Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Bên trong nhà máy điện lớn như vậy rất rắc rối phức tạp, không có bất luận cái ký hiệu chỉ đường nào.
Không chỉ Đường Tiểu Mạt choáng váng đầu óc, không phân rõ Đông Nam tây bắc, ngay cả Lăng Tu cũng muốn choáng váng không xác định được bọn họ đang ở vị trí nào torng nhà máy điện.
"Nơi này hình như là cái mê cung to lớn!" Đường Tiểu Mạt nhẹ nhàng rù rì nói.
Nếu như có một mình nàng ở đây, sợ rằng lúc này đã chết rồi, bởi vì nơi này giống y như nhau, như tờ giấy trắng không có bất kỳ vật tham chiếu nào, ở trong này không khác nào bi nhốt trong một không gian đen như mực.
Lăng Tu cũng có cảm giác như vây, hắn cảm giác bây giờ nhất cử nhất động của bọn họ, đều bị Trầm Văn Sơn giám thị, địch trong tối ta ngoài sáng, trong lòng khó có thể kiên định.
"Xèo xèo xèo xèo ~ "
Đột nhiên, một loại thanh âm quái dị vang lên như là có sinh vật nào đó đi lại trên mặt đất.
Giương mắt nhìn lên, phía trước trong hành lang, đúng là có hiện một vài con nhện, nói đúng ra, đều là nhện người máy, hình thể bọn họ không lớn, giống cua biển thông thường, trên người tán lộ ra hồng quang.
Chúng nó đang dùng tốc độ cực nhanh, bò đến từ trên vách tường, trần nhà, trên mặt đất. Mặc dù là cơ khí, thế nhưng lại trông rất sống động, không khác gì một con nhện thật, lúc này Lăng Tu và Đường Tiểu Mạt liền nổi da gà.
Tuy rằng không biết những con nhện cơ khí có lực sát thương tới mức nào, nhưng Lăng Tu sẽ không dùng thân phạm hiểm tới gần chúng nó, đặc biệt dưới tình huống còn có Đường Tiểu Mạt ở bên cạnh. Cho nên không nói hai lời, kéo Đường Tiểu Mạt xoay người chạy.
Mới vừa quay người lại, hai người nhất tề sửng sốt.
Ở phía sau, cũng xuất hiện vô số con nhện cơ khí, âm hưởng "Xèo xèo xèo xèo ~" bao phủ không gian, như là phong minh, làm lỗ tai người ta ông minh rung động một trận.
"Món ăn tình yêu, chúng ta bị bao vây!" Đường Tiểu Mạt hơi có chút kinh hoảng nói.
"Ngươi phụ trách phía sau, ta phụ trách phía trước, nhất định phải cẩn thận, đừng cho chúng nó bò lên trên người." Lăng Tu căn dặn một tiếng, cầm dao gâm trong tay tất con nhện cơ khí xung phong liều chết phía trước.
Những con nhện cơ khí này dường như không có tính công kích gì, chỉ có biết điên cuồng vọt tới bò lên trên người hắn. Một con con nhện cơ khí đập xuống từ trên trần nhà, Lăng Tu đưa tay tính tóm nó.
Nhưng nó có tốc rất nhanh, nhất thời Lăng Tu không có thể bắt được nó.
Nó theo cánh tay leo nhanh lên, Lăng Tu lập tức xác định, mục tiêu của con nhện cơ khí này là gáy hắn. Tay trái vỗ vào mặt đất, lại đạp một cước lên, nó liền hóa thành một đống linh kiện, có một dòng điện lưu "Tư tư két" bắn ra bên ngoài.
Khi xác định được mục tiêu công kích của những con nhện cơ khí này, liền trở nên đơn giản rất nhiều, chỉ cần bảo hộ gáy là được. Lăng Tu dùng thủ pháp mau lẹ, đâm thủng một con lại một con nhện cơ khí, còn trên mặt đất lại dùng chân đạp, không hơi chỉ chốc lát, trong hành lang này liền phủ đầy vỏ linh kiện của nhện cơ khí.
Vốn cho là Đường Tiểu Mạt bên kia sẽ rất căng thẳng, nhìn lại, mới phát hiện Đường Tiểu Mạt rất thành thạo, súng trong tay bắn liên tiếp, mỗi lần bắn, đều có thể giết chết bốn năm con nhện cơ khí, mặc dù có vô số kể nhện cơ khí, thế nhưng không có một con có thể đến gần nàng.
Lăng Tu thở phào nhẹ nhõm, như thế để cho hắn có thể toàn tâm toàn ý giải quyết trong hành lang phía trước.
