Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Mới vừa đi đến cửa chính quán rượu, liền nghe được trong đại sảnh truyền ra một trận thanh âm đánh nhau.
Đẩy cửa kiếng ra nhìn, một người mặc âu phục màu đen, đang chém giết cùng sáu bảy tên, hắn sử dụng môt cây chủy thủ, đối mặt những tên cầm khảm đao cùng côn thép nhưng lại không có chút hạ xuống phong, thân pháp như điện, xuất thủ rất mạnh, chỉ khoảng nửa khắc đã có ba tên bị hắn cắt đứt yết hầu ngã trong vũng máu.
Một ... bên cạnh là hai nữ tử thần sắc hốt hoảng, niên kỷ ước chừng hai mươi bốn hai mươi lăm.
Một nữ tử có cái mái tóc dài màu tím, mái tóc vừa vặn xẹt qua mí mắt, lông mi thật dài. Mũi cao thẳng tắp, gương mặt hồng nhạt, bận một cái váy màu trắng liền áo tuy không phải là đồ xac hoa, nhưng mặc lên người lại để cho người ta có cảm giác không được bình thường.
Một ... nữ tử còn lại là thì có mái tóc vàng óng ánh, phát tán tia sáng chói mắt, bắp đùi thon dài mặc một cái váy màu vàng nhạt cực ngắn mê ngươi, vóc người vô cùng tốt, tướng mạo cũng hơn một chút.
"Nga, đây không phải là là siêu cấp đại minh tinh Mỹ Linh sao?"
Ti Đồ Mộng trợn to hai mắt nhìn nữ tử mặc váy liền áo, cho là mình đang nằm mơ, không thể tin được mình có thể tận mắt nhìn thấy một người mà chỉ có thể thấy được trên tivi hoặc báo trí.
Lăng Tu, Trương Nhất cũng hơi sững sờ, thân là người Hoa, hơn nữa còn trẻ tuổi, nếu mà không biết Mỹ Linh tất nhiên sẽ bị người nói thành người sao hoả.
Mỹ Linh đã xuất đạo khi mới mười tám tuổi, lăn lộn bảy năm trong vòng giải trí, từ một tiểu cô nương ngượng ngùng trở thành một cự đầu tong vòng giải trí, bất kể là kịch truyền hình, kịch bản, giới âm nhạc, vũ đàn..., đều có thể nhìn thấy thân ảnh của nàng, hơn nữa ở mỗi một mặt nàng đều thuộc về người nổi bật, thu nhập một năm cao tới bốn năm nghìn vạn.
Đương nhiên, sở dĩ nàng nổi tiếng, thì không thoát khỏi quan hệ với việc nàng làm từ thiện, mỗi khi Hoa Hạ có một nơi nào phát sinh tai nạn trọng đại thì, nàng sẽ hiến ra hơn nửa năm thu nhập, hơn nữa còn là dùng hình thức nặc danh, thẳng đến khi bị nhân sĩ hữu tâm phát giác, mới để cho mọi người biết có một minh tinh yên lặng trợ giúp ở sau lưng.
Bất quá, cử chỉ của nàng lại bị truyền thông cho rằng, là vì tăng nổi tiếng, thậm chí còn có khá nhiều dân mạng ồn ào, điều này làm cho nàng bị phiền muộn mà trầm cảm, tự sát bốn năm lần, nhưng may mắn, đều được hộ vệ của nàng cấp cứu kịp thời. Mà sau đó không lâu, nàng và hộ vệ của nàng liền truyền ra chuyện xấu, thậm chí có đội săn ảnh chụp được ảnh hai người bọn họ ôm hôn nhau ở trong tửu điếm.
...
Lúc này, người mặc âu phục màu đen kia đã sắp thu thập toàn bộ, chỉ còn lại có một người. Tên còn lại sợ đến sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh ùa ra, xoay người liền chạy.
"Tránh ra, chớ cản đường, mau tránh ra, nếu không lão tử chém chết các ngươi!" Hắn quơ khảm đao trong tay, vẻ mặt dữ tợn hướng Lăng Tu bọn họ quát lên.
Ánh mắt Trương Nhất một ngưng, nhanh chóng rút côn thép ra từ sau lưng, quất một côn vào trên cổ người này, lực lượng mạnh mẽ quán thấu vào, tên kia liền ngửa mặt nện xuống.
"DCM , một côn của lão tử là có thể làm cho ngươi đại tiểu tiện không thông, còn la hét muốn chém chết chúng ta, ngươi con mẹ nó thực sự là..."
Trương Nhất còn chưa nói xong thì hơi ngừng, bởi vì tên mặc tây trang kia đang lao tới như một cái đầu báo săn, chủy thủ đâm vào gáy tên kia, kết thúc tính mệnh của hắn.
Thanh trừ uy hiếp, tên kia vội vàng chạy hướng Mỹ Linh: "Linh nhi, các ngươi không có sao chứ?"
