Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Lăng Tu quay đầu nhìn lại, con ngươi đột nhiên co rút, một người tuổi chừng ba mươi xuất hiện trong vô thanh vô tức, như trống rỗng dường như đứng ở bên cạnh hắn, khom người, trên mặt đang lộ ra nụ cười bỉ ổi đánh giá Đường Tiểu Mạt đang dựa vào bả vai hắn.
"Bá ~ "
Ánh mắt lạnh băng, Lăng Tu xuất thủ không chút do dự, dao gâm vẽ ra một đường vòng cung hung hãn đâm thẳng vào yết hầu, sát ý lẫm liệt.
Tên kia phát ra một tiếng hài hước cười, thân hình hư ảnh hóa, giống như Mị Ảnh lao về phía sau, khi Lăng Tu đâm dao gâm tới vị lúc trước của hắn, thì hắn đã ở cách đó hơn mười thước.
Người sinh hóa!
Lăng Tu hơi sững sờ, tên kia có tốc độ di động quá nhanh, vừa rồi thời điểm hắn đi qua từ trước mắt, hắn còn tưởng rằng bản thân xuất hiện ảo giác, hiện tại hắn đã xác định, tên kia bởi vì thân thể sinh ra biến dị nào đó mà biến thành người sinh hóa.
Đạt được năng lực di động tốc độ cao!
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Lăng Tu sẽ rất khó tin tưởng, một nhân loại mà có tốc độ đạt tới loại tình trạng này, quả thực là không khác gì thuấn di, hơn nữa còn vô thanh vô tức, nếu vừa tên kia không nói lời nào, căn bản hắn không phát hiện được có một người đứng bên cạnh.
"Tiểu tử, điên rồi a, vừa ra tay liền muốn mạng của gia gia."
Tên kia văn vê râu cá trê cười âm hiểm, "Bất quá gia gia ngươi cũng không muốn mất sớm, vị cô nàng xinh xắn bên cạnh ngươi còn chờ gia gia ta thưởng thức đó. Ân, xinh xắn, dáng dấp thật là quá xinh xắn, làn da còn trắng nõn mềm mại hơn tram lần so với nữ minh tinh trên tivi, không nghĩ tới ở nơi chim không them ỉa này, lại còn có thể có một cô nàng cực phẩm như vậy, tốt, tốt, ha ha ha..."
Ánh mắt chạy trên người Đường Tiểu Mạt, càng xem thì càng kích động, nuốt nước bọt liên tục.
Da tay của hắn ngăm đen, mặc trên người áo gió rất mốt, vóc người gầy gò, mắt lõm vào, thời điểm cười thì lộ ra hai hàng răng đen, rất rõ ràng là vì hút thuốc. Trên trán có nếp nhăn rất rõ ràng, thấy hắn, rất dễ để cho người ta nhớ tới thành ngữ 'Lấm la lấm lét'.
Mí mắt Lăng Tu nhịn không được mà nhẩy vài cái, khi tên kia nói, trong lòng hắn đã tuyên án tử hình cho tên kia.
Cúi đầu kêu Đường Tiểu Mạt vài tiếng, nhưng này cô nàng thực sự quá mệt mỏi, đã ngủ như bất tỉnh nhân sự, nói là đang ngủ, chẳng bằng nói nàng đang hôn mê thì chuẩn xác hơn. Chỉ đành nhẹ nhàng đặt nàng nằm ngửa trên mặt đất, để ba lô cho nàng gối đầu.
Lăng Tu chậm rãi đứng lên, tóc đen thui không gió tự động, ánh mắt lạnh lùng ngưng mắt nhìn tên kia, đó là một người sinh hóa có năng lực hình tốc độ di động cực nhanh, hắn không thể cách Đường Tiểu Mạt quá xa, nếu rơi vào tay tên kia, hắn sẽ đuổi không kịp .
Lạnh lùng quát lên: "Hãy xưng tên ra!"
Để ngừa vạn nhất, lập tức áp dụng chiến thuật kéo dài thời gian, chờ đợi Trương Nhất trở về.
"Không sai không sai, có chút ý tứ."
Tên kia hướng bên cạnh ói ra một cục đàm hắng giọng một cái, hai tay chống nạnh kiêu ngạo nói, "Tiểu tử, ngươi vểnh tai nghe cho kỹ cho ta, gia gia ta đứng không thay tên ngồi không đổi họ, Dương Đại Pháo. Cô nàng phía sau ngươi là cực phẩm, nói không chừng đêm nay gia gia ta có thể ở bắn bẩy tám lần trên người nàng, hắc hắc..."
Nghe được lời ấy, sát khí của Lăng Tu tăng vọt, huyết dịch cả người đều sôi trào lên, trầm giọng nói: "Ngươi muốn chết?"
Giờ khắc này sát khí bắn ra, để cho tâm thần Dương Đại Pháo rùng mình.
