Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 346 - Chương 347: Sợ Hãi Thay Đổi

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 347: Sợ hãi thay đổi

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Có Trương Nhất cùng Ti Đồ Mộng hai kẻ dở hơi này ở đây, trong phòng đang rất khẩn trương, bầu không khí bị đè nén được hòa hoãn không ít, các đóa hoa bên ngoài phát ra thanh âm cũng không còn thấm lòng người nữa, chỉ để cho người ta có cảm giác như là có ác quỷ đang kêu lên.

Lăng Tu ôm Đường Tiểu Mạt, ở trong ngực của hắn, Đường Tiểu Mạt ngủ rất sâu, tay còn ôm thật chặt hông của hắn.

Nhìn khuôn mặt Đường Tiểu Mạt tinh xảo xinh đẹp, hắn đột nhiên cảm thấy Đường Tiểu Mạt giống như là một đóa hoa thuần khiết, duy mỹ động nhân, nhưng lại hết sức yếu đuối, một khi bị bão tố kéo tới, rất có thể sẽ điêu linh. Mà nàng lại lựa chọn rời khỏi Thạch Thành, khăng khăng một mực theo hắn, đến nỗi mỗi thời mỗi khắc đều phải lo lắng cho tính mạng.

Có thể nói, Đường Tiểu Mạt đã đem hết thảy ký thác lên trên người của hắn!

"Đúng là một con heo ngu!"

Lăng Tu tự lẩm bẩm một tiếng trong lòng, ôm nàng càng chặt hơn.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, đời này sẽ gặp phải một nữ hài liều lĩnh vì hắn, cô bé này rất ngu, cũng rất hồn nhiên, còn có chút thần kinh, đã tiến vào trong lòng của hắn. Hắn không cách nào hứa hẹn một cái gì, hắn chỉ hi vọng tất cả mọi chuyện đều có thể thuận lợi, tìm được Tuyết Nhi, sau đó sẽ mang theo Tuyết Nhi cùng Đường Tiểu Mạt, còn có nhừng người bạn này, cùng nhau rời xa cái nơi dơ bẩn đầy máu tanh này.

Tìm một chỗ không người mà vui vẻ cuộc sống Điền Viên, từ từ cải tạo tiểu đảo thành một chỗ vui chơi thuộc về bọn họ, lúc không có chuyện gì làm có thể tản bộ ở trên bờ cát, có thể chèo thuyền, còn có thể nằm ở trên giường nhìn qua cửa sổ thưởng thức bầu trời đêm... Không phải lo lắng vì có tang thi hoặc là sinh vật biến dị như trước nữa.

Đây không phải là nguyện vọng của một mình hắn, cũng là lý tưởng sinh hoạt của Trương Nhất và Đường Tiểu Mạt, đã trải qua nhiều như vậy, thấy được rất nhiều người hiểm ác đáng sợ, bọn họ cũng chán ghét giao tiếp cùng người khác.

*

Đang khẩn trương cùng lo nghĩ, mọi người rốt cục vượt qua buổi tối đầy gian nan này.

Buổi sáng trước khi tai nen phủ xuống thì thường có tiếng chim kêu, nhưng bây giờ, hoàn toàn yên tĩnh, không thấy được ánh thái dương chiếu xuống đại địa, chỉ có thể nhìn thấy bầu trời đầy mây đen âm u, như là phiến sương mù bao phủ thế giới này.

"Thiên Vũ Vũ, ngươi đã khỏe chưa? Chúng ta cần phải đi!"

Mỹ Linh nhẹ nhàng gõ cửa phòng vệ sinh một cái, hỏi Thiên Vũ Vũ bên trong.

Cả đêm cũng không có sinh ra chuyện gì, chứng minh Lăng Tu suy đoán đúng, chỉ cần không bị thương, không chảy máu, dây leo biến dị cũng sẽ không công kích người, cho nên mọi người lại không có chút cảm giác nguy cơ.

Mỹ Linh hỏi liên tiếp vài tiếng, mà không thấy Thiên Vũ Vũ trả lời.

"Tình huống gì? Tiết mỹ nữ đi vào trong phòng vệ sinh cũng không quá hai ba phút, nhưng Thiên tiểu thư hình như ở bên trong nửa giờ rồi." Trương Nhất không nghĩ ra.

"Nhiều người như vậy canh giữ ở ngoài phòng vệ sinh, nhất định là cho Tiểu Duyệt một áp lực rất lớn, ở ngồi lâu một chút là rất bình thường nha, chúng ta đi ra bên ngoài chờ nàng đi." Ti Đồ Mộng đề nghị.

"Nhưng nàng vì sao không trả lời ta?" Mỹ Linh nhăn mày lại.

Lăng Tu cũng cảm giác có chút kỳ quái, đi tới, để lỗ tai ở gần cửa phòng vệ sinh.

Ti Đồ Mộng thấy thế, kinh ngạc há to miệng: "Tiểu tu, ngươi nghe thanh âm Tiểu Duyệt duyệt đi nhà cầu, ngươi thật biến thái nga!"

"Ngươi mới biến thái, là siêu cấp đại biến thái."

