Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Rống!
Toàn thân S3 đầy dây leo phát ra một tiếng rống rung trời, như một ngọn núi đi tới hướng mọi người, đại địa run rẩy.
Ánh mắt Lăng Tu ngưng lại, thoáng cái lao tới bên cạnh một chiếc xe bỏ hoang, màu đỏ tươi trong mắt lóe lên rồi biến mất, hai tay như kềm thép khảm vào trong nâng lên, cái xe này bị hắn nâng lên khỏi mặt đất.
"Ách a ~ "
Hét lớn một tiếng, quay tại chỗ một vòng, lập tức ném tới hướng S3.
Ô tô khoảng một tấn dùng tốc độ vô cùng nhanh đâm thẳng tới, mang theo lực đánh cường đại, đụng S3 ngã ở trên mặt đất không có động tĩnh.
Không nói tới Trương Lân cùng Mỹ Linh, ngay cả Tiết Nam cùng với Ti Đồ Mộng cũng hoảng hốt, trong lòng thầm nghĩ: ánh mắt Lăng Tu không có thay đổi thành màu đỏ tươi sắc a, tại sao có thể có lực lượng kinh khủng như vậy? Ném ô tô đi như đẩy tạ vậy, còn ném đi làm một đầu quái vật to lớn ngã trên mặt đất, quả thực không thuộc là nhân loại bình thường mà.
Ai ngờ Lăng Tu không có cởi bỏ lực lượng người sinh hóa, thân thể bị virut X cường hóa vẫn có lực bạo phát mạnh phi thường.
"Dựa vào, đầu S3 này có thực lực cặn bã như vậy sao?"
Trương Nhất ngạc nhiên chính là lực phòng ngự của S3 quá yếu ớt, hắn chính mắt thấy năng lực phòng ngự đáng sợ của S3, dùng xe tăng oanh kích mà còn không có thể tổn thương được nó, hiện nay lại bị huynh đệ hắn dùng một chiếc xe nhỏ giải quyết được sao?
"Thân thể của nó sợ rằng đã bị dây leo biến dị móc rỗng, chỉ có bề ngoài là S3 mà thôi, lực phòng ngự cũng sẽ không mạnh hơn bao nhiêu so với một cái đầu tang thi loại S." Lăng Tu thản nhiên nói.
"Xem ra là sợ bóng sợ gió một hồi rồi, hoàn hảo không phải là một đầu S3hàng thật giá thật!" Trương Nhất lặng yên thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, âm thanh Ti Đồ Mộng kêu lên, lôi kéo góc Trương Nhất áo, kinh hoảng kêu lên: "Tiểu phi phi."
Hiện tại lúc này nghe được thanh âm này, lúc này Trương Nhất có cảm giác muốn phát hỏa, xoay người vung bàn tay lên muốn tát hắn: "Làm gì, lại con mẹ nó phát..."
'Dâm' chữ còn chưa nói ra khỏi miệng, Trương Nhất liền sửng sốt, hai mắt trợn to, ánh mắt rung động.
Theo phương hướng Ti Đồ Mộng chỉ, một con tang thi mình đầy dây leo lục sắc xuất hiện, dây leo đang điên cuồng vũ động, một con tang thi thoạt nhìn như được tạo thành từ xúc tua.
Không chỉ ở phương hướng Ti Đồ Mộng chỉ, các phương hướng khác cũng có loại tang thi này xuất hiện.
Số lượng rất nhiều, có thể nói là rậm rạp chằng chịt, tuy rằng chúng nó không như tang thi bình thường khi nhìn thấy người sống thì liền cuồng nhào tới, mà vẫn chỉ bình tĩnh đi tới, nhưng vẫn để cho người ta cảm thấy da đầu tê dại.
"Làm sao bây giờ, chúng ta bị tang thi bao vây?" khuôn mặt Ti Đồ Mộng thất sắc.
"Còn có thể làm sao, đương nhiên là giết." Trương Nhất nắm thật chặt thép côn trong tay, cắn răng nói.
"Nếu mà chỉ là tang thi đơn thuần, chúng ta tự nhiên có thể đơn giản xông ra, nhưng trên thi thể tang thi này đều là dây leo, sơ ý một chút thì có khả năng sẽ bị gai ngược đâm bị thương..."
Trương Nhất lập tức cắt đứt: "Lão Lăng, đến lúc này rồi, chúng ta không có khả năng lo xa hơn nữa."
"Ngươi muốn như Thiên Vũ Vũ trong thân thể có một đống dây leo sao?" Lăng Tu tức giận trừng hắn.
Vừa nhắc tới Thiên Vũ Vũ, lông tơ cả người Trương Nhất đều dựng lên, trong đầu hiện lên hình ảnh Thiên Vũ Vũ cầm đao cắt da thịt nàng, chính bản thân biến mình thành một huyết nhân.
