Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Mắt thấy Ti Đồ Mộng bị một con nhện người máy nuốt vào trong bụng mang đi, lục mang trong mắt Trương Nhất trở nên đậm hơn, tựa như một đầu sói đói nhe ra hàm răng. Còn lại ba con nhện người máy bao quanh hắn, ngăn cản hắn truy kích.
"Lão tử muốn biến các ngươi thành một đống đồng nát!"
Trương Nhất dùng phương thức dã man nhất nguyên thủy nhất đánh về phía một cn con nhện người máy, một quyền liền đánh nát con mắt điện tử đang lóe ra hồng quang, ngay sau đó, đánh liên tiếp từng một quyền, gần như điên cuồng.
Xác ngoài của con nhện người máy này được làm từ kim loại rất cứng rắn nhưng vẫn bị hắn đánh nát, lộ ra dày đặc linh kiện điện tử bên trong, mặt đất kiên cố đã lõm xuống bởi trọng quyền của hắn, đất đá văng ra, bụi bặm phi dương.
Hai con nhện người máy khác thấy thế, liếc mắt nhìn nhau, sau đó một trái một phải lao lên, cái chân bén nhọn như cương đao hung hăng đâm tới hướng Trương Nhất. Trương Nhất đã cảnh giác từ sớm, bàn tay thô ráp nắm con nhện người máy trước mắt đang thở hấp hối, coi nó như vũ khí, xoay người lại liền đập hướng hai con nhện người máy này.
"Oành" "Oành "
Hai tiếng nổ, sau khi bị lực lượng biến thái của Trương Nhất quán chú vào, hai con nhện người máy này kêu lên thê lương bay ra tương đối xa. Một con trong đó nện xuống trên mặt đất cách Tiết Nam không xa, làm đất đá văng tung tóe.
Nó giùng giằng bò dậy từ dưới đất, khi thấy đồng bạn của mình bị Trương Nhất đánh thành một đống linh kiện thì, nó tựa như sinh vật có ý thức tự chủ, toàn thân rung động kịch liệt một cái, hiển hiện ra tâm tình đang hoảng sợ. Đột nhiên, con mắt điện tử màu đỏ của nó phát hiện bên cạnh có Tiết Nam đang bất động, không chút nghĩ ngợi liền hí một tiếng đánh tới hướng nàng.
"Hưu ~ "
Một tia laser màu đỏ xuyên qua đầu của nó, hủy hoại hệ thống xử lý nòng cốt của nó, nó liền vô lực ngã trên mặt đất, mắt điện tử màu đỏ từ từ ảm đạm xuống, cho đến khi tắt đi hẳn, không còn động tĩnh gì.
"Rầm ~ "
Tiết Nam chật vật nuốt nước miếng một cái, sắc mặt ảm đạm, ngơ ngẩn nhìn con nhện người máy trước mắt vẫn không nhúc nhích.
"Tiết Nam tỷ, ngươi không sao chứ?" Đường Tiểu Mạt chạy lại đây, quan tâm dò hỏi.
"Ta... Ta không sao!"
Tiết Nam lắc đầu, miễn cưỡng mỉm cười, "Tiểu Mạt, cám ơn ngươi đã cứu ta một mạng."
"Không cần khách khí."
Đường Tiểu Mạt ngượng ngùng cười cười, vừa rồi nàng có thể bắn trúng, là bởi vì lực chú ý của con nhện người máy hoàn toàn đặt ở trên người Tiết Nam, nàng mới đánh lén thành công.
Trương Nhất đập con nhện người máy thành một đống linh kiện tàn tạ không chịu nổi, sau đó lửa giận từ từ được hạ xuống, thân thể chậm rãi khôi phục thành dáng dấp bình thường từ trạng thái người khổng lồ.
Hắn suy yếu không chịu nổi, đi chưa được mấy bước liền muốn ngã xuống đất, Lăng Tu đã sớm dự liệu đến kết quả như vậy, nghênh đón hắn.
"Lão Lăng, ta nhất thiết phải cứu tên biến thái kia trở về, hiện tại ta cảm thấy cái lão già Trầm Văn Sơn kia kia có vấn đề, những con nhện người máy này nếu mà không phải là do hắn làm ra thì có đánh chết ta cũng không tin, hắn bắt cái tên biến thái à Dương Chí Hoa đi khẳng định là có vấn đề gì đó, chết sống của Dương Chí Hoa thì ta mặc kệ, nhưng tên biến thái kia lại có quan hệ không kém với chúng ta, chúng ta..."
"Tốt, ta sẽ tận hết sức để cứu Tư Đồ trở về!" Lăng Tu trịnh trọng nói.
Quả thực, tuy rằng cử chỉ hành vi của Ti Đồ Mộng rất giống như nữ nhân, thế nhưng lại rất nghĩa khí, thời đại học hắn có quan hệ không tệ với mình và Trương Nhất, ba người thường thường tụ chung một chỗ để tán gẫu.
Năm ấy, cũng bởi vì học viện đột nhiên triệt tiêu tư cách của mình mà cử hành kháng nghị ở trong trường học, dẫn một đám học sinh du hành, kết quả chuyện huyên náo quá lớn, thiếu chút nữa là không thể tốt nghiệp.
