Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Mưa vẫn rơi xuống, dính ướt mặt đất, lá cây, kiến trúc...
Giữa Sơn Thị, tràn ngập mùi máu tươi, Lăng Tu ôm Đường Tiểu Mạt hôn mê, như một ma vương cái thế đứng lặng tại giữa thiên địa. Hắn không có bất kỳ ý thức gì, chỉ là khi nhìn thấy Đường Tiểu Mạt xuất hiện nguy hiểm, thì bản năng sinh ra phẫn nộ cùng sát ý.
Thấy nguy hiểm của Đường Tiểu Mạt được giải trừ, Trương Quân Lăng lặng yên thở phào nhẹ nhõm, nhưng một giây kế tiếp hắn liền sợ đến sắc mặt xanh xám, chỉ cảm thấy một cảm giác lạnh từ thiên linh cái quán thâu lòng bàn chân, toàn bộ thân thể đều là một mảnh băng lãnh, bởi vì cặp màu đỏ tươi kia, lúc này đang nhìn hắn.
Đón nhận ánh mắt Lăng Tu, hắn có cảm giác rợn cả tóc gáy, lông tơ cả người dựng thẳng lên. May mà, Lăng Tu cũng không có công kích hắn, hơn nữa khi Lăng Tu ôm Đường Tiểu Mạt, khí tức lành lạnh đáng sợ này liền từ từ tiêu tán, không cuồng bạo nữa, lại càng không có nữa cường đại cảm giác áp bách.
Tới cuối cùng, cả người bình tĩnh lại, vẫn không nhúc nhích, tuy rằng con ngươi vẫn màu đỏ yêu dị, nhưng để người ta có một loại cảm giác cả người lẫn vật đều vô hại!
"cấp C, hắn... Hắn lại biến thành cấp C. Này... Đây tột cùng là chuyện gì xảy ra, lẽ nào cô gái kia có thể áp chế thực lực của hắn sao?" Sĩ quan phụ tá trẻ tuổi nhíu lông mày, tựa như thấy được chuyện không thể tưởng tượng nổi, vẻ mặt khiếp sợ.
"Hưu ~ "
Nhưng lúc này, một tia laser màu đỏ xuyên thấu qua ngoài ngực hắn, hắn cúi đầu, nhìn máu tươi chậm rãi chẩy ra, biểu tình đọng lại, cả người ngã trên mặt đất.
"Phác thông "
Nước mưa rơi xướng, sĩ quan phụ tá trẻ tuổi trợn tròn hai mắt, chết không nhắm mắt, trong ánh mắt lộ ra nghi hoặc nồng nặc.
Đến tận đây, tiểu đội của tập đoàn evo đã bị diệt toàn quân, chỉ để lại trang bị đầy đất cùng một phi cơ trực thăng chim ưng biển.
Súng trong tay Trương Nhất rớt xuống đất, ngẹo đầu, cuối cùng nằm trên mặt đất hôn mê. Nếu không phải vì một cổ ý chí ngoan cường liều mạng chống đỡ, hắn sớm đã hôn mê, dù sao mũi thuốc tiêu trừ có uy lực thật sự là quá cường đại, giống như là một thứ có thể hòa tan đầu khớp xương, hòa tan toàn bộ đầu khớp xương toàn thân hắn.
Cùng lúc đó, Lăng Tu cũng đã tiêu hao hết thể lực ngã trên mặt đất, ở trong nháy mắt hắn ngã xuống, tóc màu tím biến thành màu đen, ám ban như phù chú tà ác nào đó từ xưa trên mặt đã nhanh chóng thu liễm trở về cổ không còn thấy tung tích, hiển lộ ra gương mặt trắng nõn.
Sau một phen xóc nảy, Đường Tiểu Mạt tỉnh lại từ hôn mê thức, mở mắt, thấy bản thân nằm ở trong lòng Lăng Tu, nước mưa làm ướt toàn thân nàng và Lăng Tu, nàng nhẹ nhàng kêu tên Lăng Tu, nhưng Lăng Tu vẫn nhắm hai mắt, không có phản ứng chút nào.
Lại nhìn quanh một vòng, phát giác nhân viên của tập đoàn EVO chết hết, biểu ca Trương Nhất của nàng cũng nằm ở bên cạnh phi cơ trực thăng sinh tử chẳng biết, sau đó lại phát hiện Trương Quân Lăng đang đi từ từ đến hướng nàng, tang thi chung quanh cũng dần dần tới gần theo Trương Quân Lăng.
Đường Tiểu Mạt kinh hoảng lo lắng tới cực điểm, nhắm mắt lại, sử dụng năng lực của mình đối với Lăng Tu, nhất thời một mảnh lục quang nhu hòa bao phủ nàng và Lăng Tu ở bên trong. Nàng vốn đã hết sức suy yếu, lúc này lại tiêu hao tinh khí thần, khuôn mặt xinh đẹp của nàng liền trở nên tái nhợt không gì sánh được, ngay cả môi hồng cũng trở nên trắng bệch, lộ ra vẻ hết sức tiều tụy cùng nhu nhược.
"Món ăn tình yêu mau tỉnh lại, mau tỉnh lại a!" Trong lòng nàng đang lớn tiếng hô hoán.
