Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 295 - Chương 296: Đồng Thoại Thời Hiện Thực

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 296: Đồng thoại thời hiện thực

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Hôm qua, nó tựa như một đầu quái vật mở miệng rộng đen kịt, nuốt toàn bộ thế giới vào trong miệng, khí tức nặng nề, đè nén tràn ngập khắp nơi.

Mọi người đốt lửa lên, ngồi vây quanh trước đống lửa, mỗi người đều ăn thực vật trong balô của mỗi người. Bên cạnh là một tảng đá lớn, khu vực này còn có rất nhiều đá nhiều như măng tre lộ bên ngoài, lớn nhỏ không đồng nhất.

"Tiểu Mạt, cây súng trên lưng ngươi có ngoại hình thật kỳ quái, nòng súng như làm bằng thuy tinh vậy, là súng đồ chơi sao?" Ti Đồ Mộng nhìn cây súng trên người Đường Tiểu Mạt, hết sức tò mò hỏi.

"Đúng nha, nó là súng đồ chơi có thể phóng ra tia laser nga!" Đường Tiểu Mạt hì hì cười nói.

Tất nhiên nàng sẽ không nói đây là vũ khí lực laser có lực sát thương rất cường đại, đã trải qua nhiều như vậy, chút đầu óc vẫn phải có.

"Tiểu Mạt cười lên thật là đẹp!"

Ti Đồ Mộng khen Đường Tiểu Mạt một cái, chợt quay đầu nhìn về phía Lăng Tu nói, "Tiểu tu, ngươi thật là hạnh phúc, có một nữ nhân xinh đẹp, đáng yêu, đơn thuần như vậy." Nặng nề thở dài một tiếng, "Ai, không giống ta, luôn bị nữ nhân ghét bỏ, đến bây giờ mà vẫn còn nụ hôn đầu tiên, cái đồ của nam nhân kia còn chưa phát huy hết tác dụng."

"Ha hả a... Có muốn bản cô nương giúp ngươi hay không?" Cát Lỵ Lỵ đột nhiên tràn ngập ý nhị khiêu khích nói với Ti Đồ Mộng một tiếng.

"Thật vậy chăng?"

Ti Đồ Mộng mừng rỡ, mười ngón để xuống trước ngực, trong ánh mắt tuôn ra chờ mong nồng nặc, "Tiểu Lỵ lỵ, vậy chúng ta bây giờ liền đi xa một chút, xin ngươi nhận lấy tấm thân xử nam của ta?!"

"Thu cái đầu ngươi, không có nghe ra là ta đùa cho vui thôi sao?"

Cát Lỵ Lỵ vén tóc nhu thuận, nói trắng ra, "Ngươi xem chính ngươi một chút, mặc đồ còn giống nữ nhân hơn cả nữ nhân, toàn thân cao thấp nơi nào có dáng vẻ của nam nhân, nếu có nữ nhân thích ngươi, đây tuyệt đối là mắt bị mù. Đương nhiên, nếu mà ngươi có thực lực của Phi ca, vậy ta cũng rất cam tâm tình nguyện trở thành nữ nhân của ngươi."

Ti Đồ Mộng liếc nhìn Trương Nhất, nhớ tới ban ngày Trương Nhất biểu hiện ra thân thủ cường hãn, nhất thời vẻ mặt uể oải: "Coi như hết, bản thân ta nào có thực lực như Phi Phi được. Ngươi nói đúng, nữ nhân bây giờ đều thích nam nhân có thực lực cường đại."

"Nói nhảm, hiện tại thế giới này tràn ngập nguy hiểm, thân là nữ nhân, tìm một nam nhân có thực lực mạnh làm chỗ dựa vững chắc là không sai, nếu như ngươi muốn nữ nhân, vẫn nên nỗ lực trở nên mạnh mẽ hơn đi, đây là lời khuyên ta dành cho ngươi."

Cát Lỵ Lỵ nói rất chanh chua, rồi lại để cho người ta cảm thấy không có gì không đúng, bởi vì nàng nói là một sự thật.

"Thế nhưng Tiểu Lỵ lỵ, ngươi xem tiểu Tu của chúng ta, nếu bàn về thực lực, hắn khẳng định yếu hơn so với ta, nhưng hắn lại có thể có được Tiểu Mạt một người đáng yêu xinh đẹp như vậy, cho nên ta cảm thấy, thực lực dĩ nhiên là trọng yếu, nhưng sắc đẹp cũng không thể thiếu được." Ti Đồ Mộng nói.

Chủ đề lại một lần nữa chuyển dời đến trên người mình, Lăng Tu có chút bất đắc dĩ, lắc đầu.

Cát Lỵ Lỵ khinh bỉ liếc mắt nhìn Lăng Tu, nói: "Tiểu Mạt còn nhỏ, luôn ước mơ bạch mã vương tử cùng công chúa, cho nên mới bị bề ngoài Lăng Tu mê hoặc, nhưng ta tin tưởng, sớm muộn gì cũng có một ngày nàng sẽ tỉnh ngộ rời khỏi Lăng Tu, tìm kiếm một đại nam nhân có thực lực cường bảo hộ, bởi vì căn bản Lăng Tu không có năng lực bảo hộ nàng."

Ngồi bên cạnh Lăng Tu, Đường Tiểu Mạt nâng song má ngắm nhìn Lăng Tu nghe vậy, nhất thời cũng không cam tâm tình nguyện, đứng lên nhíu chặt chân mày, mắt trừng Cát Lỵ Lỵ tranh luận: "Ta sẽ không rời bỏ món ăn tình yêu, cuộc đời ta chỉ yêu Món ăn tình yêu mà thôi!"