Lăng Tu tiếp tục nói: "Trên gai ngược này có chứa mầm móng dây leo, một khi bị gai ngược đâm bị thương, mầm móng dây leo sẽ tiến vào trong huyết dịch, mượn huyết dịch nhân thể tuần hoàn mà chảy vọt đến các nơi trong thân thể, sau đó dùng huyết nhục làm chất dinh dưỡng, nhanh chóng nẩy mầm lớn lên."
Mọi người nghe được không khỏi hít một hơi thật sâu, nếu quả thật như Lăng Tu nói, vậy những thứ xúc tua này quả thực chính là tồn tại tương đối kinh khủng.
"Thân thể bị thương sẽ mọc ra dây leo, tiểu tu, điều đó là không có khả năng!" Sắc mặt Ti Đồ Mộng cực kỳ bối rối.
"Không có khả năng?"
Lăng Tu hừ nhẹ một tiếng, "Trong thân thể Thiên Vũ Vũ tại sao lại có nhiều dây leo như vậy, ngươi nên giải thích thế nào?"
"Có phải là thừa dịp nửa đêm mọi người chúng ta không chú ý, dây leo bên ngoài lặng lẽ bò vào, chui vào trong thân thể Thiên Vũ Vũ tỷ a?" Đường Tiểu Mạt xen vào nói.
"Sẽ không, nếu như là như vậy, trong thân thể chúng ta cũng phải có dây leo mới đúng." Trương Nhất lúc này đã đồng ý với thuyết pháp của Lăng Tu.
Đường Tiểu Mạt nhẹ nhàng "Nga" một tiếng, đứng ở bên người Lăng Tu, không có tiếp tục nói nữa.
"Lão Lăng, ngươi có biện pháp ứng đối hay không?"
Trương Nhất tỉnh táo lại, hắn và Lăng Tu đều có năng lực miễn dịch virut X, tang thi bình thường tất nhiên là không sợ rồi, nhưng với đám dây leo xúc tua này thì lại không giống, nếu như sơ ý một chút bị chúng nó làm bị thương, kết quả sẽ như Thiên Vũ Vũ, trong thân thể sẽ có một đống dây leo.
Lăng Tu nhíu lông mày, rơi vào trầm tư.
"Ta tới mở đường cho mọi người?!" Lúc này, Trương Lân lên tiếng đề nghị.
Lăng Tu kinh ngạc nhìn hắn, nằm trong dự liệu, lại đang ngoài ý liệu.
Mỹ Linh u oán nhìn Trương Lân, trách nói: "Ngươi lúc này đi ra làm cái gì? Ta đã mất đi Thiên Vũ Vũ, lẽ nào ngươi còn muốn ta mất đi ngươi hay sao?"
Trương Lân ngẩn người, hôn môi nàng một cái, dùng một loại giọng nói xa nhau nói: "Xin lỗi, nại nhi."
"Xin lỗi? Ngươi tại sao phải nói xin lỗi với ta?"
Mỹ Linh đã không khống chế được nước mắt chảy xuống, vừa rồi lời của Lăng Tu nàng nghe được rõ mồn một, nếu mà bị gai ngược đâm bị thương, trong thân thể sẽ lưu lại mầm móng dây leo, mà mầm móng này nẩy mầm trưởng thành rất nhanh, nam nhân của nàng Trương Lân đã bị gai ngược đâm bị thương.
Trương Lân khổ sở cười cười, cởi trên người xuống.
Ở ngực của hắn, bụng, cùng với trên cánh tay, tất cả đều có dây leo, chúng nó sinh trưởng ở dưới da thịt, thật giống như từng sợi gân xanh, làm da bị nhô lên, mọi người tê dại da đầu một trận, trong đầu thẩm phát hoảng.
Mỹ Linh đã khóc thành một lệ người.
Trương Lân đưa tay, lau nước mắt trên gương mặt nàng: "Đời này có thể làm hộ vệ của ngươi, có thể trở thành nam nhân của ngươi, nhất định là kiếp trước ta đã có phúc. Ngươi phải kiên cường sống sót, chỉ cần ngươi còn sống, ta liền thắng toàn thế giới.
"Nại nhi, Trương Lân ta chiến vì ngươi!"
Vừa dứt lời, hắn tựa như một Cô Lang kiêu ngạo, lao tới đám tang thi đầy day leo kia.
Làm bảo tiêu của Mỹ Linh, thân thủ của hắn mạnh mẽ không thể nghi ngờ, trong tay chỉ có môt cây chủy thủ, lại dùng một loại tư thái nghiền ép chém giết những thứ tang thi hành động chậm chạp này, tuy rằng trên người liên tiếp không ngừng bị dây leo đâm bị thương, nhưng hắn hồn nhiên không quan tâm, ánh mắt như điện, sát ý bừng bừng phấn chấn.
Vì bảo vệ người yêu, hắn nghiễm nhiên biến thành một chiến thần!