Lúc này Trương Quân Lăng đối với nàng mà nói, không thể nghi ngờ là tồn tại nguy hiểm nhất.
Mà Trương Quân Lăng mặc dù biết Đường Tiểu Mạt đang trị liệu Lăng Tu, nhưng không có lá gan bước nhanh tới ngăn cản, chỉ là thận trọng tới gần, bởi vì Lăng Tu mang cho hắn sợ hãi, để cho hắn hai chân vẫn còn run đến bây giờ, hắn e ngại người nam nhân kia.
Cách Lăng Tu ba bốn Mét thì dừng lại, phát giác Lăng Tu cũng không có tỉnh lại, không khỏi thở ra một hơi thở thật dài, nói: "Tiểu Mạt tỷ, đi theo ta đi, chỉ cần ngươi đáp ứng làm lão bà của ta, ta tuyệt sẽ không làm khó Lăng Tu ca cùng Phi ca."
Đường Tiểu Mạt không để ý tới hắn, chỉ từ từ nhắm hai mắt, tiêu hao tinh khí thần trị liệu cho Lăng Tu nên thân thể suy yếu không chịu nổi. Nước mưa làm ướt tóc nàng, tuột xuống theo gò má của nàng, thân thể khẽ run, lộ ra vẻ động nhân, để cho người ta không ngừng sinh ra ý thương tiếc.
"Tiểu Mạt tỷ, Lăng Tu có gì tốt, ngươi cũng thấy đấy, hắn là đầu dã thú đáng sợ, khả năng một ngày kia liền phát cuồng mà không cẩn thận giết ngươi, theo hắn, ngươi vĩnh viễn sẽ phải lo lắng hãi hùng."
Trương Quân Lăng bước một đến gần Đường Tiểu Mạt, "Ta tuy rằng nhỏ hơn ngươi, thế nhưng ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi, ở Sơn Thị, không có người nào có thể thương tổn ngươi, chúng ta có thể tại đây hạnh phúc bên nhau đến già."
Đi tới phía sau Đường Tiểu Mạt, tay phải đưa về phía vai Đường Tiểu Mạt, bởi vì sắp đụng chạm đến nữ nhân mình thích, hắn cực kỳ khẩn trương, tay không tự chủ được mà run nhè nhẹ. Nhưng ở lúc này, hắn thấy Lăng Tu đang nhắm mắt bỗng dưng mở mắt ra, ngay sau đó một cái ánh mặt đỏ tươi lạnh như băng nhìn hắn.
Cùng lúc đó, một bàn tay ảm đạm không có chút huyết sắc nào, tóm về phía cổ họng của hắn.
Sát ý lành lạnh ngưng tụ ở đầu ngón tay!
Hai mắt Trương Quân Lăng trợn to, toàn than toát mồ hôi lạnh, bất quá hắn rất nhanh, phản ứng cũng không chậm, hai chân chợt đạp một cái xuống mặt đất, cả người liền nhảy về phía sau ba bốn thước.
Hắn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Lăng Tu đã ngồi thẳng lên, lạnh lùng nhìn mình chằm chằm, chật vật nuốt nước miếng một cái. Đột nhiên nhận thấy được một cổ nhiệt lưu từ nơi cổ họng chảy ra, giơ tay lên chạm một cái đặt ở trước mắt nhìn, nhất thời ngốc lăng ở tại chỗ, trên tay đều là máu tươi. Thế mới biết, mới vừa rồi tử thần thoáng lướt qua hắn, nếu như trễ hơn nửa giây, cổ họng của hắn sẽ bị Lăng Tu xé rách một khối huyết nhục lớn.
"Ta... Ta còn sẽ trở lại!"
Trương Quân Lăng không dám sẽ ở lại nơi này nửa khắc, sợ hãi đối với Lăng Tu đã chiến thắng tất cả, bỏ lại một câu quật cường không chịu thua sau đó xoay người liền chạy, tang thi cũng ỉu xìu chạy theo hắn, không bao lâu, chung quanh đây liền trở nên vắng vẻ, ngoại trừ tử thi đầy đất, cũng chỉ còn lại có ba người Lăng Tu.
"PHỐC ~ "
Lăng Tu phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của hắn lại lần nữa khôi phục thành hai màu trắng đen.
Chỉ là cả người vô cùng suy yếu, không hế có nửa điểm khí lực, vừa mới rồi vì hù Trương Quân Lăng, hắn đã dùng hết tia khí lực cuối cùng.
"Món ăn tình yêu, ô ô ô..."
Đường Tiểu Mạt thực sự cho rằng sau khi tỉnh lại sẽ không còn được gặp lại Lăng Tu, loại tâm tình này, để cho nàng cố hết sức ôm Lăng Tu, đầu chôn ở trong lồng ngực của Lăng Tu khóc thất thanh.
Lăng Tu ngẩn người, không nói gì, trở tay run ôm nữ nhân như con nai con đang lẩy bẩy này, nhẹ nhàng vỗ sau lưng của nàng an ủi nàng. Cảm thụ được nhiệt độ cơ thể của nhau, cảm thụ được tim đập, cảm thụ được hô hấp... Hết thảy đều trở nên yên tĩnh, trở nên tường hòa.