Cát Lỵ Lỵ lơ đễnh cười cười: "Tiểu Mạt, thời gian cả đời rất dài, chờ ngươi đến cái tuổi của ta ngươi sẽ hiểu, Lăng Tu cũng không phải người đáng giá để ngươi giao phó chung thân, hắn quá yếu."

"Hừ, Món ăn tình yêu không kém đâu, các ngươi cùng lên cũng đánh không lại hắn." Đường Tiểu Mạt hừ nhẹ nói.

Cát Lỵ Lỵ lắc đầu, mỉm cười giữa mang theo một tia đồng tình: "Tiểu cô nương chính là tiểu cô nương!" Hiển nhiên vẫn cảm thấy Đường Tiểu Mạt không chịu thua nên nói như vậy.

"Này, cát yêu nữ, từ khi nào mà ngươi trở thành bà tám rồi vậy? Đây là thân biểu muội của ta, đó là huynh đệ của ta, ngươi chửi bới huynh đệ ta như vậy." Trương Nhất Du Du mở miệng nói.

Cát Lỵ Lỵ lập tức thay một bộ khuôn mặt ôn nhu, cười quyến rũ nói: "Phi ca, chính bởi vì Tiểu Mạt là biểu muội của ngươi, ta mới quán thâu cho nàng quan niệm kén vợ kén chồng." Quay đầu nhìn về phía Lăng Tu đang loay hoay ở đống lửa trại, cố ý hỏi, "Lăng Tu, bạn gái Trương Nhược Lan của ngươi có khỏe không? Nàng quăng ngươi rồi, ngươi có phải đặc biệt hận nàng không?"

Hoàn toàn không để ý tới cảm thụ của Lăng Tu, mà lời này là hỏi thay Đường Tiểu Mạt, mục đích chính là nói cho Đường Tiểu Mạt, Lăng Tu đã từng có bạn gái, sau khi tốt nghiệp thì bị bạn gái đá, để cho Đường Tiểu Mạt biết, hiện tại nàng yêu thích chẳng qua là một bộ túi da tốt ma thôi.

Những nữ nhân trẻ tuổi bình thường đều giống nhau, đều đặc biệt phản cảm khi bạn trai của mình có bạn gái cũ, nàng không tin Đường Tiểu Mạt sẽ không giận, hơn nữa nàng tin tưởng đây là muốn tốt cho Đường Tiểu Mạt, đạt được mục đích nịnh hót Trương Nhất.

Động tác Lăng Tu hơi chậm lại, ngẩng đầu nhìn phía Cát Lỵ Lỵ, nếu như lúc trước không ghét cũng không thích đối với Cát Lỵ Lỵ, nhưng hiện tại, hắn liền cực kỳ chán ghét nàng. Thế nhưng, Cát Lỵ Lỵ nói cũng không đến mức để cho hắn tức giận, chỉ là để cho hắn từ phủ định người nữ nhân này.

"Cát Lỵ Lỵ, con mẹ nó ngươi được rồi, tính khí Lão Lăng tốt không chấp nhặt với ngươi, nhưng tính khí lão tử ngươi cũng biết, rất nhỏ nhen, lão tử cũng không dám bảo đảm sẽ không đánh người." Trương Nhất nhíu lông mày lại.

"Phi ca, ta là vì muốn tốt cho biểu muội ngươi!" Cát Lỵ Lỵ có chút ủy khuất nói.

"Ngươi biết cái gì a, cảm tình của biểu muội ta cùng Lão Lăng cũng không phải là chuyện cổ tích, bọn họ cùng nhau trải qua vô số nguy hiểm, cũng trải qua thăng trầm, tình cảm giữa bọn họ há là một cái người ngoài có thể phỏng đoán?" Trương Nhất quát lên.

Cát Lỵ Lỵ lần này thì đã hiểu, Trương Nhất đã là nhận định Lăng Tu làm biểu muội phu.

Vội hỏi khiểm: "Có lỗi với Phi ca, là ta quá tự cho là đúng."

Nàng hạ quyết tâm ôm đùi Trương Nhất này, tất nhiên là không muốn trêu chọc Trương Nhất phản cảm.

Trương Nhất hừ một tiếng nói: "Đương nhiên là ngươi quá tự cho mình là đúng, nếu mà ngươi không phải là bạn học, hiện tại lão tử liền rách miệng của ngươi, DCM!"

"Trương Nhất, ngươi nói lời này có quá mức một chút đúng hay không, lỵ lỵ nói như thế nào cũng là vì muốn tốt cho biểu muội ngươi, dạy nàng làm sao lựa chọn chính xác nam nhân có thể giao phó chung thân."

Một người bạn học nam đứng lên nói giúp Cát Lỵ Lỵ, "Lăng Tu là huynh đệ của ngươi là không giả, nhưng tố chất thân thể của hắn quá yếu cũng là sự thật, bằng không mỗi lần lớp đấu bóng rổ đối kháng, cũng sẽ không để cho hắn ngồi chờ ở cuối cùng, hơn nữa ngay cả khảo hạch thể dục chạy cự li dài tám trăm mét, thi bốn lần đều không qua."

"Mẹ, ngươi không biết tình huống Lão Lăng? thời điểm đại học hắn tự lập, mỗi ngày đều làm đến khuya. Thời gian dài ngủ trễ dậy sớm, người sắt cũng phải mệt mỏi nằm xuống.

Trần Tùng, lão tử cũng lười giải thích với ngươi, chuyện quá khứ không cần thiết nhắc lại, quan trọng là ... Hiện tại, ngươi nếu như cảm thấy ta nói Cát Lỵ Lỵ vài câu mà ngươi khó chịu, có bản lĩnh liền đánh lão tử một trận, nếu như không có bản lĩnh thì cũng đừng bb." Trương Nhất cuồng vọng nói.

 

 

Bình Luận (0)
Comment