Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Đối mặt với thỉnh cầu của Trương Quân Lăng, không nói hiện tại Đường Tiểu Mạt đang cảm mạo nóng sốt, dù cho Đường Tiểu Mạt ở trạng thái tốt nhất, Lăng Tu cũng sẽ không đồng ý, ai biết Trương Quân Lăng nói là thật hay là giả, hoặc căn bản là một cái cạm bẫy, không có giết chết hắn cũng đã là đặc biệt khai ân.
Cho nên Trương Quân Lăng bị đuổi ra ngoài không chút nghi ngờ nào, bất quá hắn nhưng không có rời đi, mà là trực tiếp quỳ gối bên ngoài, tùy ý để nước mưa vỗ vào thân. Quỳ đến hừng đông, thân thể lạnh run, môi trở nên trắng bệch, lung lay lắc lư như tùy thời có thể té trên mặt đất.
Trương Nhất thoạt nhìn vô cùng lợi hại, nhưng trong lòng thì rất mềm yếu, nhìn thấy dáng vẻ Trương Quân Lăng như vậy, hắn thực sự có chút không đành lòng.
"Lão Lăng, tiểu độc tử này bây giờ lại có chút thương cảm a, hơn nữa quỳ bên ngoài đến hừng đông, có thể rất xác định hắn không phải là muốn hại chúng ta. là bệnh tình mẹ nó nguy kịch, tới cầu chúng ta trợ giúp."
"Cho nên phải làm sao?" Lăng Tu quay đầu lại nhàn nhạt hỏi.
"Cho nên chúng ta đi giúp hắn một chút có được hay không?"
Đường Tiểu Mạt lúc này cũng đã đi tới, ôm cánh tay Lăng Tu nhẹ nhàng nói.
"Đường Tiểu Mạt, ngươi khỏi bệnh rồi?"
"Ân, được rồi."
Đường Tiểu Mạt cười như hoa, ngọt ngào nói, "Là thuốc của Món ăn tình yêu dùng tốt, sau khi ta uống xong ngủ một giấc, hiện tại đã không còn cảm thấy không thoải mái, cảm tạ Món ăn tình yêu!"
Lăng Tu không nói gì thêm, nếu Đường Tiểu Mạt nguyện ý giúp, hắn cũng liền thầm chấp nhận.
Thu thập một chút vật tư trên phi cơ trực thăng, lại lấy một khẩu súng, lại tháo tất cả các hộp pin của các khẩu súng khác xuống, cứ như vậy thì Đường Tiểu Mạt có thể sử dụng súng này torng thời gian rất lâu .
Trước khi đi, còn kích nổ phi cơ trực thăng.
Nhìn một đám khói hình nấm bay lên, Đường Tiểu Mạt không hiểu hỏi: "Món ăn tình yêu, tại sao phải nổ nó?"
"Rất dễ hiểu nha, trên phi cơ trực thăng có trang bị hệ thống định vị gps, không phá hủy nó, tập đoàn evo sẽ có khả năng tìm đến, nếu để cho bọn họ xác định tung tích của chúng ta, tình huống có thể sẽ không tưởng tượng được."
Trương Nhất lên tiếng giải thích, "Tình thế bây giờ là rất tốt, địch ngoài sáng ta trong tối, quyền nắm giữ chủ đạo ở trong tay của chúng ta."
Lăng Tu gật đầu, thầm chấp nhận thuyết pháp của Trương Nhất, hắn làm như vậy, đúng là vì để tránh mình bị bại lộ ở trong tầm mắt tập đoàn evo, dù sao tập đoàn evo có thực lực mạnh như thế nào hắn hoàn toàn không rõ, phải nghiêm mật phòng bị.
Sau khi mưa lớn cả đêm, từng ngọn cây cọng cỏ ở Sơn Thị đều trở nên rõ như kiếng. Theo Trương Quân Lăng đi, rốt cục đã tới một tiểu khu.
Kiến trúc nơi này đều có chút cổ xưa, hoàn cảnh tốt, trường đầy cây cỏ xanh biếc, hoa tươi, vừa đi vào cái tiểu khu này, đã nghe đến một mùi hoa nhàn nhạt. Yên tĩnh, tường hòa, không có thi thể hư thối, cũng không có mùi hôi thúi khó ngửi.
Tại trong tiểu khu, có thật nhiều phụ nữ trung niên, tên kia nhàn nhã tản bộ ở trên đường, một ít lão nhân chơi cờ tướng ở trong đình, bác gái thì ở múa ương ca... Nơi này, phảng phất như tự thành một giới, hoàn toàn không bị Thời mạt thế sở xâm nhiễm, giống như đúc trước khi tai nạn phủ xuống.
Mỗi một người nhìn thấy Trương Quân Lăng, đều thân thiết chào hỏi hắn, gọi hắn là "Quân lăng" .
