷ Trảo tiến lại đây, ngón tay đen kịt lộ ra khí tức tà ác âm trầm.
Sát khí bén nhọn giống thực chất hóa chảy ra từ đầu ngón tay, xuyên thấu vào linh hồn của hắn!
Trương Quân Lăng đang chuẩn bị nhanh chóng thối lui, cái cổ đã bị tay phải Lăng Tu bóp, ngón tay đen kịt tựa như lưỡi dao đâm vào cổ của hắn, máu tươi tuôn ra.
Hắn ra sức giãy dụa, chống lại, thống khổ hít thở không thông để cho khuôn mặt hắn đỏ lên rất nhanh, đón nhận cặp màu đỏ tươi của Lăng, hắn có cảm giác sợ hãi không nói ra được, hắn thật không có nghĩ đến, đối phương sẽ mạnh mẽ và đáng sợ như vậy.
Lăng Tu cũng không có kết thúc tính mạng của hắn ngay, mà là chậm rãi siết chặt năm ngón tay, muốn cho hắn thể nghiệm cảm giác tử vong tới gần.
Miệng mũi Trương Quân Lăng bắt đầu chẩy máu, trán nổi lên gân xanh, tròng trắng mắt hiện đầy tơ máu như mạng nhện, nhưng sự cầu sinh của hắn lại vô cùng cường liệt, cho nên vẫn còn đang liều mạng giãy dụa.
"Oa... Oa oa..."
Lúc này, vang lên một trận tiếng quạ đen kêu to.
Khuôn mặt Trương Quân Lăng đầy tuyệt vọng nhất thời hiện lên tia hi vọng, hắn hai mắt nhắm nghiền, một loại ba động năng lượng vô hình hóa thành một luồng sợi tế ty hướng đám quạ đen biến dị trên mái nhà, mỗi một con quạ đen bị điều khiển thì mắt trở nên xám trắng, không bao lâu, quạ đen trong phương viên hai km bên bị hắn điều khiển.
"Ta... Là … Vương nơi này!"
Cắn chật răng nói một tiếng, Trương Quân Lăng bỗng dưng mở hai mắt ra.
Trong sát na gió nổi mây phun, vài quạ đen biến dị tiếp thu được mệnh lệnh của hắn, hội tụ thành một đám màu đen to lớn, tựa như vân yêu cuồn cuộn xẹt qua phía chân trời, trùng kích hướng Lăng Tu.
Tiếng hý bén nhọn, làm màng tai đau đớn!
Đường Tiểu Mạt canh giữ ở bên cạnh Trương Nhất nhịn không được bưng kín hai lỗ tai, kinh ngạc nhìn hình ảnh kinh tâm động phách này. Thời đại này thực sự đã thay đổi, trước đây chỉ có thể thấy hình ảnh này ở trong phim, nhưng giờ lại sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt.
Tuy rằng thần trí Lăng Tu mơ hồ, nhưng bản năng bảo vệ mình cũng vẫn còn.
Đối mặt với đám quạ đen điên cuồng kéo tới, hắn chỉ đành buông Trương Quân Lăng ra, như một đạo huyễn ảnh lui về phía sau hơn mười thước. Mà quạ đen biến dị hiển nhiên không có buông tha, lướt sát mặt đất, đan xen vào nhau, điên cuồng hí lên tiếp tục phóng hướng hắn.
Màu đỏ tươi trong mắt kịch liệt lóe một cái, móng tay trên mười ngón tay Lăng Tu cấp kéo dài ra năm sáu centi mét, tựa như cương đao màu đen sắc bén vô cùng, hoạt động cái cổ một chút, hắn liền chủ lao vào đám quạ đen biến dị.
"Bá bá bá ~ "
Móng tay như đao, đụng chạm đến quạ đen biến dị, thân thể nó liền bị kéo thành mảnh nhỏ trong nháy mắt.