Đột nhiên, ngọn đèn bị tắt trong nháy mắt, toàn bộ hành lang lâm vào một mảnh bóng tối.
Biến cố bất thình lình, để cho sắc mặt Lăng Tu đại biến, Đường Tiểu Mạt cũng kinh hoảng đến cực điểm, lớn tiếng hô hoán tên của hắn.
Hắn đang chuẩn bị trở về, gáy bị một con nhện cơ khí bám vào, sau đó chỉ cảm thấy cả người ngứa ngáy, ngay sau đó gục mà bất tỉnh nhân sự.
Không biết qua bao lâu, Lăng Tu khôi phục ý thức lần nữa, mí mắt trầm trọng, sử xuất khí lực cả người, mới miễn cưỡng mở ra một cái khe nhỏ.
Tầm nhìn từ không rõ trở nên rõ ràng, chỉ thấy Dương Chí Hoa đang nằm ở trên bàn mổ, tứ chi bị khóa gắt gao ở trên giường, không có động tĩnh, tựa hồ đã hôn mê.
Muốn quay đầu xem xung quanh, kết quả một cổ đau nhức từ sau nơi cổ nảy lên đại não, phảng phất như bị người dùng cái dùi bén nhọn, hung hăng đâm vào xương cổ, điều này làm cho hắn nhịn không được phát ra một tiếng buồn bực, cái trán tuôn ra mồ hôi hột chảy ròng ròng.
"Đã tỉnh?" Một giọng già nua truyền đến.
Trầm Văn Sơn chống gậy đi tới trước mặt hắn, trên người đã bận một bộ áo trắng, mặt mũi thân thiện hiền lành lúc đầu, lúc này đã lộ ra một phần khí tức âm lãnh.
Lăng Tu lập tức muốn đứng dậy, lại hoảng sợ phát hiện, thân thể hoàn toàn không nghe hắn sai sử, thật giống như từ cổ trở đều bị tê liệt.
"Ha hả a... Đừng uổng phí khí lực, con nhện ta chế ra có thể dùng điện lưu làm tê dại thần kinh xương cổ, ngươi tuyệt đối không thể nhúc nhích được." Trầm Văn Sơn cười tủm tỉm nói.
"Ngươi muốn làm cái gì?" Lăng Tu lạnh lùng chất vấn.
"Ta không muốn làm cái gì."
Trầm Văn Sơn cười cười, sau đó đi tới trước bàn mổ, thản nhiên nói, "Chỉ là chuẩn bị giúp các ngươi thoát khỏi tử vong, trở thành người máy trí năng vĩnh viễn không chết."
Người máy trí năng? !
Lăng Tu run lên, hắn từ trong mắt Trầm Văn Sơn thấy được một cái hình bóng của người điên, tuyệt đối lão già này đã tẩu hỏa nhập ma rồi.
"Tiểu tử, chờ thân thể các ngươi được đổi thành sắt thép, sẽ không còn lo lắng bị hoạt tử nhân bên ngoài công kích, muốn đi chỗ nào thì đi tới địa phương đó, các ngươi nhất định sẽ cảm tạ ta." Trầm Văn Sơn nói.
Lăng Tu giận dữ phản kháng: "Ngươi sẽ không sợ ta lập tức giết ngươi?"
Trầm Văn Sơn lắc đầu, hỏi lại: "Ngươi biết cái gì gọi là người máy trí năng không?" Dừng một chút, giải thích, "Lý niệm của ra, là dung hợp trí năng nhân tạo và kỹ thuật sinh vật thành một, cứ như vậy, trí năng nhân tạo cũng không còn là trình tự đơn giản như vậy, mà chân chính trở thành linh hồn của người máy trí năng có được ý thức tự chủ."
"Ngươi muốn làm cái gì?" Lăng Tu hô, một loại dự cảm không tốt nổi lên trong lòng.
"Rất đơn giản, lấy đại não của các ngươi ra, mạnh mẽ xua tan ký ức, lại khảm vào trong thân thể ta chế luyện cho các ngươi."
Trầm Văn Sơn nghiêm trang nói, hơn nữa phi thường tự hào chỉ vào một hàng người máy cao hai thước bên cạnh, đầu những người máy này đều mở ra, bên trong rỗng tuếch, không gian có hình cầu, phủ đầy châm, rất rõ ràng đó là địa phương đặt đại não.
"Ta phát minh là thứ vĩ đại nhất trên thế giới, những thân thể sắt thép này có thể đem điện năng chuyển hóa thành năng lượng mà đại não của nhân loại cần, duy trì đại não vận chuyển. Mỗi một người máy trí năng, đều là cá thể mới hoàn toàn."