Mỹ Linh lắc đầu: "Ta không sao, bất quá hình như cánh tay của Thiên Vũ Vũ đã bị thương."
Nữ tử bên cạnh ôm trên cánh tay trái, cắn răng nghiến lợi trừng thi thể trên đất: "Những thứ ghê tởm hỗn đản này!"
"Đâm rồi ~ "
Tên kia xé xuống một miếng vải: "Thiên Vũ Vũ, đưa tay ra, ta băng bó giúp ngươi."
Nữ tử làm theo lời, giơ cánh tay lên.
Động tác tên kia rất nhanh nhẹn, thành thạo, qua vài cái liền băng bó kỹ vết thương trên cánh tay Thiên Vũ Vũ, thời điểm cột lại có thể xuất lực hơi lớn, để cho Thiên Vũ Vũ nhịn không được mà kêu một tiếng.
Liền trách cứ nói: "Ngươi nhẹ một chút a!"
Tên kia cũng không để ý tới nàng, nghiêm túc băng bó giúp nàng sau đó, gật đầu với Mỹ Linh, sau đó mới xoay người hướng đoàn người Lăng Tu.
Hắn hướng Trương Nhất cung kính khom người, nói: "Bằng hữu, đa tạ vừa rồi đã trượng nghĩa xuất thủ!"
Lăng Tu tinh tế quan sát hắn, vẻ mặt cương nghị, hai mắt lấp lánh có thần, thể trạng không tính là cường tráng, thế nhưng lại khiến người ta có một cổ cảm giác áp bách không nhỏ, thân thủ không tệ, hơn nữa còn đi cùng với Mỹ Linh, thân phận có thể là bảo tiêu của Mỹ Linh.
Trương Nhất nhướng mày, giễu giễu nói: "Cám tạ ta cái gì, ta chỉ là không muốn ta bị giết mà thôi, lại nói tiếp, ta là đồng lõa."
Tên kia lúng túng cười cười, đang muốn giải thích, Thiên Vũ Vũ dẫn đầu nói: "Đó là bọn họ đáng chết, bọn họ chính là một đám vô lại, lưu manh, muốn đánh chủ ý với ta cùng Linh nhi."
Thanh âm bén nhọn, trong giọng nói mang theo đầy phẫn hận.
"Ta sát, nói như vậy đúng là đáng chết, vừa rồi ca còn đang ở lo lắng giúp lầm người đây nè." Trương Nhất nhếch miệng cười ha ha một tiếng nói.
Tên kia cảm thấy hắn thật có ý tứ, giọng nói chân thành, không làm bộ, liền đưa tay ra nói: "Ta gọi Trương Lân, chẳng biết bằng hữu nên xưng hô thế nào?"
"Ai ui, ta họ Trương, xem ra gia tộc Trương thị chúng ta rất cường thịnh nha."
Trương Nhất hướng Lăng Tu kiêu ngạo nói một câu, rồi cầm tay Trương Lân, "Ca gọi Trương Nhất, ngươi có thể gọi ta là Trương ca hoặc là Phi ca, nếu mà gọi ta là trương đẹp trai, ta cũng sẽ không ngại."
Nói xong, còn tự nhận là rất tuấn tú vén tóc một cái.
Nghe lời ấy, Thiên Vũ Vũ phía sau nhẹ nhàng "Thiết" một tiếng, hai tay khoanh để trước ngực, rất là khinh bỉ liếc Trương Nhất một cái, hiển nhiên là cảm thấy Trương Nhất không có tự hiểu lấy mình.
Trương Nhất cũng không tính toán cùng một nữ nhân, sau đó giới thiệu cho Trương Lân về Lăng Tu.
"Tiểu Lân, ngươi chính là bảo tiêu sao của Mỹ Linh sao? ánh mắt hai người các ngươi nhìn nhau rất có tình cảm nha, xem ra trước đây chuyện xấu của các ngươi truyền ra không phải là giả, là chuyện thật!" tay Ti Đồ Mộng niết Lan Hoa Chỉ, thập phần bát quái nói.
Đối với cách xưng hô của Ti Đồ Mộng, Trương Lân có chút thẹn thùng, cũng thầm chấp nhận quan hệ của hắn và Mỹ Linh, cũng không giải thích.
"Bọn họ là lưỡng tình tương duyệt, ở cùng một chỗ thì có cái gì không thể, người nào quy định đại minh tinh không có khả năng nói yêu thương cùng hộ vệ của mình." Thiên Vũ Vũ bất mãn nói.
Đang nói đến vấn đề này thì, tuy rằng trong ngôn ngữ của nàng có chút địch ý, nhưng mọi người cảm thấy rất có lý, đúng vậy, người nào quy định đại minh tinh không có khả năng nói yêu thương cùng hộ vệ của mình, bọn họ nếu thật long yêu nhau, ở cùng một chỗ thì có chuyện gì? !