Đường Tiểu Mạt đứng ra, hai tay chống nạnh hừ nhẹ nói, nghỉ ngơi một đêm, tinh khí thần của nàng đã khôi phục lại.

Lăng Tu dùng nhãn thần bảo mọi người im lặng, cách cửa phòng vệ sinh, hắn nghe được bên trong có tiếng rên rất nhỏ. Trong lòng lúc này có một tia dự cảm bất hảo, dùng sức vỗ vỗ cửa phòng vệ sinh: "Thiên Vũ Vũ, ngươi ở đây bên trong làm cái gì?"

Vẫn như cũ không gặp trả lời, mọi người trong lòng liền lộp bộp, chuyện không quá bình thường.

Chẳng lẽ là bị dây leo biến dị công kích?

Có lẽ có dây leo thông qua miệng thoát nước chui vào...

Nghĩ đến loại khả năng này, đột nhiên rợn cả tóc gáy một trận, trong đầu hiện lên hình ảnh đó.

Lăng Tu không có chút chần chờ nào, dùng sức va chạm, cửa phòng vệ sinh liền bị đụng ra. Trong nháy mắt khi thấy tình huống buồng vệ sinh, sắc mặt của mọi người đồng loạt trở nên trắng bệch, ánh mắt không nhịn được run rẩy kịch liệt.

Chỉ thấy Thiên Vũ Vũ ngồi trên bồn cầu, trên người của nàng, trên mặt đều là từng đạo vết thương rất nhỏ, từ vết thương đang có máu tươi phun ra, nhuộm nàng thành một huyết nhân. Nàng làm như không thấy mọi người, tay phải cầm một cây tiểu đao, đao sắc bén đâm vào bắp đùi, sau đó như đao giải phẫu chậm rãi cắt ra một miệng máu.

Đau đớn làm cho thân thể nàng rung động, cắn chặt hàm răng, trong cổ họng phát ra thanh âm thống khổ.

Đây là một hình ảnh quỷ dị âm trầm, Thiên Vũ Vũ giống như là bị ác linh phụ thân, tiến hành tự mình hại mình.

"Thiên Vũ Vũ, ngươi làm gì? Mau dừng tay a!"

Mỹ Linh phục hồi tinh thần, kêu to xông tới, hai tay gắt gao bắt tay Thiên Vũ Vũ cầm đao, ngăn cản nàng thương tổn chính nàng.

Thiên Vũ Vũ ngẩng đầu, trong mắt chảy nước mắt: "Nại nhi, chúng nó ở trong thân thể của ta, ta có thể cảm giác được, chúng nó đang hút máu của ta cùng thịt của ta, chúng nó muốn hút khô ta!"

"Ngươi... Ngươi nói bậy bạ gì đó?" Mỹ Linh kêu lên.

"Ta không có nói quàng, nại nhân huynh nhìn xem, tất cả chúng nó đều được rút ra từ trong thân thể ta." Thiên Vũ Vũ chỉ vào trên mặt đất khoái ý cười nói, như làm chuyện gì đó rất tốt.

Được nàng nhắc nhở, đoàn người lúc này mới bắt đầu đem lực chú ý từ trên người của nàng chuyển dời đến trên mặt đất buồng vệ sinh. Vừa nhìn, mỗi người đều nhịn không được hít một hơi.

Trên mặt đất, tất cả đều là dây leo dài 10 tới 20 cm, như hắc thiết, có chừng hai ba mươi cây, hơn nữa những dây leo này còn dính đầy máu tươi, đủ để nói rõ chúng nó được rút ra từ trong thân thể Thiên Vũ Vũ.

"Tại sao có thể như vậy... Tại sao có thể như vậy..."

Mặt Mỹ Linh xám như tro tàn, ngẩng đầu, cực kỳ bi ai nhìn Thiên Vũ Vũ, nàng vốn cho là hết thảy đều đã kết thúc, tất cả bọn họ có thể bình yên rời khỏi nơi này.

"Nại nhi, ngươi đừng ngăn ta, ta không thể để cho những thứ chết tiệt này thực hiện được, ta muốn loại bỏ toàn bộ chúng nó ra ngoài."

Thiên Vũ Vũ hất tay Mỹ Linh ra, tiếp tục dùng tiểu đao cắt bắp đùi, càng cắt càng sâu, máu tươi tùy ý chảy ra, toàn bộ bắp đùi đã là huyết nhục không rõ. Đang cắt ra một vết thường chừng hai cm, có thể thấy được một dây leo lờ mờ mông lung bên trong máu loãng.

"Mẹ nó đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Trong thân thể của nàng làm sao lại có thứ này?" Trương Nhất trợn to hai mắt, không giải thích được nói.

"Thật là đáng sợ, thật sự là đáng sợ."

Cả người Ti Đồ Mộng nổi lên một tầng nổi da gà, răng trên răng dưới va vào nhau.

Tiết Nam cũng đứng ở cửa phòng vệ sinh nhìn vào, không dám đi tới. Đường Tiểu Mạt lại trốn sau lưng Lăng Tu, tuy rằng thường thấy hình ảnh máu tanh, nhưng vẫn làm cho nàng hết hồn như cũ, khó có thể bảo trì trấn tĩnh.

 

 

Bình Luận (0)
Comment