Lăng Tu ra chiêu càng ngày càng sắc bén, càng ngày càng hung tàn, lông chim màu đen, máu loãng, huyết nhục vụn vặt... Rơi xướng tựa như nước mưa vậy, trên mặt đất phủ đầy thi thể quạ đen biến dị sứt mẻ không chịu nổi, mùi máu tươi dày đặc tựa như sương mù nơi này.
Năm sáu chục con quạ đen biến dị bay về phía Trương Quân Lăng, cái vuốt bắt lấy quần áo hắn, hợp tác vỗ cánh, thân thể Trương Quân Lăng liền chậm rãi bay lên trời, cuối cùng ngưng lại ở độ cao hơn hai mươi thước trên không trung, hai chân hơi giang rộng ra, đúng như một quân vương giá lâm.
Trên cổ có năm lỗ máu còn đang chảy máu, sắc mặt của hắn nhìn có chút tái nhợt, nhìn Lăng Tu đang hung hãn đối phó quạ đen biến dị, trong mắt của hắn tràn đầy kiêng kỵ cùng sợ hãi, tự lẩm bẩm: "Thực sự là đầu quái vật đáng sợ!"
Bất quá không quan hệ... Chỉ cần bắt Tiểu Mạt tỷ trở về là được rồi.
Mặt Trương Quân Lăng lộ điên cuồng vẻ, ánh mắt quét về phía Đường Tiểu Mạt đang lo lắng nhìn Lăng Tu, khóe miệng lướt ra một cái nụ cười âm trầm: "Tiểu Mạt tỷ, trở về với ta, làm trong nguyện vọng của mẹ ta đi. Nếu mà ngươi còn có thể trị tốt cho mẹ ta, ta sẽ vĩnh viễn bảo hộ ngươi, cho dù là bỏ cả sinh mệnh này!"
Khi hắn ra lệnh, năm sáu chục con quạ đen biến dị bay hướng Đường Tiểu Mạt.
Đường Tiểu Mạt chú ý vào trên người Lăng Tu đang chiến đấu cùng vô số quạ đen biến dị, thẳng đến khu năm sáu chục con quạ đen biến dị giáng xuống từ trên trời, cái vuốt tóm lấy nàng bay lên không nàng mới phát giác, không khỏi quá sợ hãi, hô hoán Lăng Tu: "Món ăn tình yêu, Món ăn tình yêu..."
Nàng căn bản không cách nào chống lại, hai chân rời khỏi kiên cố mặt đất.
"Không nên chống cự, không có ích lợi gì, ngoan ngoãn đi theo ta, làm Vương Hậu của ta!" Trương Quân Lăng cười đắc ý hẳn lên, khuôn mặt có chút âm trầm cùng cuồng vọng.
Nhưng ở lúc này, một con bàn tay to đột nhiên duỗi lên, bắt được chân Đường Tiểu Mạt, một lần nữa kéo Đường Tiểu Mạt xuống mặt đất.
"Hắn dĩ nhiên..."
Biểu tình trên mặt Trương Quân Lăng đọng lại, trợn to hai mắt, có chút khó có thể tin nhìn Trương Nhất ngăn cản Đường Tiểu Mạt bay về phía hắn, trong lòng không tin, cái người này vốn phải biến thành Tang Thi, lại sống lại một lần nữa, hơn nữa hình dạng cũng không thay đổi, vết thương trên cổ cùng vai lại khỏi rồi.
"Biểu ca? !"
Đường Tiểu Mạt cũng kinh ngạc nhìn Trương Nhất ngồi dậy, hắn không có chút biến hóa nào, thế nhưng lại khiến người ta một loại cảm giác rất không giống, cụ thể là không giống ở đâu, nàng lại không nói ra được.
"Thế nào, là biểu ca đẹp trai hơn, cho nên không nhận ra được?"
Trương Nhất cười hắc hắc nói, chậm rãi ngẩng đầu lên, con ngươi nguyên bản là màu đen, khi hắn ngẩng đầu lên thì biến thành màu lục sắc.