Lăng Tu vẫn thập phần cảm kích với hắn.
*
Trương Nhất ở trong trạng thái rất yếu, ăn một mớ thịt khô, nhưng muốn triệt để khôi phục tinh khí thần, chí ít cũng phải nghĩ hơn nửa ngày mới được.
Lăng Tu liền tìm địa phương tạm thời an toàn cho hắn nghỉ, tỉ mỉ quan sát phụ cận một phen, phát hiện có rất nhiều cameras, suy nghĩ một chút, liền phá hủy toàn bộ chúng nó.
"Lão Lăng, ngươi làm cái gì vậy?" Trương Nhất không hiểu hỏi.
Lăng Tu tìm kiếm thấy ở phụ cận không còn có camera, thì giải thích: "Nếu quả thật là Trầm Văn Sơn đứng sau lưng điều khiển những con nhện người máy này, vậy tất nhiên hắn phải phát hiện chỗ chúng ta trước mới có thể phái người máy lại."
"Ý tứ của ngươi, hắn thông qua những cameras này để xác định vị trí của chúng ta?" Trương Nhất ngạc nhiên nói.
Lăng Tu gật đầu: "Có rất nhiều cameras ở trong thành thị, có thể mọi cử động của chúng ta đã bại lộ ở trong mắt Trầm Văn Sơn."
"A? Vậy lúc trước ta phát hiện có cái cameras chuyển động, thì ra không phải là do ảo giác sao?" mắt Đường Tiểu Mạt sáng ngời, vội vàng hỏi.
Lăng Tu chẳng nói đúng sai chỉ gật đầu.
"Mụ nó, ta đột nhiên nghĩ đến, rất có khả năng lão gia hỏa kia có một đội người máy chiến đấu. Không được Lão Lăng, ngươi đừng đi mạo hiểm, chờ ta khôi phục thể lực, huynh đệ chúng ta cùng đi, lão tử biến thân một lần nữa, cho dù có nhiều con nhện người máy hơn nữa cũng đừng mong ngăn cản được chúng ta." Trương Nhất nói.
Lăng Tu lắc đầu, than nhẹ một tiếng: "Chờ ngươi khôi phục, Tư Đồ có thể đã bị ngộ hại." Vỗ vỗ bờ vai của hắn, đứng dậy, phân phó Đường Tiểu Mạt và Tiết Nam, "Hai người các ngươi ở chỗ này, hỗ trợ..."
"Không được!"
Còn chưa có nói xong, Đường Tiểu Mạt liền kháng nghị, "Ta muốn đi theo ngươi."
Lăng Tu trừng nàng, lạnh lùng nói: "Đường Tiểu Mạt, ngươi đừng có phát điên."
Nếu mà Trầm Văn Sơn có một đội ngũ người máy thật, chuyến đi này nhất định là rất nguy hiểm, hắn cũng không muốn để cho Đường Tiểu Mạt theo mạo hiểm cùng.
"Ta không có điên, ta muốn sóng vai chiến đấu với ngươi!" Đường Tiểu Mạt bỉu môi, vẻ mặt quật cường nói.
"Bây giờ không phải là thời điểm đùa giỡn, ngươi ở chỗ này, đừng đi, ta sẽ trở về rất nhanh."
"Vạn nhất ngươi không về được thì sao?"
Ánh mắt Đường Tiểu Mạt đỏ một vòng, nàng cũng không phải ngu thực sự, làm sao có thể không biết Lăng Tu đi chuyến này là rất nguy hiểm a.
Nghe lời ấy, Lăng Tu đờ đẫn nhìn nàng, nhất thời không biết nên nói cái gì nói.
"Phi phi phi... Biểu muội ngươi đừng nói loại xui này có được không?"
Trương Nhất cau mày nói, "Lão Lăng, nếu không hay là chờ ta khôi phục thể lực, chúng ta cùng đi?"
So với việc Ti Đồ Mộng, hắn tự nhiên là càng lưu ý an nguy của Lăng Tu hơn.
Đường Tiểu Mạt như không có nghe được lời Trương Nhất nói, hai mắt đẫm lệ giàn giụa nhìn Lăng Tu nói: "Ta không nên tách ra khỏi ngươi, Món ăn tình yêu, ta rất sợ hãi... Ta rất sợ hãi sẽ mất đi tin tức của ngươi."
Nhìn nữ hài trước mắt này lê hoa đái vũ, trong lòng Lăng Tu tê rần, đưa tay lau nước mắt trên gương mặt nàng, than nhẹ một tiếng nói: "Này, Đường Tiểu Mạt."
"Ân?" Đường Tiểu Mạt đứng thẳng, ủy khuất lên tiếng.
"Trước đây sao ta không phát hiện, ngươi thích khóc như vậy nè?"
"Hừ, nói bậy, ta không có khóc, ta chỉ rơi lệ!" Đường Tiểu Mạt chu cái miệng nhỏ nhắn quật cường nói.
"..."
Lăng Tu bất đắc dĩ lắc đầu, chợt chăm chú nghiêm túc nói, "Theo thì có thể, bất quá hết thảy đều phải nghe ta chỉ huy."
"Ân, tốt!"
Đường Tiểu Mạt nhanh chóng lau khô nước mắt trên mặt, nặng nề gật đầu.