Như thế để cho ba người Lăng Tu có một nhận thức mới với Trương Quân Lăng, rất rõ ràng, những người này mặc dù có thể an hưởng sinh hoạt thái bình ở chỗ này, đều là bởi vì có Trương Quân Lăng phù hộ.
"Tiểu độc tử, ngươi rất tốt, nếu không phải là lúc trước ngươi đánh chủ ý biểu muội của ta, lão tử tuyệt đối sẽ nhận ngươi làm tiểu đệ." Trương Nhất tùy tiện nói với Trương Quân Lăng.
Trương Quân Lăng xoa cái ót, lúng túng cười cười không gì sánh được, cũng là không biết nên nói cái gì nói mới tốt. Hắn là hoàn toàn chịu phục, tuy rằng trong lòng vẫn có chút ý kiến đối với Đường Tiểu Mạt, nhưng hắn cũng chỉ có thể ngẫm lại.
Đi tới một cái trong tứ hợp viện.
Hai nữ tử tuổi chừng ba mươi vội vã ra đón, thần sắc hốt hoảng nói: "Quân lăng, mẹ ngươi nhanh... Không nhanh được!"
Nghe vậy, Trương Quân Lăng lập tức vọt vào một phòng.
Ba người Lăng Tu đi vào theo, ánh sáng trong phòng thập phần ảm đạm, cảnh tượng tiêu điều. Treo trên vách tường là hình chụp chung cảu Trương Quân Lăng cùng một người phụ nữ.
Rất ngăn nắp sạch sẽ.
Trên giường, lẳng lặng có một nữ nhân.
Nữ nhân trắng nhợt, khuôn mặt tiều tụy, nhưng ngũ quan lại rất tinh xảo, nếu không phải bởi vì liệt lâu, tuyệt đối là nữ nhân xinh đẹp. Trương Quân Lăng nắm chặt tay của nữ nhân, rơi lệ: "Mẹ, mẹ..."
Hắn không ngừng hô hoán nữ nhân, nhưng nữ nhân lại từ từ nhắm hai mắt không có phản ứng chút nào, một mảnh tĩnh mịch.
"Tiểu Mạt tỷ, mau cứu mẹ ta, van cầu ngươi, van cầu ngươi!"
Lúc này Trương Quân Lăng chính là cái hài tử, thân thể kịch liệt run rẩy, không có còn khí thế hung hăng vênh váo lúc trước.
Đường Tiểu Mạt không có chần chờ, bước nhanh về phía trước, cầm tay nữ nhân kia, nhắm mắt lại, lục quang nhè nhẹ nhu hòa từ lòng bàn tay dũng mãnh tiến vào thân thể của nữ nhân này, hóa thành từng cổ khí tức mát lạnh, làm dịu tứ chi bách hài.
Thế nhưng, năng lực của nàng cũng không phải cái thương thế nào cũng có thể chữa.
Cũng tỷ như trái tim bị xuyên qua hoặc là bị tang thi quào trầy cắn bị thương, năng lực của nàng sẽ sẽ mất đi hiệu dụng, mẫu thân của Trương Quân Lăng liệt quá lâu, rất nhiều tổ chức trong thân thể đã hoại tử, huyết quản cũng bế tắc.
Đường Tiểu Mạt đem hết toàn lực, làm mình mệt mỏi, nhưng cũng chỉ là kéo lại mẫu thân của Trương Quân Lăng từ kề cận cái chết.
Nhưng là như thế, Trương Quân Lăng cũng đã rất cảm kích, quỳ trên mặt đất không ngừng hướng nàng mà dập đầu.
Mà nếu đã lựa chọn trợ giúp Trương Quân Lăng, vậy liền giúp đđến cùng, để cho Đường Tiểu Mạt nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ nàng tốt lại thì lại trị liệu cho Trương mẫu.
Trong lúc, cũng từ trong miệng Trương Quân Lăng hiểu được một phần tình huống.
Phụ thân của Trương Quân Lăng là một người công nhân thông thường, từ tám năm trước cũng bởi vì một hồi sự cố mà chết. Lưu hắn lại cùng mẫu thân hắn ở sống nương tựa lẫn nhau trong tứ hợp viện. Sau khi tai nạn phủ xuống, đột nhiên tới một người kia, nổi lên ta niệm với mẹ của hắn.
Trong bi thống, tuyệt vọng, thống khổ, hắn thức tỉnh năng lực khống thi, chờ hắn cứu mẫu thân thì, nàng đã trở nên điên điên khùng khùng. Một ngày thừa dịp hắn không chú ý, chính nàng đã cắt đứt gân tay cùng gân chân mình.
Thật vất vả mới bảo vệ được một cái mạng, lại chỉ có thể nằm ở trên giường, hoàn toàn không có khả năng động đậy.
Lý giải những gì Trương Quân Lăng trải qua, mắt Đường Tiểu Mạt đỏ một vòng, ngay cả Lăng Tu và Trương Nhất cũng bị xúc động, thế nào cũng không ngờ tới cái tiểu hài tử xấu xa này có một đoạn quá khứ bi thảm như vậy.