Bất quá vừa nghĩ tới năng lực của mình, Dương Đại Pháo lại cbình tĩnh lại, âm hiểm cười nói: "Tiểu tử, thật không biết ngươi lấy sức lực từ đâu tới, còn nhớ đám người ngươi đánh không? Mẹ nó, hai mươi mấy người đối phó năm người, lại bị các ngươi giết mười mấy người, thực sự là một đám rác rưởi, giá áo túi cơm, giết tốt, giữ lại bọn họ cũng là lãng phí lương thực, cho dù các ngươi không giết bọn họ, gia gia ta cũng sẽ chậm rãi dằn vặt chết bọn họ."
Hai mắt Lăng Tu híp lại, cảm thấy tâm lý Dương Đại Pháo có vấn đề, lại muốn dằn vặt chết thủ hạ của mình.
Khi hắn sững sờ, Dương Đại Pháo liền biến mất ở tại chỗ, một giây kế tiếp, xuất hiện ở phía sau hắn, một thanh hoàng đao, đâm vào vai trái của hắn.
Tốc độ quá nhanh, không có thời gian để cho người ta kịp phản ứng!
Chờ khi Lăng Tu quay đầu lại, chỉ thấy mũi đao đã phá vỡ da thịt hắn, "PHỐC" một tiếng đâm vào vai trái của hắn, chém ra một cái miệng máu màu đỏ, một cổ đau nhức tới tận linh hồn.
"Hắc hắc... Khi nói chuyện với gia gia thì không thể thất thần, nếu thất thần sẽ phải trả giá thật lớn!" Dương Đại Pháo âm dương quái khí cười gằn nói.
Lăng Tu giận điên lên, dao gâm chợt đâm trở về, đánh úp về phía mắt Dương Đại Pháo.
Thế nhưng còn chưa chờ hắn nâng dao gâm lên, Dương Đại Pháo giống như thuấn di đi tới phía bên phải hắn, lại đâm hoàng đao nhuốm máu lần nữa.
"PHỐC ~ "
Hoàng đao dài bảy tấc bị đâm lút cán, máu tươi tuôn ra, chỉ khoảng nửa khắc liền nhiễm đỏ bả vai Lăng Tu. Hai vai bị thương nặng, đau nhức để cho hắn không cách nào hoạt động hai cánh tay.
"Thế nào tiểu tử, không để lại nữ nhân và thực vật, kết cục chỉ có một con đường chết!" Dương Đại Pháo lại nói.
Khóe miệng Lăng Tu kịch liệt co rúm, cánh tay phải xoay chuyển, tựa như một xích sắt quét ngang qua. Dương Đại Pháo bất ngờ không kịp đề phòng, gương mặt phía bên phải bị quét trúng.
Cánh tay mang theo lực lượng như nộ hải cuồng phong, Dương Đại Pháo liền phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương bay ra.
Lăng Tu chịu đựng hai vai đau nhức, điên cuồng đuổi theo, sát khí phun ra, dao gâm trong tay tựa như một đạo hàn mang lướt qua trời cao, muốn giết Dương Đại Pháo.
Đối mặt với uy hiếp tử vong, Dương Đại Pháo cứng rắn xoay trọng tâm trên không trung, hai chân rơi xuống đất, kích phát ra năng lực người sinh hóa, thân hình liền hư hóa, trong sát na kéo ra khoảng cách mười mấy thước với Lăng tu.
Hắn nhìn vẻ mặt Lăng Tu đầy sát khí, không khỏi lau mồ hôi lạnh chảy ròng ròng một cái, đột nhiên cảm giác trong miệng có mùi máu tươi, giơ tay lên lau khóe miệng một cái, đặt ở trước mắt vừa nhìn, ngạc nhiên một trận, trên mu bàn tay đều là máu tươi.
Hàm rang liền ghiến lại, mắt như độc xà gắt gao trừng Lăng Tu, hiện lên sự phẫn nộ của hắn: "Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi!"
Vừa dứt lời, hắn lao tới với tốc độ vô cùng nhanh, nơi đi qua, kích động lên một cổ Tật Phong.
Ánh mắt Lăng Tu căn bản không bắt được quỹ tích di động của hắn, đang nỗ lực tìm tòi thân ảnh Dương Đại Pháo thì, vai phải truyền đến một cảm giác đau nhức, là hoàng đao đâm vào vai phải hắn đạn bị Dương Đại Pháo rút ra, sau đó lại đâm hướng phía phần lưng hắn.
Không có chút ngoài ý muốn nào, hoàng đao hung hăng đâm vào thân thể của hắn, đau đớn kịch liệt nảy lên đại não.
Tốc độ di động của Dương Đại Pháo quá nhanh, sợ rằng đã tiếp cận tốc độ âm thanh, phối hợp với tốc độ biến thái, rất khó lòng phòng bị công kích của hắn.